"Tôi hiểu."

"Vì vậy, thưa thiếu gia Karen thân mến, cậu phải nhanh lên. Chúng ta phải hoàn

thành giai đoạn cơ bản trước đó càng nhanh càng tốt, để cậu có thể được thăng

cấp thẩm phán càng sớm càng tốt."

"Giáo hội Kỷ Luật dễ lừa gạt như vậy ư?" Karen hỏi, "Ý tôi là cái thân phận

giả."

"Cậu nghĩ tất cả thẩm phán cũng sẽ nghiêm túc phụ trách như Dis sao? Cậu

nghĩ tất cả mọi người bên trong giáo hội Kỷ Luật đều công bằng liêm chính?

Người chấp trưởng giáo hội, sẽ là người đầu tiên rỉ sét.

Yên tâm, mọi thứ không khó khăn như cậu nghĩ đâu.

Điều quan trọng nhất, chắc hẳn Dis đã đưa ra lời cảnh báo trước khi ông ta rơi

vào giấc ngủ say. Ta tin tưởng giáo hội Kỷ Luật bên kia Thụy Lam cho dù là

nhìn chằm chằm đường số 13 phố Mink cũng không dám, nhiều nhất 1 tháng

chỉ dám giả vờ đi ngang qua liếc nhìn.

Còn về việc theo dõi người trong gia tộc, haha, cậu đánh giá thấp sức răn đe của

việc Dis tiêu tốn một viên thần cách ném vào tự bạo trong giáo hội Kỷ Luật rồi,

cũng đánh giá thấp cả áp lực mà Dis mang đến cho bọn họ dù đang ngủ.

Bọn họ không dám tiếp xúc với người nhà cậu, cũng như không dám đến điều

tra cậu, và vấn đề về Dis chắc chắn là một bí mật nội bộ cấp cao của giáo hội

Kỷ Luật, nó sẽ không được phép lan truyền đến Wien.

Cậu tự do ở Wien. Chỉ cần cho cậu một thân phận, cậu lập tức có thể quang

minh chính đại đi theo lộ tuyến của giáo hội Kỷ Luật.

Lùi lại một nghìn bước mà nói, chờ đến khi cậu thật sự trưởng thành, dù thân

phận cậu có bị phát hiện cũng không thành vấn đề, chỉ là sẽ đi ngược với ý định

ban đầu của Dis mà thôi. Tuy nhiên, nó không đem đến cho cậu chút nguy hiểm

nào.

Ngươi duy nhất ngưng tụ thành công ra ba mảnh vỡ thần cách là cháu trai Dis,

giáo hội Kỷ Luật sẽ coi cậu như bảo bối mà cung phụng, đãi ngộ cao hơn rất

nhiều so với loại thiên tài của Rasma lúc trước."

"Được rồi."

"Chúng ta cần phải nắm chắc thời gian." Pall nghiêm túc nói, "Ta là vì gia tộc

yếu đuối của mình, cậu là vì Dis. Hai chúng ta, không, kể cả Dis, ba người

chúng ta đều có chung một mục đích."

"Đúng thế." Karen cười với Pall, "Tôi đi cưỡi ngựa."

"Đi, đi, ngu ngốc. Nào, chúng ta đi kiểm tra xem phòng biểu diễn cải tạo có đáp

ứng các thông số kỹ thuật không."

Kim Mao nhảy xuống khỏi sofa, Pall nhảy lên lưng nó, xoa xoa móng vuốt còn

vương mực lên lưng Kim Mao.

"Đi, con chó ngu ngốc!"

"Gâu!"



Karen đi xuống cầu thang, Alfred và Berger đã dắt ngựa đứng đợi sẵn.

Hiện tại còn sớm hơn hai giờ so với thời gian đã hẹn trước với Eunice.

"Thiếu gia, có lẽ chúng ta có thể chọn ban đêm?" Alfred đề nghị.

"Ban ngày với ban đêm thì có gì khác nhau?" Karen xoay người leo lên lưng

ngựa trắng.

"Giống nhau, quả thật là vậy." Sau đó Alfred mới nhớ tới anh phải giấu không

cho con mèo đen biết, mà ban đêm con mèo đen ngủ dưới chân thiếu gia.

Berger không lên ngựa mà chỉ đứng một bên.

Karen nhìn về phía hắn mà nói, "Đi chung đi."

"Vâng, thiếu gia." Berger nở nụ cười trên mặt, leo lên ngựa.

Thực tế, sau khi đến nhà Ellen, có rất ít người mà Karen có thể tin tưởng, điều

này không có nghĩa là người của gia tộc Ellen không đáng tin cậy, mà thực ra họ

cũng giống như Pall, đều đặt gia đình lên trên hết.

Hiện tại, bọn họ cùng mình có chung chí hướng bởi sự trưởng thành của mình tỉ

lệ thuận với sự phát triển của gia tộc.

Berger thì khác, dù hắn luôn nở nụ cười rạng rỡ, nhưng hắn không có mảy may

tí tình cảm nào với gia tộc Ellen, và theo sự trưởng thành của hắn, lòng căm thù

đối với gia tộc sẽ chỉ tăng lên.

Ba người cưỡi ngựa tới chỗ nghĩa trang thì dừng lại, Kare tung người nhảy

xuống ngựa.

"Thiếu gia, chúng ta chọn cái nào để thí nghiệm?" Alfred hỏi.

"Tôi cũng không biết."

Berger tò mò đi theo hai người, làm thí nghiệm, ở đây?

Ban đầu Karen muốn cố gắng đánh thức Bá tước Recar, bởi vì hắn đã để lại ấn

tượng quá sâu sắc. Nhất là hôm nay, khi sứ thần của nữ hoàng đến, bày tỏ sự

quan tâm của hoàng tử Henry đối với Eunice.

Vậy mình có nên đánh thức một vị đầu lĩnh hải tặc từng coi nữ hoàng Gloria là

tình nhân dậy xem như "quà đáp lễ"?

"Berger, vị Thủy tổ kia cũng được chôn cất ở chỗ này sao?" Karen hỏi.

"Đúng vậy, thiếu gia, khi Alfred yêu cầu tôi điều tra chi tiết về việc chôn cất

trong nghĩa trang, tôi đã biết thêm nhiều điều mới về bia mộ tổ tiên các đời nhà

Ellen ở chỗ này.

Vị trí của Thủy tổ là đây."

Berger chỉ vào phiến đá đen ở khu vực trung tâm của nghĩa trang.

"Cái này?" Karen cúi xuống trước viên đá.

Đá rất ngắn, trải qua sương gió còn có vẻ hơi tròn trịa, nếu đặt ở khu vực công

cộng, đoán chừng sẽ được du khách dùng làm băng ghế nghỉ ngơi.

Mà bia mộ của bá tước Recar thì ở bên cạnh, hình dạng có chút khoa trương,

hoàn toàn hạ thấp bia mộ của Thủy tổ.

Vì bá tước Recar này, ương ngạnh đến mức không thèm để ý đến tôn ti trật tự.

Karen ngẩng đầu, nhìn thoáng qua sắc trời, rồi tập trung nhìn vào lâu đài phía

xa, sau đó liếc mắt ra hiệu với Alfred.

Alfred hiểu ý, hai mắt đồng thời phiếm hồng, anh lấy ra một xấp bài poker ném

ra ngoài.

Ngài Hoven đã đưa cho Karen rất nhiều sách, có một quyển trong số đó là một

loạt các cấm thuật, còn có một phần lớn toàn các trận pháp cơ bản của giáo hội.

Karen vẫn chưa được tịnh hoá nên chỉ có thể nhìn mà không thể học cách sử

dụng. Từ lúc bắt đầu lên đường, Alfred đã thật sự nghiêm túc học nó.

Anh ấy khác Pall ở chỗ không có gánh nặng gia đình hay bất cứ mối bận tâm

nào, đơn thuần chỉ muốn tranh vẽ trên tường.

Vì vậy, mục tiêu rõ ràng, và tính chủ quan trong học tập cũng mạnh mẽ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play