"Tôi chuẩn bị trộm mộ của gia tộc này."

"Khục…khục…" Muri đang uống trà suýt bị sặc.

Lemar cũng sửng sốt một chút.

Selena nói: "Wow, chắc chắn là một hành trình thám hiểm vô cùng hấp dẫn!"

"Selena, điểm tâm." Lemar nhắc nhở.

"Được rồi, em đi lấy ngay."

Lemar hít sâu một hơi, lại từ từ thở ra, hỏi: "Cho nên, ta có gì có thể hỗ trợ

sao?"

Karen lấy ra mấy tờ tư liệu đã sắp xếp sẵn, nói: "Đây là các kiểu mẫu con rối

chiến đấu của gia tộc Voss vào thời kỳ đó."

Lemar cúi đầu nhìn một lần, nói: "Ừm, đúng vậy, là loại con rối chiến đấu đã

từng lưu hành của gia tộc tôi."

"Tôi nghi ngờ bên trong lăng mộ mà chúng tôi sắp vào sẽ có bọn chúng."

"Cho nên, cậu đang muốn tôi giúp tìm biện pháp để xử lý bọn chúng phải

không?"

"Ừm, đúng vậy, tôi tin tưởng việc này đối với người thừa kế thiên tài của gia tộc

Voss cũng không phải là chuyện gì khó."

"Đúng vậy, không khó, tôi có thể làm được. Thật ra thì phần lớn thợ chế tạo con

rối trên cơ bản đều sẽ có thói quen để lại một cánh cửa sau trên con rối chiến

đấu mà mình đã chế tạo, tuy nhiên thì mỗi người đều có một thói quen khác

nhau, ta không cách nào có thể giúp cậu trực tiếp mở ra cửa sau của con rối do

những người khác chế tạo, nhưng tôi có thể chế tạo một loại dụng cụ tự nổ đặc

biệt, nhằm vào mấy loại con rối chiến đấu này, nếu như gặp phải chúng mà nói,

cứ ném những thứ này lên người chúng hoặc kích nổ ở phạm vi gần, thì có thể

ảnh hưởng đến sự vận hành của chúng trong một khoảng thời gian ngắn.

Tôi nghĩ, với thực lực của cậu thì trong tình huống này có thể giải quyết bọn

chúng nhanh chóng thôi."

"Có phiền phức không?"

"Phương pháp sử dụng rất đơn giản, khởi động một chút, ném nó qua, nổ tung,

giống như lựu đạn thời nay thôi."

"Không, ý của tôi là việc chế tạo chúng có phiền phức lắm không?"

"Không phiền phức, chỉ cần thời gian một ngày thì tôi có thể chế tạo xong số

lượng mà cậu cần."

"Được rồi, vậy ngày hôm sau tôi sẽ phái người đến lấy."

"Không có vấn đề."

"Nhưng mà tôi có một cái thỉnh cầu nho nhỏ." Lemar xoa xoa đôi bàn tay.

"Mời nói."

"Nếu như cậu gặp được con rối mà tổ tiên của gia tộc tôi chế tạo, nếu như ba lô

của cậu còn có một chút không gian trống mà nói thì có thể giúp tôi nhặt về một

vài món linh kiện nhỏ hay không, tôi sẽ rất cảm kích."

"Đương nhiên, đây cũng không phải là vấn đề gì khó khăn cả."

Karen và Muri lại ngồi chơi thêm một hồi, ăn điểm tâm, sau đó đứng dậy cáo

từ.

"Quan hệ giữa đội trưởng và bọn họ rất tốt sao?"

"Ừm, đúng thế."

Sau khi trải qua việc Selena bị "Khóa" lần trước, quan hệ của mọi người trở nên

càng mật thiết hơn, ngay cả những lời "bao nhiêu phiếu điểm" cũng đều không

cần khách sáo mà nhắc đến, có thể lược bỏ đi những quá trình không cần thiết.

"Ông ta bây giờ mặc dù vẫn còn khá trẻ nếu so sánh tương đối với nghề nghiệp

của ông ta mà nói. Mà lại... trước đây ông ta còn vì em gái mình mà làm hai con

rối thay thế cho cha mẹ đã mất của họ, kết quả bọn chúng không chỉ mâu thuẫn

mà ly hôn mà sau đó mỗi con lại kiếm một người mẹ kế và một cha dượng cho

anh em bọn họ."

"Việc này..."

"Cho nên, ta tin tưởng ông ta có thể giúp ta giải quyết vấn đề về con rối, những

thứ còn lại trong lăng mộ có khả năng nguy hiểm, cũng đã được ghi chú ở trong

tư liệu, cơ quan đã mất đi ưu thế thần bí thì sự uy hiếp cũng sẽ không quá cao."

"Đúng thế."

"Cuối cùng chỉ còn lại lời nguyền rủa có thể tồn tại trong lăng mộ... Sớm chuẩn

bị một vài quyển trục thanh tẩy và chúc phúc đi, loại cao cấp hơn, trên mỗi

người chắc hẳn đều có nhỉ?"

"Ta tin tưởng phần lớn thành viên trong tiểu đội đều có mang theo trên người."

"Đến lúc đó làm thống kê, xem ai không có thì báo lại cho ta biết."

"Vâng, đội trưởng."

