"Ừm." Ventura nói một cách đương nhiên, "Cho nên đội trưởng mới bảo chúng
ta đi từ từ."
Philomena mở miệng nói: "Cho dù có đi từ từ như thế nào cũng sẽ phải đến nơi,
cho nên đi từ từ lại có nghĩa lý gì đâu?"
Ventura tiếp tục nói một cách rất đơn nhiên: "Từ từ đi, để cho đội trưởng có thời
gian để ngài ấy giải quyết sự kiện này chứ sao nữa."
"Giải quyết như thế nào? Hắn ta bây giờ còn là con tin."
Ventura lắc đầu, nói: "Tôi không biết đội trưởng sẽ giải quyết chuyện này như
thế nào, nhưng đội trưởng chắc chắn có thể giải quyết."
Philomena bị phương thức nói chuyện này của Ventura làm khó chịu, thật ra
cũng không phải cô ta có tâm tư khác, mà là cực kỳ phản cảm với bầu không
khí bi thảm và những cảm xúc vô nghĩa của tiểu đội vào lúc này.
Cô ta nói thẳng: "Vậy dứt khoát để đội trưởng giải quyết tất cả mọi chuyện đi,
để người phụ nữ kia thả đội trưởng ra mà không giữ lại đây, nếu tiện thì bảo
luôn người phụ nữ kia đưa cho đội trưởng mấy món chiếm lợi phẩm để cho
chuyến đi lần này viên mãn luôn nhỉ?"
Philomena vừa mới dứt lời, chính cô cũng ngay ngẩn cả người, quay đầu nhìn
về phía đằng sau.
Memphis cũng quay đầu nhìn sang.
Những người khác ngay từ đầu không kịp phản ứng, một lát sau, nghe được
tiếng bước chân từ đằng sau, đều nhìn về phía sau lưng....
Từ trong hành lang tối tăm, có một bóng người đang đi tới, chờ tới khi đến gần,
mới nhìn ra được người tới là đội trưởng của họ.
Muri lập tức hô: "Chuẩn bị chiến đấu!"
Nói xong, chính cậu ta là người thứ nhất xông lên, che sẵn khiên tròn, giơ đoản
đao lên.
Bart, Philomena tất cả đều lên trước, đi theo phòng ngự.
Vốn nên lúc này cũng tới đi phòng ngự Ventura, thì nhếch môi cười hô: "Đội
trưởng."
Karen nhìn Muri, nói thẳng: "Tấm chắn của cậu là do ta tẩy rửa cho đấy."
Muri sửng sốt một chút, lập tức nói: "Thật sự là ngài sao đội trưởng?"
"Ừm." Karen nhẹ gật đầu, "Ta cùng với bà ta ngồi tán gẫu một hồi, bà ta thả ta
trở về, còn đưa cho ta một vài viên đá ma pháp, giá trị không ít phiếu điểm."
Philomena: "..."
"Đội trưởng!"
Ashley trực tiếp lao tới, ôm lấy eo của Karen.
Blanche cũng chạy tới, nhưng cô thận trọng hơn so với Ashley.
Ashley lập tức buông tay ra, vừa lau nước mắt vừa nói: "Vừa nãy tôi còn đang
đau buồn vì chưa tạm biệt đội trưởng đấy."
"Ha ha." Karen cười cười, giang hai cánh tay, cũng cùng Blanche nhẹ nhàng ôm
một cái.
Sau đó đánh lên ngực của Bart và Muri một cái, lại sờ lên đầu Ventura.
"Karen!!!"
Richard mang theo nước mắt nước mũi cũng lao về phía Karen, Karen nghiêng
người tránh khỏi, để Richard trực tiếp ôm vào trên tấm khiên tròn của Muri.
"A, anh không thể phân biệt đối xử như vậy chứ Karen, những nước mắt nước
mũi này đều là tôi giữ lại dành cho anh đấy."
"Có lòng đến thế là được rồi, phần còn lại cậu lo mà lau sạch đi."
Nói xong, Karen đảo mắt nhìn tất cả mọi người, nói: "Chuyện lần này, ta cần
nhắc nhở lại mọi người về việc giữ bí mật, vị phu nhân này, về sau sẽ trở thành
đối tác của chúng ta, nói cách khác, chúng ta có thể xem lăng mộ này thành căn
cứ bí mật của chúng ta."
Richard vừa dùng giấy lau nước mũi vừa nói: "A, thỏa mãn ta giấc mơ lúc còn
bé của tôi."
"Ta hi vọng các ngươi, có thể vì cái tiểu đội này, vì cái tập thể này, vì người đội
trưởng là ta, giữ kín bí mật này."
"Vâng, đội trưởng!"
"Vâng, đội trưởng!"
"Tốt, bây giờ chúng ta có thể dùng tốc độ bình thường rời đi nơi này."
