"Ừm, đã nghĩ thông suốt." Neo lấy ra một xấp phiếu Trật Tự.

"Ngươi đếm lại đi."

Costa cầm lấy xấp phiếu Trật Tự bắt đầu kiểm tra.

Neo nói: "Bốn mươi tám nghìn phiếu Trật Tự."

"Vì sao thiếu đi hai ngàn?"

"Bởi vì ta cho rằng ngươi sẽ không đếm ngay trước mặt ta."

"Ha ha." Costa cười, "Được rồi, hai ngàn cũng xem như xong đi, ta cũng không

mời ngươi đi chợ đen uống rượu, vị này là?"

"Karen, thuộc hạ của ta."

"Chào ngươi." Kosta duỗi tay về hướng của Karen.

Karen nắm tay cùng với hắn, tay của hắn cực kỳ thô ráp, mà lúc bắt tay thò đối

phương rõ ràng phóng xuất ra năng lượng thăm dò, thậm chí cũng không che

giấu gì cả, Karen trực tiếp quét sạch năng lượng thăm dò của hắn ra ngoài.

Costa lui về sau hai bước, nói: "Được rồi, Karen, quen mặt rồi."

"Đừng kéo dài thời gian nữa, lấy đồ ra đi."

Kosta móc từ trong lồng ngực của mình ra một túi tài liêu, đưa cho Neo, Neo

đưa tay tiếp lấy, đứng người lên, nói: "Được rồi, giao dịch vui vẻ, gặp lại sau."

Thấy Neo muốn đi, Costa nhắc nhở: "Neo, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi,

cái chỗ đó rất nguy hiểm."

"Ta biết ngươi sẽ nói thế với mỗi một khách hàng, yên tâm đi, nếu như ta chết

đi, linh hồn của ta sẽ trở về tìm ngươi để tán gẫu."

Sau khi ra khỏi phòng mát-xa đi vào trong tháng máy, Karen mở miệng hỏi:

"Đội trưởng, cứ đơn giản như vậy sao?"

"Có rất nhiều chuyện, vốn cũng không có gì quá phức tạp, mối quan hệ và con

đường tin tức của mỗi người đều có hạn, chính bản thân hắn cũng không rõ ràng

tài liệu tin tức về khu mộ này giá trị bao nhiêu phiếu điểm, hắn cũng là đang

đánh cược chứ sao."

"Vậy ngài dự định lúc nào ra tay với khu mộ này?"

"Ta muốn lên kế hoạch trước, vị trí của khu mộ này tiếp giáp vùng biển của

thành phố Tang Phổ, cần một khoảng thời gian để chuẩn bị xong kế hoạch, ngày

mai phải cùng với cậu lo xong vấn đề thủ tục, đội viên của cậu muốn tập hợp

đông đủ cũng cần thời gian một tuần chứ nhỉ?"

"Không cần lâu như vậy, ba ngày thôi."

"A, xem ra vị đội trưởng như cậu cũng rất có danh vọng nhỉ, mau nói là nhờ dựa

vào vị đội trưởng như ta mới có được nhiều kinh nghiệm như vậy đi nào."

"Đúng là tôi học được rất nhiều điều từ chỗ của đội trưởng ngài."

"Ha ha, tốt, chờ đến khi ta lên kế hoạch xong cho lần hành động này, ta sẽ giao

cho cậu, để cậu mang theo đội viên của mình để hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất

này, nhiệm vụ thứ nhất chính là việc tư, độ nguy hiểm vừa đủ, ích lợi còn rất

cao, có trợ giúp cho việc cậu đoàn kết các thành viên trong đội."

"Giao việc này cho tiểu đội của tôi làm sao?"

"Đương nhiên."

"Vì cái gì không phải..."

"Các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật khác vốn cũng không có đủ năng lực để hoàn

thành nhiệm vụ này một mình, cậu cũng không muốn sau khi ta dẫn người đi thì

lúc trở về lại nhờ cậu tổ chức tang lễ cho đám người Fanny đâu nhỉ?"

"Nguy hiểm như vậy sao?"

"Cánh Cổng Luân Hồi cậu cũng đã từng đi vào, đây có tính là việc nguy hiểm gì

chứ, trước đó đã nói xong, về phần lợi nhuận thì sau khi cậu trả lại năm ngươi

nghìn phiếu Trật Tự cho ta thì ta còn muốn lấy thêm một phần mười lợi nhuận."