"Được rồi, trở về đi, không, về chung cư Ellen, cái người phụ trách chiếu phim

kia có ở chung cư Ellen không?"

"Hắn ta có một căn phòng ở đó."

"Vậy là tốt rồi, về đi xem phim."

Muri lái xe đến chung cư Ellen, cậu ta trước hết đến tìm người phụ trách chiếu

phim kia cho Karen, sau đó lại tự mình cầm tư liệu đi photo, nơi photo ở đối

diện chung cơ, ở chỗ phòng môi giới của Alleye, ở đó có thiết bị.

"Thưa ngài, ngài chuẩn bị xem bộ phim nào? Tôi có mang theo rất nhiều loại

phim, nếu như không có thì tôi có thể ngay lập tức đi lấy cho ngài."

"« Tĩnh Mịch », có không?"

"Một phim kinh dị rất nổi tiếng, có."

"Vậy chiếu nó đi."

"Được rồi, thưa ngài, ngài đi theo tôi."

Karen đi theo người chiếu phim đi tới căn phòng được sửa lại riêng cho việc

chiếu phim, bên trong có ba chiếc ghế sô pha và một đống đệm ngồi để trong

góc.

"Thiếu gia Karen, ngài cần uống chút gì không?"

Mẹ của Healy xuất hiện ở trước cửa.

"Nước đá, cảm ơn."

Qua khoảng năm phút đồng hồ, ánh đèn trong phòng chiếu phim tối xuống, lập

tức trên màn hình xuất hiện hình ảnh.

Loại xem phim này rất giống với cảm giác xem phim chiếu ngoài trời trong đời

trước của Karen, chất lượng hình ảnh cũng không phải là rất rõ ràng, nhưng cảm

giác này rõ rệt là bởi vì anh đã từng trải nghiệm việc xem phim chiếu rạp rõ

ràng hơn. Trên thực tế thì cũng không có gì ảnh hưởng quá lớn.

Karen cùng với một ly nước đá, bắt đầu ngồi xem bộ phim này.

Sau khi phim bắt đầu chiếu được không bao lâu, Muri đã photo và phân phát

xong tài liệu cũng đi vào phòng chiếm phim, ngồi xuống trên ghế sô pha phía

dưới Karen mà cùng xem.

Bộ phim dài 90 phút kết thúc, Karen dụi dụi mắt, ngáp một cái, Muri phía sau

cũng lộ ra vẻ rất rã rời.

Nói như thế nào đây, bảo một vị thần quan đi xem một bộ phim kinh dị, lại bảo

bọn họ biểu hiện ra bị cảm giác kinh hãi thì cũng có chút không thực tế, bởi vì

cho dù đạo diễn có vắt hết óc ra để tưởng tượng về những thứ kinh khủng cũng

không bằng một góc nhỏ so với những thứ mà bọn họ từng thấy

"Cảm giác thế nào?" Karen hỏi.

Muri cười nói: "Không hay bằng phim tình cảm hay là phim chính trị."

"Nhân vật phản diện vốn là người thừa kế đời cuối cùng của gia tộc Congers,

nói cho đúng thì đó là người có họ Congers hơi có chút tiếng tăm cuối cùng ở

trên mặt nổi."

"Đội trưởng cảm thấy hắn ta có vai trò gì mấu chốt sao?"

"Đúng vậy, nhưng dù sao cũng là manh mối từ hơn một trăm năm trước, cũng

không dễ gì mà điều tra được, ta là đang tò mò, thời điểm hắn chết có được vào

trong lăng mộ của tổ tiên không, nếu như hắn có vào trong đó mà nói, vậy rất có

thể hắn là người cuối cùng trong gia tộc đi vào trong lăng mộ của gia tộc

Congers."

Đây là một manh mối bỏ sót

Không, Xinyali đã nói với mình về sự tồn tại của người này, còn đề cử bộ phim

này cho mình, có nghĩa rằng cô ta chắc chắn cũng lưu ý về người này và đã

từng điều tra, nhưng không thể điều tra ra kết quả cụ thể. Bởi vì vị Congers kia

cũng chỉ hơn người bình thường một chút, điều kiện tiên quyết để hồ sơ trong

thần giáo ghi chép lại những sự kiện đó là ít nhất chuyện này cũng phải ở trong

giới giáo hội.

"Tốt, ta về trước đây, ban đêm cậu tổ chức một buổi gặp mặt với mọi người,

chuyên môn nghiên cứu phần tài liệu này một chút, tập hợp một chút ý kiến,

buổi sáng ngày mai giao cho ta."

"Đội trưởng, để tôi lái xe đưa ngài về?"

"Không cần, Alfred đã chờ ở phía dưới."

Muri nhìn xuống từ ban công, quả nhiên nhìn thấy Alfred.

Sau khi trở về Nhà Tang Lễ, Karen vừa dặn dò Healy chuẩn bị một chút đồ ăn

vừa đi vào trong phòng sách của mình, đặt tư liệu lên trên bàn đọc sách, ngồi

xuống bắt đầu cẩn thận đọc qua.

Xem suốt hai tiếng đồng hồ.

Healy sớm đã bưng đồ ăn tới, Karen đẩy tư liệu ra, cầm lấy đũa và bát cơm bắt

đầu ăn đồ ăn đã nguội.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play