Kevin lập tức nằm mọp xuống trước mặt Karen, không ngừng khiêm tốn mà lấy
lòng:
"Gâu gâu gâu."
Thiên Mị: "..."
Lúc trước Thiên Mị vẫn còn vô cùng đắc ý, lúc bây giờ lại rốt cuộc cũng hiểu rõ
rằng trong căn phòng ngủ này, cuối cùng ai mới thật sự là người lớn nhất,
Lập tức lại rút về cuộn lại thành một vòng nhang muỗi.
"Con vật này, mọi người cảm thấy nó có vấn đề gì sao?" Karen hỏi.
Pall lắc đầu, nói: "Mặc dù ta đã làm mèo rất nhiều năm, nhưng ta cũng không
quen thuộc gì với đám yêu thú kia, cũng không có con yêu thú nào sẽ chạy đến
nhà Inmerais để tìm ta chơi."
"Gâu gâu gâu!"
"Con chó ngu này nói, con vật này có tính co giãn rất cao, có thể giữ ở bên
người để nuôi, chủ yếu là phải khống chế bản tính hung tàn của nó cho tốt, nếu
mà khống chế không tốt thì về sau sẽ có phiền phức rất lớn."
Karen nhẹ gật đầu, nếu đã không có tác dụng phụ gì thì anh cũng yên tâm, sợi
xích trong lòng bàn tay bắt đầu thu về, Thiên Mị bị xiềng xích khóa lại không
dám chống cự, ngoan ngoãn bị xiềng xích kéo về lại trong cơ thể Karen.
"Tôi đi trước tắm một cái." Karen đứng người lên, đi về hướng phòng tắm.
Pall nhắc nhở: "Vậy thì chẳng phải Dora và Doreen đã không thể nào ngâm nhờ
nước tắm của cậu nữa rồi sao?"
"Lần sau khi bọn họ cần ngâm thì ta truyền thêm vào nước một chút năng lượng
ánh sáng là được rồi."
"A, cũng đúng, chỉ là Trật Tự hóa mà không phải bị xóa đi sức mạnh."
Sau khi tắm một cái thoải mái, Karen nằm ở trên giường, nằm ở trên giường của
mình là một sự yên tâm khó có thể miêu tả bằng lời, rất nhanh đã chìm vào
trong giấc mộng. Giấc ngủ này, trực tiếp bỏ qua bữa tối và bữa ăn khuya, ngủ
thẳng tới 6 giờ sáng ngày hôm sau. Lúc tỉnh lại Pall ngủ ở bên gối của minh, nó
thật sự là mập hơn một chút, nhưng làm một con mèo, mập hơn một chút thật ra
sẽ đáng yêu hơn.
Xuống giường đi vào phòng tắm rửa mặt, cân nhắc hôm nay phải cùng đội
trưởng đi chạy cho xong thủ tục, cho nên Karen vẫn thay một bộ thần bào sạch
sẽ. Trong ổ chó đặt ở phòng ngủ, Kevin mở mắt ra, lén nhìn theo Karen, chờ
đến sau khi Karen rời khỏi đây, Kevin trở mình lại, nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Những người khác trong nhà vẫn còn chưa thức giấc, nhưng mà Karen vốn là có
thói quen tự mình làm bữa sáng, trong hộc tủ nhà bếp có một lọ mỡ heo vừa nấu
xong, hẳn là do Healy làm. Cô hầu gái trong nhà cũng có chút tài năng trong
việc nấu cơm, trình độ nấu nướng đã rất tốt.
Karen chuẩn bị cho mình một bát hoành thánh nhỏ, lúc bỏ đầy nguyên liệu vào
dưới đáy chén, một âm thanh quen thuộc truyền đến từ cửa phòng bếp: "Làm cả
cho ta một phần nữa."
"Đội trưởng, ngài tới sớm như thế?"
"Tôi hôm qua ta vừa mới ra khỏi thành rồi trở về, lười quay trở về nhà nên trực
tiếp đến chỗ của cậu."
Karen đổ ra hai bát hoành thánh, bưng lên cho đội trưởng một bát."Ta phát hiện
tên nhóc cậu rất có tài năng nấu nướng, nếu không thì sau này ta sẽ thường
xuyên đến nhà cậu để ăn có được không nhỉ."
"Tiền ăn..."
"Lương tâm của cậu hỏi câu này cũng sẽ không đau nhức sao?"
Karen lắc đầu.
"Cậu rất thiếu phiếu điểm à?"
"Đúng vậy, tôi muốn mua một bộ khí tài chiến tranh."
"Ồ, mấy thứ đó cũng không rẻ chút nào."
"Đúng vậy, phải từ từ tiết kiệm phiếu điểm."