"Ngài cũng không đi theo cùng sao?"

"Cậu là đội trưởng, ta cũng sẽ không theo cùng, có điều ta sẽ giúp cậu chuẩn bị

phương án hành động tốt nhất có thể."

"Không trừ năm mươi nghìn phiếu điểm, ngài ăn một phần mười."

"Hai phần."

"Một phần rưỡi."

"Cái tính keo kiệt này cậu học từ ai thế?"

"Là..."

"Được rồi, vấn đề này cậu không cần trả lời.

Sau khi ngồi vào trong xe, Neo mở miệng nói: "Về sau những việc liên quan

đến phương diện nhiệm vụ, cậu không cần lo lắng, ta sẽ giúp cậu nhận nhiệm

vụ, tuy nhiên đối với các cậu bây giờ mà nói, nhiệm vụ bình thường thật sự

không kiếm được bao nhiêu phiếu điểm, cho nên chờ đến khi có loại nhiệm vụ

cao cấp như làm bảo an giống lần trước xuất hiện, thì làm mấy nhiệm vụ tư như

thế này một lần cũng rất tốt.”

"Cám ơn ngài, đội trưởng."

"Cho nên, ta thật sự không thể Trật Tự hóa sao?"

"Đội trưởng... • "

"Ừm, không có việc gì, ta chỉ hỏi thêm cho rõ thôi mà, thật ra bây giờ ta cũng

rất tốt, để cho Thần Ánh Sáng chứng kiến sự trung thành của ta dành cho Thần

Trật Tự, ha ha."

Xe lái đến trước cửa của Nhà Tang Lễ.

Karen vừa xuống xe, đã nhìn thấy Alfred đi ra, anh ta vẫn ngồi trước cửa đọc

báo như trước.

"Thiếu gia, chào mừng ngài trở về!"

"Cảm ơn."

Dincom và Pieck cũng lập tức đi tới: "Thưa ông chủ!"

Karen nhẹ gật đầu đối với bọn họ.

Đi về phía nhà sau, Karen dặn dò Alfred: "Anh thông báo cho bên phía trang

viên Ellen một chút, dọn dẹp căn phòng chúng ta từng ở lại trong khu chung cư

Ellen, rồi bố trí thêm ít vật dụng mới, ta muốn sắp xếp cho các thành viên trong

đội đến đó ở."

"Vâng, thiếu gia, tôi sẽ sắp xếp tốt."

"Mặt khác, trong vali của ta có một cái túi, bên trong có không ít phiếu điểm,

anh lập ra một cái sổ sách, gọi là sổ sách chi tiêu của tiểu đội, tách riêng ra với

sổ sách trong nhà.”

"Tôi đã hiểu, thưa thiếu gia."

"A, thiếu gia, ngài trở về rồi!" Healy trông thấy Karen thì cũng rất vui vẻ, sau

khi Karen đi vào trong phòng sách, lập tức bưng một ly nước đá tới.

Karen cầm lấy ly nước đá, vừa lúc trông thấy Kevin đang nằm trên tấm thảm

trong phòng sách, vừa cười với vẻ chất phác vừa điên cuồng vẩy vảy cái đuôi.

Cúi đầu nhìn ly nước đá một chút, lại nhìn nụ cười của Kevin, Karen do dự một

chút, cuối cùng vẫn không nhẫn tâm dội nước trong ly lên đầu của Kevin mà hỏi

nó:

"Pall đâu?"

"Gâu!"

Kevin chỉ chỉ về phía cửa phòng ngủ, sau đó lại dùng chân chó gãi gãi đầu trọc

của mình, lúc nãy trong nháy mắt nó cảm nhận được "Sát cơ" là chuyện gì xảy

ra? Karen đi vào phòng ngủ, trông thấy Pall đang úp mặt ở trong gối.

"Tôi về rồi."

Karen đi qua, bế Pall để lên trên đầu gối.

"Cô..."

Pall lập tức duỗi chân mèo ra đè lại bờ môi của Karen: "Không cho phép nói

chuyện, meo!"

Karen nhẹ gật đầu.

Pall lấy chân mèo ra, cười nói: "A, bé Karen thân yêu của ta, cậu cuối cùng

cũng trở về rồi sao."

"Cô mập lên."

"Meo!!!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play