"Mọi người lên xe đi."Yonice đứng trước xe tang, ý bảo mọi người đi lên.Minna, Lunt, Chris và Sarah, mỗi một người khi lên xe, Yonice đều ở bên cạnh đỡ một cái."Cám ơn cô giáo.""Cám ơn cô giáo."Yonice cũng lên xe tang, đóng cửa lại, lại kéo tay vào, tìm chỗ ngồi, phát hiện một hàng bị bốn đứa nhỏ ngồi đầy, bỏ trống cả hàng đối diện cho mình.Các ngươi không ngại chen chúc sao?Mọi người đồng loạt nói: "Cô giáo, chúng ta không ngại chen chúc.”"Vậy có ai muốn cùng ta ngồi bên này không?"Không ai nói chuyện.Ngay cả Minna ngày thường hiểu chuyện nhất, lúc này cũng có vẻ hơi ngại ngùng.Không còn cách nào khác, nói về giáo viên toán của mình bỗng nhiên biến thành chị dâu tương lai của mình là một loại trải nghiệm như thế nào?Đương nhiên là thẹn thùng lại thêm thẹn thùng, hoàn toàn không còn khí thế cổ vũ anh trai nhà mình như lúc trước."Vậy được rồi."Yonice chỉ có thể một mình ngồi đối diện, ở trong hố hình chữ nhật trước mặt cô, đặt vỉ nướng, than cùng với rau quả cộng thêm các loại thịt đã ướp xong tối hôm qua.Karen ngồi lên ghế lái, khi khởi động xe tang, thông qua gương chiếu hậu nhìn thoáng qua, nói:"Minnna, ngồi cùng chị đi."Minna chớp chớp mắt, chỉ có thể cười nói: "Vâng, anh trai.

.

.Cô giáo, ta qua đó.”Yonice đưa tay, nâng Minnna nhảy tới, chờ Minna ngồi bên cạnh mình, Yonice nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Minna trong tay.Trên mặt Minna mang theo nụ cười giống như khi lên sân khấu nhận giải thưởng, thanh lịch, đoan trang còn có chút cứng nhắc.Lunt, Chris và Sarah ngồi đối diện, lộ ra vẻ hả hê."Đã ngồi ổn định, không cần chạy loạn, muốn di chuyển thì nói trước với ta, biết chưa?""Biết rồi, anh trai.""Biết rồi, Karen."Karen khởi động một chiếc xe tang, mục tiêu, một trang trại ở vùng ngoại ô.Lần trước phu nhân Jenny tới nhà mình, xem tình hình hẳn là cùng Dis tán gẫu rất hòa hợp, tóm lại, từ trong thư phòng đi ra, sự nhiệt tình của phu nhân Jenny đối với mình có thể nói là lại lên một bậc thang.Karen thậm chí còn cảm thấy rằng nếu ngày hôm đó hắn nắm tay Yonice, rồi nói: Cũng muộn rồi, trời lại đang mưa, nếu không hãy ở lại đây.Phu nhân Jenny rất có thể sẽ lựa chọn đồng ý.Mặc dù Karen không thể tưởng tượng được hình ảnh của Dis "hòa ái" và "nhiệt tình" giao tiếp, nhưng kết quả đạt được là rất tốt.Còn nữa, Karen rõ ràng, khoảng cách của mình đến Wien đã càng ngày càng gần, mà hắn luyến tiếc nhất chính là người nhà của mình.Cho nên mấy ngày nay, mỗi ngày ăn trưa, hắn đều tìm cách làm phong phú một chút, hơn nữa còn kiên nhẫn dạy thím cùng dì bí quyết nấu đồ ăn Trung Quốc.Đối với những đứa em họ thường ngày cần phải đi học, Karen đã lựa chọn đưa họ ra ngoài vào cuối tuần để làm tiệc nướng.Nếu như nhất định phải chia tay một đoạn thời gian, vậy ít nhất để cho trong lòng lẫn nhau có thể lưu lại thêm một chút hồi ức đáng trân trọng.Bất quá Karen cảm thấy loại chia tay này sẽ không lâu.Dis trước mắt muốn xử lý một chuyện rất trọng yếu, dưa âm của chuyện này sẽ rất lớn, nhưng Karen tin tưởng Dis hoàn toàn có thể xử lý tốt.Bởi vì.

.

.

Hắn là Dis.Hơn nữa, Dis để cho mình lựa chọn chính là, hoặc là ở nhà vẫn luôn làm một người bình thường, hoặc là, cho mình cơ hội ra ngoài hít thở không khí tự do.Cho nên, người trong nhà hẳn là có thể tiếp tục sống ổn định ở thành phố Luo Jia, mà mình, chờ sau khi đi tới Wien, những "cấm kỵ" vốn ở nhà sẽ không thể đụng chạm thuộc vào, đã có thể bắt đầu tiếp xúc.Kỳ thật trong lòng của Karen cũng rõ ràng, tuy hắn vẫn cho rằng mình là người bình thường, nhưng trên người hắn hiện ra một ít năng lực đặc thù, là khách quan tồn tại.Theo lời của Pall, đây là biểu hiện của năng lực Tà Thần.Nhưng Karen kiên định cho rằng mình và những "Thần Chích" kia không có nửa điểm quan hệ, về phần năng lực có thể làm cho người chết thức tỉnh, có ý nghĩa là một loại.

.

.

Thiên phú chăng?Một loại thiên phú mà bởi "trải nghiệm đặc thù" của mình mà phát sinh ra?Pall từng nói qua một loại khả năng nhưng chính nó lại phủ nhận, trừ phi mình vốn là người chết sống lại, đối với "người chết" vốn có năng lực "đồng tình".Mà trong thần thoại ban đầu của Trật Tự thần giáo từng ghi lại Quang Minh Chi Thần đánh thức Trật Tự Chi Thần, cho dù hiện tại quyển sách "Ánh Sáng Của Trật Tự" này trải qua sửa đổi, xóa đi phân cảnh Quang Minh Chi Thần, nhưng vẫn giữ lại ghi chép về chuyện "thức tỉnh" của Trật Tự Chi Thần.Trật Tự Chi Thần không có thời thơ ấu, không giống như những Chân Thần khác có câu chuyện khi còn bé, hắn phảng phất như bỗng nhiên đi tới thế giới này, vừa xuất hiện, liền đứng ở vị trí cực cao.Thần Giáo Trật Tự được thành lập bởi Trật Tự Chi Thần, trải qua sự phát triển nhiều kỷ nguyên, chắc chắn đã được bổ sung, phong phú và cải tiến nhiều thứ hơn, nhưng năng lực tiêu chuẩn của thẩm phán là "thức tỉnh" thi thể;Cũng có thể nói, căn cơ "thuật pháp" dưới tín ngưỡng của Trật Tự Thần Giáo, tuyến đường nguyên thủy nhất, tất nhiên là do Trật Tự Chi Thần tự mình thiết lập và để lại, tất nhiên cũng phù hợp nhất với "năng lực" tự thân Trật Tự Chi Thần.Cái gì mà "thiên tuyển chi nhân", cái gì mà "vận mệnh chi tử", cái gì mà "tà thần giáng lâm",Karen không cần biết;Hắn ta vẫn là một người bình thường,Một người rất có thể ở phương diện nào đó có điểm tương đồng với Trật Tự Chi Thần, cho nên đối với hệ thống tín ngưỡng của Trật Tự Thần Giáo sẽ càng phù hợp.Muốn đi theo con đường này, ngưỡng cửa, là thanh tẩy.Ở thành phố Luo Jia, ở nhà Inmerais, mình sẽ không có cơ hội này, Dis cũng sẽ không cho mình cơ hội này.Đến Wien,Chỉ có đến Wien, mình mới có thể thật sự tiếp xúc và chân chính bước vào thế giới thần kỳ này."Trong túi có nước." Karen nhắc nhở, "Nếu có ai khát thì lấy uống, cả nước trái cây nữa."“Các ngươi có ai khát nước sao?” Yonice thay mặt hỏi.Những đứa trẻ lắc đầu.Xe tang đã chạy vào vùng ngoại ô, tình hình giao thông bắt đầu trở nên xuống cấp, cũng may trong xe rộng rãi, hơn nữa hôm nay là một ngày trời nắng hiếm hoi trong mùa mưa, không khí rất trong lành không nói, bên ngoài cũng giống như vừa mới được rửa sạch, làm cho người ta có một loại cảm giác rất thoải mái."Nơi đó có rạp xiếc." Lunt hét lên.Karen quay đầu nhìn lại, nơi đó có một rạp xiếc dựng lên lều trại lớn, bên ngoài lều trại có rất nhiều lều nhỏ, chẳng qua hai bên hẳn là không thuộc về nhau.Có rạp xiếc chuẩn bị bắt đầu biểu diễn ở chỗ này, khẳng định sẽ hấp dẫn rất nhiều người, cho nên một số tiểu thương cũng sẽ dựa vào nó mà lại đây làm ăn, nhất là nhóm nhỏ người Chaser, bọn họ thích nhất là đi theo dòng người.Dù sao thì, ba loại nghề nghiệp chính của nhóm của họ: Bói toán, trộm cắp và mại dâm là ngành nghề cần tìm khách hàng ở những nơi đông đúc."Xem ra còn chưa dựng xong, cho dù là có biểu diễn cũng có thể là buổi tối, buổi tối chúng ta có thể tới xem một chút." Karen nói.“Thật sao?!” Lunt nắm tay và hét lên, còn Minna thì rất vui vẻ.Những đứa trẻ thường không có sức chống cự với các màn trình diễn xiếc..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play