"Cố lên nha, từ từ tiết kiệm. Đúng rồi, hôm nay còn có một sự kiện, đoàn đại
biểu của Nguyệt Nữ Thần Giáo đi đến thành phố York, chuẩn bị thương lượng
về chuyện hợp tác của hai Thần Giáo."
"Tôi nhớ rằng Nguyệt Nữ Thần Giáo và Luân Hồi Thần Giáo trước đây rất thân
thiết, trên báo chí còn từng đăng bài viết phê phán Nguyệt Nữ Thần Giáo."
"Đúng vậy không sai, nhưng sau khi Luân Hồi Thần Giáo bị trọng thương liên
tục hai lần thì Nguyệt Nữ Thần Giáo đã trở nên thân thiết cùng với Trật Tự
Thần Giáo chúng ta, đoàn đại biểu lần này, ta cảm thấy chắc hẳn là để đàm phán
nội dung sơ bộ, chờ đến khi bàn xong về phần khung thì tiếp đó chắc chắn sẽ có
đoàn đại biểu cấp cao hơn đến, cậu tranh thủ thời gian để thành lập xong tiểu
đội, đến lúc đó thì sẽ có thể nhận được nhiệm vụ bảo an.
Ta đã tính toán sơ về thời gian, đủ thời gian để cho cậu làm xong nhiệm vụ của
khu mộ kia, làm xong một nhiệm vụ tương đối vất vả và nguy hiểm, sau đó
nhận thêm một cái nhiệm vụ bảo an, khổ sướng kết hợp.”
"Cảm ơn trung đội trưởng."
"Không cần cám ơn, sau khi cậu thành lập xong tiểu đội này ở đại khu thành
phố York, thì việc chọn nhiệm vụ của cậu sẽ có tính tự chủ hơn rất nhiều."
Sau khi ăn xong bát hoành thánh, Karen đến phòng sách cầm lấy phần tài liệu
mà hôm qua Alfred đã sắp xếp sẵn cho mình, sau đó ngồi lên chiếc xe limousine
của Neo.
"Ta sẽ dẫn cậu đến tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật trước."
"Có phải hơi quá sớm không?"
"Bên kia có người trực 24 giờ, không có việc gì. Nhưng mà có điều cậu phải
nhớ kỹ, ở chỗ tổng bộ của đại khu nhiều khi chỉ có cái tên mà thôi, tiểu đội Đòn
Roi Kỷ Luật của mỗi một đại khu đều sẽ tự điều hành và quản lý, cậu có thể
xem nơi tổng bộ này thành một nơi để truyền văn kiện và tài liệu xuống."
"Thật như thế sao?"
"Đây chính là hiện thực, nếu không phải trước kia, lúc trước khi mới mở địa
khu mới hoặc là vào thời kì đặc thù, Đòn Roi Kỷ Luật có trách nhiệm nặng nề,
sự phát triển của hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật ở đó cũng rất nhộn nhịp, còn ở nơi
như Wien này thì được xem như là vùng giải phóng cũ của Trật Tự Thần Giáo
chúng ta, tác dụng của Đòn Roi Kỷ Luật chắc chắn sẽ bị giảm xuống chứ sao.
Cậu muốn xác nhận nhiệm vụ thì vẫn cần phải qua bên phía đại khu để xử lý,
đến lúc đó ta sẽ dẫn cậu đi làm quen một vài người có liên quan"
"Phải tạo mối quan hệ?"
"Cậu có đủ thực lực, cũng không cần phải tạo mối quan hệ gì, dù sao thì trong
tiểu đội của cậu cũng có một đống tiểu thư và công tử, cuối cùng ai phải sợ ai
cũng rất khó nói đấy, ha ha ha." Neo cười đến có vẻ rất càn rỡ, Karen cảm thấy
có lẽ trước đây đội trưởng cũng đã bị những việc xã giao tạo mối quan hệ này
làm phiền.
Buồn cười nhất chính là, phương thức phòng ngừa chuyện phiền phức này hiệu
quả nhất đó chính là quan hệ của ngươi phải đủ cứng. Tổng bộ Đòn Roi Kỷ
Luật ở thành phố York cũng không phải là quá phô trương, tòa nhà gồm bảy
tầng, nhìn có vẻ rất phổ thông. Nhân viên bảo vệ ở trước cổng ngược lại thì
cũng có vẻ rất nghiêm túc, tuy nhiên khi đi qua cửa cũng chỉ cần phải đưa giấy
chứng nhận ra là được. Sau khi đi vào trong có thể cảm nhận được sự trống trải
ở nơi này, có loại cảm giác như máy lạnh mở nhiệt độ quá thấp.
"Mẹ... Ta dám đánh cược rằng cho dù là cao ốc giáo vụ vào cái giờ này cũng sẽ
không vắng tanh như thế này." Neo nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT