Lần gần nhất Chuông Luân Hồi được gõ vang ở trong Cổng và Ngoài Cổng, vẫn

là vào lần trước lúc Trật Tự Thần Giáo tuyên chiến với Luân Hồi Thần Giáo,

chỉ có điều là thời gian tiếng chuông vang vọng cũng không kéo dài quá lâu,

không quá một ngày đã ngừng.

Trong mắt của người bên ngoài thì Luân Hồi Thần Giáo chỉ có một Người Gác

Cổng, nhưng trên thực tế, giống như Cánh Cổng Luân Hồi có hai mặt trong và

ngoài, từ lúc bắt đầu sáng lập chức vị Người Gác Cổng, vẫn luôn luôn có hai

người Gác Cổng cùng một lúc.

Lúc này, Người Gác Cổng của thế giới trong Cổng là Sumir, đang đứng ơ nơi

cao nhất của Luân Hồi Thần Điện, ánh mắt của bà ta đã nhìn đến bóng dáng của

người phụ nữ khổng lồ đang trên đường tới đây từ khoảng cách cực xa.

Từng bóng người "Sumir" mặc quần áo khác biệt đang bay về nơi đây, sau đó

hòa tan vào trong cơ thể của bà ta.

Nhưng phân thân trở về tăng cường thêm sức mạnh cũng không làm bà ta cảm

thấy an toàn hơn được bao nhiêu, Sumir cũng rõ ràng, bằng vào bản thân mình,

hoặc là nói bằng vào toàn bộ sức mạnh của Luân Hồi Thần Giáo trong cổng

cũng không thể nào ngăn cản được vị Thần kia.

Một đám lãnh đạo cấp cao của Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng đều đang quỳ

sát ở sau lưng bà ta, chờ đợi bà ta ra lệnh.

Các tín đồ Luân Hồi của thế giới này đã nhanh chóng quay trở về, các đám thần

quan trên đảo cũng đã thành lập quân đoàn lâm thời, trận pháp phòng ngự ở các

nơi cũng được bổ sung tinh thạch để bắt đầu chuẩn bị kích hoạt.

Bóng người của một thanh niên trẻ tuổi xuất hiện ở bên cạnh Sumir, trên lưng

của hắn vác theo hai thanh đao. Sumir nhìn về phía hắn, hỏi: "Cảm giác như thế

nào?"

"Là một cơ thể không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi, còn cần thời gian

rất lâu để điều trị và bồi dưỡng, đây cũng là trong dự đoán từ trước, những

người ở phía ngoài làm sao lại lựa chọn một người ưu tú thật sự để làm vật dẫn

cho ta chứ."

"Lango, trong lòng ngươi thấy không thoải mái sao?"

"Đúng vậy, có một chút, bởi vì cơ thể này sẽ trì hoõn bước chân của ta."

"Ngươi cũng phải quen thuộc, theo bọn họ nghĩ, Luân Hồi Thần Giáo trong

Cổng của chúng ta chẳng qua là vườn trái cây, chúng ta là bò sữa cung cấp sữa,

chúng ta là dê cừu cung cấp lông để thu hoạch sau mỗi mười năm.

Ngươi bảo bọn họ ném đồ vào trong này, a, bọn họ làm sao có thể nỡ lòng nào

mà ném đồ tốt thật sự vào trong đây chứ? Ừm, ngoại trừ phân chuồng ra."

"Ta nghe được lời oán niệm của ngài."

"Ngươi chắc hẳn là nghe ra được lựa chọn tiếp theo của ta."

"Ta đã sớm đoán ra được lựa chọn của ngài."

"Ha ha."

Sumir lấy ra một quyển trục, phía trên có lớp phong ấn tản ra khí tức uy nghiêm

của Luân Hồi.

"Người chị của ta, vừa mới lấy thân phận của Người Gác Cổng Luân Hồi truyền

một mệnh lệnh vào cho ta, bên trong còn có Hội Trưởng Lão Thần Điện kí tên,

bọn họ yêu cầu chúng ta cố hết khả năng để ngăn chặn bước tiến của vị kia,

tranh thủ đủ thời gian cho Luân Hồi Cốc ở phía ngoài."

"Việc chuẩn bị này, bọn họ chắc hẳn phải sớm làm xong mới đúng."

"Đúng vậy, ta cũng cho là như vậy, ta tin tưởng nội tình của Luân Hồi Thần

Giáo phía bên ngoài, ta tin tưởng hiệu suất làm việc của Luân Hồi Thần phía

bên ngoài, ta càng tin tưởng bản lĩnh lãnh đạo của chị ta.

Cho nên, ta cho rằng bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng lại không tiện trực

tiếp nói rõ với ta, bọn họ vẫn là quá khiêm tốn."

"Đúng vậy, ta cũng cho rằng như vậy."

Sumir xoay người, hướng về phía một đám chủ quản cao cấp của Thần Giáo,

mở miệng nói:

"Nghe lệnh của ta, lấy tốc độ nhanh nhất, lập tức di chuyển tất cả mọi thứ có thể

di chuyển đi ở trung tâm, đồng thời từ bỏ hết tất cả biện pháp ngăn cản."

Đám người đang quỳ đều đang kinh ngạc, có người trên mặt lộ ra vẻ vui mừng,

có người trên mặt thì lộ ra sự lo lắng.

"Thần, là muốn ra khỏi Cổng, mà nhà của chúng ta, thì ở bên trong Cổng."

Đúng lúc này, phía dưới quảng trường, bỗng nhiên có một vài thần quan Luân

Hồi địa phương tiến đến tấn công những người tham gia thí luyện, sau khi bên

phía những người tham gia bị đánh lén, trong nháy mắt xuất hiện thương vong.

Lango lập tức nhảy xuống, hai thanh đao nhanh chóng thả ra, trực tiếp chém

chết mấy tên thần quan này, nhanh chóng ổn định lại cục diện. Rất nhanh,

Lango dẫn theo một tên thần quan trở về, tên thần quan này cơ thể đã bị giam

cầm, nhưng hai con ngươi phiếm hồng, bên trong miệng của lẩm bẩm nói: "Giết

chết tất cả những kẻ tham gia thí luyện, giết chết tất cả những kẻ tham gia thí

luyện … tìm ra hắn…tìm ra hắn…tìm ra hắn…"

Sumir đi đến trước, đưa tay đặt lên trên đầu của tên thần quan này, chốc lát sau

bà ta thu tay lại, nói: "Hắn đã bị mê hoặc."

Lango hỏi: "Bị cái gì mê hoặc rồi?"

Sumir nhìn về phía hướng kia, nói: "Ngươi nói thử xem?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play