"Con rể… nhà Ellen?"

Bá tước Recar đẩy nữ hoàng ngồi trên đùi xuống, đứng dậy nhìn thẳng về phía

Karen đang đứng bên dưới.

Khi gã nhìn tới anh, cứ như thể bản thân anh đang đứng trên bờ biển, cảm nhận

được sự vô bờ bến của biển cả, nhưng đồng thời biển cả cũng âm thầm chế giễu

sự tầm thường của anh.

"Biển đã nói với ta rằng cậu không nói dối."

Karen, cố tỏ ra bình tĩnh gật đầu.

Anh không nói dối, nhưng sự thật chứng minh, việc ra nói sự thật một cách có

chọn lọc có thể mang đến hiệu quả vô cùng khác biệt.

Đây là một người ương ngạnh từ bên trong, tính cách của gã, tựa như dùng một

cái tên dựng làm cây, phủ lên đó mấy cuộc trò chuyện khác làm đồ trang trí.

Lúc trước anh cố ý tránh bia mộ Thủy tổ và bia mộ của gã, kết quả gã lại chủ

động kéo anh đến.

Đây quả thật là dù cho ngay cả sau khi chết trở thành thi thể trong huyệt mộ

cũng phải mang theo bản năng phách lối.

"Năm nay là…"

Nói tới đây Recar đột nhiên tạm dừng, hàng lông mày của gã hơi nhăn lại, tựa

như bước vào trạng thái suy nghĩ.

"A…"

Cùng lúc đó, trán của Karen bắt đầu đau nhức, như thể ai đó đang lôi kéo đầu óc

anh vậy.

"Trước đó không lâu, ta vừa mới tiêu diệt liên quân hải tặc ở biển Pros, ta cũng

đã dìm chết ba tên thuộc gia tộc tín ngưỡng Meroving cấp tám để làm tế phẩm

cho biển cả. Hiện tại, ta hẳn là mới trở về cảng.

Nữ vương sớm đã nhận được bức thư của ta từ ba ngày trước, nàng ấy đã tắm

rửa sạch sẽ chờ đợi ở cảng, mặc chiếc váy quý giá nhất của mình và đội chiếc

vương miện tượng trưng cho vương quyền Wien, chờ đợi sự sủng hạnh từ ta!

Ta còn tặng cho nàng tinh thạch Tử Hồn của gia tộc Meroving như một món

quà và yêu cầu nàng ấy sau khi trở về phải khảm nó vào vương miện.

Đây là truyền thống hải tặc bọn ta, bọn ta chưa từng quỵt tiền kỹ nữ.

Bởi vì họ là niềm tin lớn nhất của bọn ta để có thể đương đầu với giữ vững

dũng khí khi đối diện với phong ba và kẻ thù, sống sót trở về.

Thế nhưng…

Dường như có gì đó không đúng.

Tại sao ta lại có cảm giác như chuyện này đã từng xảy ra rồi?

Chính xác,

Ta nhớ ra rồi.

Sau đó, ta dường như đã trải qua trận chiến đảo Marcel, và cuộc chạm trán ở eo

biển Diknon…

Không, ta thậm chí còn nhìn thấy xa hơn..."

"A…"

Nương theo dòng hồi tưởng của bá tước Recar, Karen chỉ cảm thấy đầu mình

ngày càng đau, giống như có một cái ống đâm vào trong đầu anh, hút lấy bộ não

của anh.

"... Trong trận hải chiến lần thứ ba trên biển Changqin, ta đã đánh bại liên quân

Westgermany và giết chết chỉ huy của họ bằng chính tay mình. Tuy nhiên, anh

trai ta Bowen, cùng năm thủ hạ ta tin cậy nhất, đều chết trong trận chiến ấy.

Bản thân ta cũng bị thương nặng.

Dường như đã mệt mỏi với cuộc sống của một tên hải tặc, ta lên bờ và quay trở

lại trang viên Ellen.

Ta nằm trên giường nhìn mùa thu ngoài cửa sổ.

Ta chợt hiểu ra, ta không chán biển, vì ta đã để lại những kỷ niệm đẹp nhất của

những năm tháng đời mình trên biển."

Đôi mắt Recar nheo lại, nói

"Ta đã chết rồi!!!"

"A..."

Karen đã quỳ rạp dưới đất, hai tay ôm đầu. Cảm giác đau đớn chuyển từ việc

dùng cái ốc rút não sang dùng rìu chém vào ngay giữa trán.

Ngày giây phút tiếp theo,

Tất cả các thủy thủ trên tàu toàn bộ đều biến mất, cả nữ hoàng Gloria, người đã

bị đẩy đi trước đó cũng vậy.

Trên con tàu, chỉ còn lại Recar đang đứng ở trên, và Karen đang quỳ rạp dưới

đất.

Điều khiến Karen có thể thở phào nhẹ nhõm là mặc dù đầu anh vẫn còn đau,

nhưng cơn đau đang dần dần đã kết thúc.

Vịn tay phải vào boong tàu, Karen muốn đứng lên nhưng anh thậm chí còn

không thể giữ được thăng bằng, sau nhiều lần cố gắng, anh vẫn không thể đứng

dậy được.

Nhưng rất nhanh, Karen cảm giác được có người bắt lấy bờ vai của mình bằng

cả hai tay, nâng anh lên.

Bá tước Recar đi tới trước mặt anh.

"Ta đã chết."

"Ừm..." Karen gật đầu với gã.

"Trên tiền đề là ta đã chết, cậu còn có thể nhìn thấy ta, cho nên, cậu là giáo hội

Kỷ Luật?

Cậu là giáo hội Kỷ Luật, chỉ có giáo hội Kỷ Luật mới có được năng lực "thức

tỉnh" người chết.

Không đúng, không đúng…

Khi còn sống, ta là tín ngưỡng cấp tám của gia tộc, trong chốc lát ta đã đột phá

cấp chín.

Người của giáo hội Kỷ Luật, ta biết rằng họ có khả năng "thức tỉnh"" người chết,

tuy nhiên đối với những xác chết có linh tính, cái giá của việc "thức tỉnh" sẽ rất

cao.

Và đối với một xác chết có hệ thống tín ngưỡng trong suốt cuộc đời, độ khó và

cái giá phải trả của việc ""thức tỉnh"" thậm chí còn tăng gấp đôi.

Có lần ta đã nói đùa với tổng giám mục giáo hội Kỷ Luật ở Thành phố York, ta

hỏi ông ấy rằng liệu ông ấy có thể "thức tỉnh" ta nếu một ngày nào đó ta chết

không.

Ông ấy nói rằng dù phải trả giá bằng mạng sống cũng sẽ không thể "thức tỉnh"

ta vì hệ thống tín ngưỡng của ta quá cao.

Nếu muốn "thức tỉnh" ta, có lẽ chỉ có tổng giám mục của vùng Wien mới có khả

năng này, đó là trên tiền đề phải trả một cái giá rất lớn."

Phía trên quan thẩm phán là người phán quyết; phía trên người phán quyết là

thuật quan toà; phía trên thuật quan tòa là giám mục khu vực.

Đối với quốc gia nhỏ Thụy Lam, toàn bộ quốc gia là một khu vực lớn, gọi là đại

khu Thụy Lam, và người đứng đầu đại khu Thụy Lam là tổng giám mục.

Đẳng cấp của Đế quốc Wien không phải thứ mà Thụy Lam có thể so sánh, suy

cho cùng thì Thụy Lam cũng chỉ là một nước chư hầu của Weien thôi.

Do đó, cấp bậc của thủ đô Wien, Thành phố York tương đương với đại khu

Thụy Lam, và tổng giám mục của Thành phố York cũng tương ứng với tổng

giám mục của vùng Thụy Lam trong nội bộ hệ thống của giáo hội Kỷ Luật,

thậm chí cái trước còn mơ hồ cao hơn cái sau nửa cấp.

Mà, cấp bậc của tổng giám mục Wien hoàn toàn áp đảo đại khu Thụy Lam.

Nếu đại giám mục cấp bậc này tiếp tục đi lên, sẽ trở thành giám mục cấp cao,

chính thức bước vào vòng quyết định hàng đầu của giáo hội Kỷ Luật, có thể

cùng mọi người ngồi xuống bàn tròn thật lớn, tiến hành đề nghị về việc phát

triển cũng như thay đổi của giáo hội Kỷ Luật.

Rasma, với tư cách đại tư tế, là người chủ trì cuộc họp bàn tròn đó.

Mặt khác, đại tư tế cũng chỉ là một chức vị, thực tế cấp bậc cân bằng với giám

mục cấp cao.

Nói cách khác, năm ấy tổng giám mục thành phố York nói dự đoán với Recar

rằng có thể đủ điều kiện để "thức tỉnh" chức tổng giám mục Wien của mình, chỉ

cần tiếp tục có thể thăng cấp, bước kế tiếp sẽ giống như Rasma, đủ để lấy tư

cách gia nhập thần điện Kỷ Luật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play