"Ha ha."

Karen vẩy tàn thuốc xuống, nhìn xem Neo, "Trung đội trưởng, nói ra phương

pháp của ngài đi."

"Có hai phương pháp, có thể giải quyết vấn đề hiện tại của ta.

Phương pháp thứ nhất..."

Karen tắt điếu thuốc, mở miệng nói: "Tôi cảm thấy ngài có thể nói thẳng

phương pháp thứ ha rai."

"Vì cái gì?"

"Bởi vì dựa theo thói quen của ngài, phương pháp thứ nhất thường thường là

làm nền để dẫn dắt cho phương pháp thứ hai, phương pháp thứ hai là thứ mà

ngài muốn chọn."

"Ta đang sợ rằng mình nói ra quá trực tiếp, chuyện liên quan để thể diện, vẫn

phải làm một chút."

"Không có việc gì, đội trưởng, với quan hệ giữa hai người chúng ta, dù sao thì

ngài cũng là người mà tôi tín nhiệm nhất ở trong tiểu đội chó săn."

"Được rồi, vậy thì ta sẽ trực tiếp nói ra phương pháp thứ hai, đó chính là, ta sẽ

bỏ mặc cho mình điên cuồng, sau đó cậu đánh ngã ta, để làm yếu bớt sự điên

cuồng bên trong, dùng phương pháp vật lý để giải độc."

Karen nhìn Neo, hỏi: "Ngài xác định là mình không phải cố ý giả bộ trúng độc

xảy ra vấn đề mà mục đích thật sự là muốn đánh một trận cùng với tôi chứ?”

"Ta là người nhàm chán như vậy sao!"

"Đúng."

"Không, bây giờ đã đến lúc nào rồi, chúng ta có thể không nên tiếp tục đùa giỡn

được hay không?"

"Nhiều khi, lời thật lòng sẽ giấu ở bên trong lời nói đùa."

"Nếu như ta muốn tìm cậu để đánh nhau, ta sẽ lựa chọn một thời điểm thích hợp

hơn, hơn nữa bây giờ cũng sẽ không từ chối đánh với ta một trận, cậu vừa mới

hỏi là ta có phải đang tìm một cái cớ thích hợp để đánh một trận cùng với cậu

hay không, mà không phải nói là ta đánh cậu một trận, chứng minh rằng bây giờ

trong lòng cậu có năng lực dám đánh một trận với ta, chính cậu cũng nguyện ý,

không phải sao?"

"Ha ha, tôi chỉ là đang đùa ngài một chút mà thôi, trung đội trưởng ngài tại sao

còn tưởng là thật, còn giải thích với tôi nữa chứ."

"• • • •. •" Neo.

Karen đứng người lên, vỗ vỗ tro bụi trên ống quần, nói: "Nhưng dù sao thì lần

này chúng ta cũng không phải là so tài bình thường."

"Đương nhiên, cậu nhất định phải quật ngã ta."

"Cho nên, ngài cần hạ thấp trạng thái của mình lúc này xuống một chút."

"Ta cảm thấy trạng thái lúc này giữa hai chúng ta đã rất chênh lệch."

"Vẫn còn chưa đủ, chúng ta nhất định phải xuất phát từ mục đích toàn cục, tốt

nhất là tôi có thể đánh ngài nằm xuống, mà chính tôi cũng không tiêu hao quá

nhiều, bởi vì tôi còn cần phải mang ngài trở về."

"Vậy ta lại phóng ra ngoài thêm một chút năng lượng linh hồn?"

"Ừm, tốt."

Neo giải trừ toàn bộ trận pháp tự bố trí ra để bao vây bản thân lúc trước, sau đó

trước người xuất hiện một đốm lửa Ánh Sáng cực nóng, ngọn lửa bắt đầu được

ép lại thành một chùm ngọn lửa nhỏ, đây là tinh hoa, để duy trì nó tồn tại cần

phải tiêu hao rất lớn.

Karen ngẩng đầu, nhìn đồng hồ treo trên vách tường một chút, yên lặng chờ đợi.

"Cũng đã đủ rồi chứ?"

"Lúc này mới được bao lâu, tôi tin tưởng thực lực của trung đội trưởng ngài."

"Đã được chưa?"

"Vẫn còn sớm mà, trung đội trưởng ngài cũng nên tin vào bản thân mình."

"Lại được một hồi rồi đấy?"

"Lại kiên trì kiên trì thêm một chút đi."

"Đủ rồi chứ?"

"Lúc ngài còn thừa hơi để hỏi tôi thì chứng tỏ rằng ngài vẫn còn thừa sức."

Khoảng chừng nửa giờ sau trôi qua, trên mặt Neo đã sớm bị mồ hôi chảy đầy,

bờ môi trắng bệch, ngoại trừ trong mắt vẫn có màu đỏ thỉnh thoảng lưu chuyển

ơ bên ngoài như cũ thì cả người đã vô cùng uể oải.

Karen thấy thế, chủ động mở miệng nói: "Đội trưởng, lại cho đâm vài chỗ ở trên

người, đổ một chút màu đi."

Neo nhìn Karen, giơ tay lên, tựa như muốn cho tạo ra vết thương trên người của

mình, nhưng khi Neo vừa giơ tay lên, hai con ngươi trong nháy mắt đỏ lên, cả

người lập tức trở nên phấn khởi một cách bất thường.

Karen lắc lắc cổ tay, trong tay xuất hiện hạt châu trận pháp.

"Ai, sơ sót rồi, hẳn là nên để đội trưởng làm khâu này trước."

Hạt châu bị bóp nát, trận pháp dịch chuyển cỡ nhỏ xuất hiện, Karen nắm lấy

chuôi kiếm, rút thanh kiếm Lưu Tư ra ngoài.

"Rống!"

Neo phát ra một tiếng gầm nhẹ, không có lao về phía Karen mà tấn công, mà

trực tiếp nhảy xuống từ cửa sổ.

Karen lao ngươi theo, đi về phía cửa sổ, nhưng vào lúc này, Neo nhảy ra ngoài

cửa sổ lúc nãy nhưng thật ra là đám bám vào vách tường bên dưới chờ đợi

Karen nhảy ra cửa sổ để đánh lén.

Thế này mà là đầu óc hóa điên đây à?

"Tấm chắn bảo vệ!"

Nhưng mà, phòng ngự vừa mới hình thành lại bị móng vuốt Ánh Sáng hiện ra

trên bàn tay Neo đâm xuyên, nhưng mà vào lúc này trên người của Karen cũng

đã xuất hiện Áo Giáp Hải Thần, đỡ được một đòn này.

Nhưng nguồn sức mạnh này vẫn tác động lực lên người Karen, cả người Karen

bay lên không trung, Neo thì cấp tốc nhào lên, hai tay quơ một hồi, vậy mà xuất

hiện hai thanh đại kiếm Ánh Sáng, liên tục chém về phía của Karen.

Karen dùng thanh kiếm Lưu Tư tiến hành đón đỡ, sức mạnh Ánh Sáng và sức

mạnh Ám Nguyệt đang không ngừng va chạm vào nhau giữa không trung.

"Rống!"

Neo thừa dịp một lần giao chiêu mà nhanh chóng áp sát.

Karen do dự một chút, không có vô ý thức dùng thanh kiếm Lưu Tư mà gọt bay

đầu của Neo, mà là quét kiếm, đâm về phía cánh tay Neo.

"Phốc!"

Cánh tay của Neo bị xuyên thủng, nhưng không phải có máu chảy ra, mà là

năng lượng Ánh Sáng nóng hổi tựa như dung nham.

Cứ ngỡ như lúc nãy thứ mà Karen đâm xuyên không phải là cơ thể con người,

mà là một cái nồi hơi đang đạt nhiệt độ cao.

Sức mạnh Ám Nguyệt đậm đặc bám vào trên thanh kiếm Lưu Tư lúc này lại bị

sức mạnh Ánh Sáng kinh khủng chèn ép lại mà không tỏa ra được, tay Karen

đang nắm chuôi kiếm vào lúc này cũng đang bắt đầu bị thiêu đốt.

Dưới sự bất đắc dĩ, Karen chỉ có thể vứt thanh kiếm Lưu Tư xuống, cả người lui

hẳn về phía sau.

Neo không chút do dự, cả người di chuyển theo, tiếp tục tấn công về phía

Karen

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play