Karen đưa ba lô của mình cho Ventura, đá ma pháp ở bên trong thật ra rất nặng,
mặc dù cơ thể của Ventura rất nhỏ, nhưng một người đeo hai cái ba lô cũng
không thành vấn đề gì.
Rất nhanh, mọi người đi tới chỗ vách đá.
Karen chỉ chỉ về phía trước, nói: "Mọi người cẩn thận một chút."
Muri hỏi: "Cho nên, lúc đầu nơi này sẽ xảy ra chuyện bất trắc sao?"
"Ừm, đúng vậy, lúc đầu trong số các ngươi có lẽ sẽ có một nửa người sẽ chết ở
chỗ này, những người còn sót lại đều sẽ nổi điên."
Mọi người lập tức trở nên cẩn thận, trong lúc hóa thành khói đen bay qua vực
sâu, Karen cúi đầu nhìn xuống dưới, cái gì cũng đều không nhìn thấy, nhưng lại
cảm giác được một luồng khí ấm hơn so với lúc trước.
Giống như là có một con hung thú ở phía bên dưới, vừa mới bị tỉnh lại, bây giờ
lại đang ngủ thiếp đi.
Lăng mộ này, là do ngài Gandiro và người của gia tộc Congers cùng nhau cải
tạo, những thứ có thể giải thích được bên trong thì do người của gia tộc Congers
phụ trách, mà những việc không thể giải thích vậy tất nhiên là do ngài Gandiro.
Bên trong lăng mộ này vẫn còn ẩn giấu rất nhiều bí mật.
Chờ đến khi rời khỏi đây, nhất định phải điều tra một chút về cái họ Gandiro
này, nhưng mà mức độ khó khăn có lẽ sẽ rất lớn; bởi vì rất nhiều tin tức liên
quan đến ông ta cũng rất có thể đã bị Trật Tự che giấu....
Tất cả thần giáo đều cực kỳ mẫn cảm đối với những người phản giáo, bởi vì trên
một mức độ nhất định mà nói, Giáo Hoàng Điên cũng thuộc về người phản
giáo, kết quả ông ta đứng ở trên đỉnh của Tháp Ánh Sáng mà hô to, trực tiếp gõ
hồi chuông tang cuối cùng cho Ánh Sáng Thần Giáo.
Tuy vậy Xinyali có thể giúp ích gì đối với chuyện này không nhỉ?
Nếu như cô ta có thể tìm ra tài liệu liên quan đến người tên Gandiro này, vậy thì
vị cộng sự Nguyên Lý Thần Giáo này của mình, thật sự là quá đáng giá, à
không, là lần nằm viện này của đội trưởng quá đáng giá.
...
Acelos nằm ở dưới đáy biển, cơ thể to lớn của nó cùng hòa thành một thể cùng
với cảnh vật xung quanh, giống như là một rặng núi ngầm bên dưới đáy biển,
đây là một phương thức nghỉ ngơi của nó, có năng lực giống như một loại Rồng
đổi màu.
Lúc này, lần lượt từng bóng người kéo xuống từ phía trên mặt biển, bọn họ tụ
tập ở chỗ rãnh nứt, có vài chục người, trên người cũng chỉ mặc quần áo bình
thường
Chỉ có điều lúc bọn họ xuống đến nơi này, cũng không để ý đến rặng núi bên
cạnh một ngày trước còn không có xuất hiện ở đây.
Rất nhanh, những người này đều tiến vào bên trong rãnh nứt.
"Tiểu thư, tiểu thư, điện hạ Karen gặp nguy hiểm, tiểu thư."
Acelos tiến hành kêu gọi ở trong bụng của mình.
Nhưng mà, Pall lúc này đang nằm ở trên tế đàn của trận pháp truyền tin mà nằm
ngáy o o.
Cô thật sự đã quá mệt mỏi, sau khi truyền lại tin tức từ con chó ngu cho Karen,
lập tức đã ngủ mê man đến tận bây giờ, lúc này muốn đánh thức cô cũng có
chút thiếu thực tế.
Bên trong bụng của Acelis, xuất hiện hình chiếu của một người thanh niên, trên
trên người đều là vẩy cá, chính là hình chiếu tinh thần của Acelos.
Trước hết nó nhìn thấy tiểu thư đang ngủ say, khóe miệng nổi lên nụ cười, sau
đó đi đến bên cạnh tiểu thư, xoay người, nhặt lên một quyển trục, đây là quyển
trục dùng để cầu cứu.
Dựa theo sự sắp xếp trước đây, khi phát hiện có người tới, tiểu thư phải phụ
trách sử dụng quyển trục này ra ngoài.
Nếu bây giờ tiểu thư đang ngủ thiếp đi, vậy thì nhiệm vụ này chắc chắn phải do
nó phụ trách.
"Tôi đang đợi ngài triệu hồi thưa điện hạ Karen."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT