Nghe thấy có âm thanh "Xoạt xoạt" truyền ra từ trong quyển bút ký mau đen,
giống như là có người đang viết chữ, nhưng vấn đề là, bút máy được đặt ở bên
cạnh vốn cũng không chuyển động!
Alfred lập tức đưa tay lật ra từng trang giấy của quyển bút ký, chờ đến khi lật
đến trang mới nhất, vừa lúc trông thấy một hàng chữ màu vàng đang xuất hiện ở
phía trên
"Ta đã mắc phải một sai lầm, một sai lầm trong quá trình nhận thức."
Alfred trợn to mắt, hai tay bắt đầu kích động mà run rẩy.
Chữ viết tiếp tục xuất hiện:
"Ta chỉ nhìn thấy một số mặt tiên tiến của giáo hội, ví như những trang bị khí tài
chiến tranh, trận pháp dịch chuyển, cao ốc giáo vụ, Kỵ Sĩ Đoàn, thuốc lá, rượu...
Nhưng cho dù có nhiều phương diện tiên tiến hơn đi chăng nữa thì vẫn như cũ
không cách nào che giấu bản chất thật sự của nó, đó là lạc hậu, đó là ngu muội,
đó là duy tâm.
Nhận biết chính xác đó là khi khẳng định một mặt tích cực của giáo hội thì đồng
thời cũng cần phải phê bình một mặt tiêu cực của nó.
Alfred liếm môi một cái, nghiêm túc đọc những lời này, chờ đến khi câu nói
cuối cùng hiện ra, Alfred kinh ngạc mà há to miệng ∶
" 【 Điểm cuối cùng của Tín ngưỡng – Không nên có Thần xuất hiện. 】 "
"Đội trưởng?"
"Đội trưởng?"
Đám người trông thấy đội trưởng đứng ở nơi đó, thật lâu không nói chuyện
cũng không nhúc nhích
Karen từ từ mở mắt ra, khóe miệng nở nụ cười.
Trên đĩa còn sót lại hai cái đùi gà, cầm lấy một cái, đưa đến trước mặt Ventura,
Ventura sửng sốt một hồi.
Nhưng vẫn mở miệng cắn một miếng.
Sau đó, Karen lại cầm lấy một cái đùi gà khác, đưa về phía của Ashley.
Ashley lập tức há to mồm.
Vòng qua Ashley, đưa đến trước mặt Bart, Bart há mồm cắn.
"Có mang khăn tay không?" Karen hỏi Ashley.
"Không có."
“Đội trưởng, tôi có khăn tay.” Blanche lập tức đưa một cái khăn tay đến
Karen xoa xoa tay, trả lại cho Blanch ∶ "Thật có lỗi, làm bẩn rồi.
"Không có chuyện gì, đội trưởng."
Ngay sau đó, Karen ngắm nhìn bốn phía một lần nữa, nói với tất cả đội viên ở
xung quanh: "Được rồi, cho dù trở thành vật dẫn, cũng không phải có nghĩa là
chết chắc, chẳng qua là khả năng giữ lại bản thân sẽ thấp hơn mà thôi. Tuy
nhiên thì ta cũng có biện pháp đối phó, ta không giống với các ngươi, linh hồn
của các ngươi quá yếu, mà linh hồn của ta, quá mạnh.
Đối với các ngươi mà nói thì vấn đề này rất nguy hiểm, đối với ta mà nói, vấn
đề này cũng không lớn.
Cho nên, thu hồi lại cảm xúc sa sút của các ngươi đi, đó là một khúc nhạc dạo
ngắn không có ý nghĩa, ta sẽ không xảy ra chuyện gì cả, tin tưởng ta, ta vẫn còn
chờ các ngươi gia nhập vào tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật mà ta thành lập sau khi ra
khỏi Cánh Cổng Luân Hồi đấy,
Ta còn muốn kiếm rất nhiều rất nhiều phiếu điểm, mua rất nhiều rất nhiều khí
tài."
Karen phủi tay, nói ∶ "Xốc lại tinh thần hết cho ta, ta không hứng thú với việc
phải đi chăm sóc tâm trạng của các ngươi giống như vuốt ve dỗ dành gà con
đâu, cho nên những lời này, ta không muốn nói thêm lần thứ hai, đã nghe rõ
ràng sao!"
"Nghe rõ ràng, đội trưởng!
Hành lang trong khoang tàu, Pacio và Digart cầm điếu thuốc, vẻ mặt nặng nề.
Vừa lúc trông thấy người của tiểu đội Karen từ boong tàu trở về phòng – dáng
vẻ mỗi người đều rất có tinh thần.
Pacio quay đầu lại căn phòng phía sau mình, đội trưởng Muri của mình và
những người khác đang ngồi ở kia, cảm xúc đang rối tinh rối mù.
"Thế nào, không phải chúng ta đã nhận được thông báo rồi sao”
Digart mở miệng nói ∶ "Đội trưởng của tiểu đội bên cạnh giành lấy vị trí người
được chọn của đội viên."
"Cái này cũng cần dùng chữ giành à." Pacio cười nói: “Thật là một tên đội
trưởng không thèm nói đạo lý."
Digart nhỏ giọng hỏi ∶ "Chúng ta có cần phải giành với đội trưởng không?"
Pacio lắc đầu nói: "Không đi.
"Cũng đúng, làm như vậy cũng không có ý nghĩa, đội trưởng cũng không có
khả năng đáp ứng."
Pacio trừng mắt nhìn, nói ∶ "Tôi sợ là lỡ như."
Đêm khuya, trong một căn phòng lớn trong khoang tàu, một đám thần quan Trật
Tự đã chuẩn bị sẵn sàng, 10 người trẻ tuổi đứng ở phía sau, hai vị đội trưởng
ngồi ở phía trước.
Grovin đi ra, trợ thủ bên cạnh ra hiệu với ông ta – mọi việc đều đã chuẩn bị
xong.
Lập tức, Grovin đi đến phía trước.
Muri và Karen đều không có đứng người lên, vẫn duy trì tư thế ngồi như cũ.
Đối với việc này, Grovin cũng không để ý, mà là mở miệng nói "Các ngươi là
đang dâng hiến sự trung thành cho Thần Giáo, cho Thần Trật Tự. Nếu như cuối
cùng các ngươi không thể trở về an toàn, Thần Trật Tự vĩ đại cũng sẽ dẫn dắt
các ngươi dung nhập vào quy tắc của Trật Tự.
Nếu như các ngươi có thể an toàn trở về, hoàn thành đưa hai vị kia ra, đó chính
là sự ban thưởng của Thần Trật Tự dành cho sự trung thành của các ngươi!
Ca ngợi Thần Trật Tự!"
Tất cả mọi người ở đây, đều đặt hai tay chéo nhau trước ngực, cùng đồng thanh
mà kêu lên ∶ "Ca ngợi Thần Trật Tự!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT