Dưới chân của Lãnh chúa Dal xuất hiện một trận pháp dịch chuyển, hắn mở
miệng nói: "Này nhóc, ta đã đáp ứng muốn che chở cho người và đồng đội của
ngươi, bây giờ ta có thể nói cho ngươi, nơi này có trận pháp dịch chuyển về các
điểm tế đàn khác, chính các ngươi có thể giải quyết, đợi chút nữa các ngươi tự
mình đi, ta sẽ không tiễn, bởi vì nếu như mọi việc thuận lợi, ta sẽ mượn cơ hội
này để Rylisa vẽ ra xong tương lai và quá khứ của ta, sau đó ta sẽ trực tiếp rời đi
Cánh Cổng Luân Hồi, lấy được sự tự do thật sự, ha ha!"
"Ngài cứ đi như vậy sao?"
"Ừm, bởi vì không còn thời gian đẻ chậm trễ, ta không thể chờ đến khi Rylisa tự
kết liễu rồi mới đi, vậy thì cái gì cũng không kịp, nếu không, ta còn muốn ở lại
để cận thận hỏi ngươi vài việc."
"Hỏi tôi?"
Lãnh chúa nắm chặt nắm đấm, nhẹ nhàng đập một cái vào lồng ngực của mình.
Động tác này, lúc trước hắn từng làm với Karen, mà trong nháy mắt đó tiếp xúc,
đã có thể giúp hắn cảm nhận được rất nhiều thứ.
"Cấu tạo cơ thể của ngươi, có dấu vết thói quen của bản thể ta, mặc dù không có
hơi thở của hắn, nhưng có thể lừa được những người khác, thậm chí là các vị
Thần khác, nhưng lại không cách nào lừa được ta."
"Việc này…"
"Xem ra bản thể của ta cực kỳ coi trọng ngươi, thậm chí nguyện ý giúp ngươi
cải tạo cơ thể, có điều, tên nhóc ngươi quả thật đáng giá để đầu tư một chút,
đương nhiên, gia tộc của ngươi chắc chắn cũng vì thế mà đánh đổi một cái giá
rất lớn, bằng không thì một người vốn keo kiệt như bản thể của ta, làm sao có
thể nỡ lòng nào mà tốn nhiều công sức như vậy."
Thật ra, cũng không phải trả giá hay lợi ích gì, chỉ là biến hắn thành một con
chó mà thôi. Karen mở miệng nói: "Ta vẫn luôn rất cảm kích."
"Được rồi, chờ sau khi ra cửa, ta sẽ vấn an bản thể của ta, cũng tới thăm hỏi
ngươi, đến lúc đó, đừng quên lời hứa của ngươi, nói cho bản thể của ta biết, ta
không hứng thú đi giết hắn để chứng minh ta là duy nhất, nghe có vẻ rất sáo
rỗng, thật ra ngược lại ta rất muốn đi gọi hắn một tiếng anh trai, dù sao thì
không có hắn cũng sẽ không có ta. Ta mong đợi, có lẽ sẽ nằm song song với hắn
để cùng nhau tâm sự đi."
Ổ chó của Kevin, chắc cũng không đủ chỗ để nằm.
"Được rồi, tôi sẽ chuyển lời."
Trận pháp dịch chuyển sáng lên.
Lãnh chúa Dal vừa cười nói: "Nếu như không phải cảm giác được cơ thể của
ngươi được cấu tạo rất tận tâm, tận tâm đến nỗi như là cải tạo cho bản thân
mình, cho thấy thành ý tuyệt đối, mà việc này cũng không thể hoàn thành do ép
buộc; ta đều muốn hoài nghi rằng bản thể của ta có phải đang làm chó cho
ngươi hay không, ha ha."
"Ngài nói đùa gì chứ, việc này sao có thể."
"Đúng vậy, việc này sao có thể, thiên phú của ngươi cho dù có cao đi nữa, lại
tính là thứ gì, làm sao có thể để cho ta bản thể của ta cam tâm tình nguyện làm
chó cho ngươi?"
Trận pháp dịch chuyển khởi động, cơ thể của lãnh chúa Dal biến mất.
Karen đứng tại chỗ nhìn xem ly nước đá trong tay, thở một hơi dài nhẹ nhõm.
_
Romir mở to hai mắt nhìn, hoảng sợ nhìn xem cơ thể Bích Thần đang đứng ở
đó. Trong lỗ đen, không ít Trưởng Lão Luân Hồi, cũng đều phát ra tiếng kinh
hô.
"Creed, nếu như Rylisa lựa chọn tự kết liễu bản thân, kết quả sẽ như thế nào?"
"Thưa ngài, như vậy thì Luân Hồi Cốc sẽ triệt để bị ô nhiễm, tựa như những nơi
mai táng của Thần!"
"Được rồi, vậy chúng ta cứ chờ mong mà nhìn xem đi."
Thần tính trên người của Rylisa vẫn còn tiếp tục tiêu tán, bà ta đã rủ xuống hai
tay, cơ thể đang trượt dần xuống, bà ta sắp tiêu vong.
Nhưng vào lúc này, bà ta cảm giác được một luồng khí thế, bà ta ngẩng đầu,
nhìn về phía bên trong của Cánh Cổng Luân Hồi.
Ở trong Cổng, lãnh chúa Dal đang dùng tốc độ nhanh nhất mà bay về phía
Cổng, đồng thời còn cố ý thể hiện khí thế của mình ra, hắn muốn nói cho Rylisa
rằng mình đang tới, chờ mình một chút, tuyệt đối không nên sốt ruột!
Hai con ngươi của Rylisa, trong nháy mắt trở nên nghiêm nghị, xuyên thấu qua
khoảng cách không biết bao xa, cuối cùng, ở trước mặt của lãnh chúa Dal, xuất
hiện một đôi mắt màu đỏ.
"Hô…" Lãnh chúa Dal thấy Rylisa cuối cùng "Trông thấy" mình, lập tức ngừng
lại, mở miệng nói với đôi mắt này: "Rylisa, trong quá khứ ta biết ta và ngươi có
một ít ân oán, nhưng ta cảm thấy, bây giờ chúng ta có thể tạm thời buông xuống
ân oán, đàm phán hợp tác một chút, dù sao thì năm đó ta cũng không có tổn
thương gì ngươi, không phải sao?"
Rylisa lúc này, nhìn thấy bộ dáng của Lãnh chúa Dal đang ở trong Cổng, cũng
chính là mặt của hắn, bên tai, cũng nghe đến âm thanh của Lãnh chúa Dal.
Sau một khắc,
Vốn dĩ Rylisa đang chuẩn bị tự cho nổ bản thân, hai tay bỗng nhiên giơ lên,
phát ra tiếng gào thét vô cùng phẫn nộ, ngay sau đó không chút do dự mà xông
vào trong Cánh Cổng Luân Hồi, lao về hướng của Lãnh chúa Dal.
"Không không không, ngươi không được quay vào Cổng, ngươi ở trong Cổng
thì làm sao vẽ cho ta được, ta muốn ngươi ở ngoài Cổng mới có thể vẽ chứ,
ngươi đừng có quay trở vào!"
Đối với Thần mà nói, cho dù là khoảng cách cực kì xa xôi, cũng chỉ là thoáng
qua, càng đừng nói đến việc lãnh chúa Dal lúc này cũng cách Cánh Cổng Luân
Hồi không bao xa, cơ thể tàn tạ kia của Rylisa rất nhanh đã xuất hiện trong tầm
mắt của lãnh chúa Dal.
"Chúng ta có thể nói chuyện, ngươi đừng kích động như vậy, ngươi điên rồi
sao!"
Relilsa phát ra một tiếng gào thét vô cùng phẫn nộ:
"Trật tự, đi chết đi!"
Lãnh chúa Dal:
"…"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT