Phòng tắm?
Khóe miệng của Hussen giật một cái, quay đầu nhìn về phía Karen: "Cậu thiết
kế cái này để làm gì?"
Thật ra, thiết kế cái này cũng không tốn bao nhiêu công sức, bao gồm cả những
chi tiết thiết kế bên ngoài của tòa pháo đài này, chỉ là tiêu tốn một chút tinh thần
để suy diễn, chi phí thật ra cũng không lớn.
Ít ra thì đơn giản hơn rất nhiều so việc đề nghị khắc trận pháp lên bên ngoài
tường thành của Mas ngay từ lúc đầu, bởi vì trận pháp không phải chỉ đơn giản
"Điêu khắc" lên là được, giống như cũng không phải dùng một đống xi măng
xây thành trận pháp thì nó có thể hoạt động được, trận pháp là một công trình
cần xây dựng một cách tỉ mỉ.
Có điều, không đợi đến khi Karen mở miệng giải thích, Marvalho đã mở miệng
nói:
"Phần lớn lúc sử dụng đến 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 đều là trong tình huống
khẩn cấp, nhất là khi bọn họ tiến vào thí luyện trong Cánh Cổng Luân Hồi thì
mục đích chủ yêu của bọn họ đó là thăm dò chứ không phải tấn công, cho nên
sử dụng khi cần sử dụng đến pháo đài thì tỉ lệ lớn là có đồng đội bị thương hoặc
bị tập kích.
Xây thêm một cái phòng tắm ở trong pháo đài, có thể dễ dàng tiếp nhận các
đồng đội bị thương, đồng thời cũng dễ dàng xử lý vết thương hơn."
Karen lập tức nói: "Thầy nói đúng lắm, tôi chính là suy nghĩ như vậy."
Hussen trừng mắt nhìn, ho một tiếng, nói: "A, thì ra là như vậy."
"Tòa pháo đài này rất không tệ." Marvalho tán thưởng nói, "Lúc trước cậu từng
học qua kiến trúc à?"
Thật ra thì trong quyển trục ghi chép thuật pháp kia cũng bao gồm các loại "Bản
vẽ kiến trúc", nhưng nếu để một người ngoài nghề nhìn bản vẽ một chút mà đã
có thể xây nhà lên được thì cũng đang quá xem thường những người chuyên
nghiệp.
Tuy nhiên do Karen có 【 Rubik Thuật Khóa 】 có thể tiến hành tính toán,
chẳng khác gì tiến hành lập thể hóa nó trước trong lúc xây dựng, thông qua tốc
độ tính toán nhanh để giảm bớt khối lượng công viên.
"Thưa thầy, trước đó tôi từng thiết kế và xây dựng chỗ ở của mình."
"A, là một khu trang viên sao? Ta thật rất muốn đi tham quan một chút."
"Là một Nhà Tang Lễ."
"Cũng tốt, vậy nó chắc chắn càng có phong cách nghệ thuật kiến trúc."
Marvalho chỉ chỉ vào quả cầu màu đen kia, nói: "Bắt đầu đi, lần thứ nhất tiếp
dẫn, cần ta tới giúp ngươi câu thông xác nhận một chút."
"Vâng, thưa thầy."
Karen đưa tay, cầm lấy quả cầu màu đen kia.
"Không nên chống cự lại năng lượng tinh thần mà nó truyền đến, chủ động tiếp
nhận nó."
"Đã rõ thưa thầy."
Sau khi tiếp xúc với năng lượng tinh thần, ý thức của Karen bắt đầu bị dẫn dắt,
rất nhanh, anh đã phát hiện mình đang đứng ở trên một cái đài cao cổ kính, mà
Marvalho đang đứng ở bên cạnh mình.
Chỉ có điều là lúc này trên người Marvalho được bao phủ bởi một tầng bóng
đen mơ hồ.
Karen để ý rằng Marvalho đang ngẩng đầu nhìn lên trên, anh cũng ngẩng đầu
nhìn lên, nhìn thấy một chiếc lưỡi hái khổng lồ, sự tồn tại của nó tựa như lấp
đầy tất cả khoảng trống ở phía trên.
Rất khó có thể tưởng tượng được, rốt cuộc là ai mới có thể sử dụng được nó.
Marvalho mở miệng nói: "Đây là 【 Lưỡi Hái Chiến Tranh 】."
Lưỡi Hái Chiến Tranh?
Karen nhớ kỹ ông Hoven có ghi chép lại những điều có liên quan đến Lưỡi Hái
Chiến Tranh trong bút ký, nghe nói, phần cán dài của nó là được rèn luyện ra từ
vô số hài cốt, phần lưỡi hái thì được ngưng tụ lại từ vô số vong hồn.
Mỗi khi Thần Chiến Tranh Seth xuất hiện và cầm nó trên tay, thường thường
mang ý nghĩa chiến tranh đã bắt đầu, giáng thế để gặt hái sự chết chóc.
Thần Chiến Tranh, lúc đầu là một trong các vị Chủ Thần ở cùng một chiến
tuyến với Thần Vĩnh Hằng.
Sau khi Thần Vĩnh Hằng biến mất, những vị thần là đồng minh với Thần Ánh
Sáng được Thần Ánh Sáng chỉ huy tấn công phe phái của Thần Vĩnh Hằng, đây
giai đoạn đầu trong cuộc Thần Chiến của kỷ nguyên trước, trong chiến dịch lần
đó, Thần Chiến Tranh gục ngã.
Cho nên, Thần Khí của Thần Chiến Tranh rơi vào trong tay của Thần Trật Tự,
còn bị một trong mười hai kỵ sĩ dưới trướng của Thần Trật Tự là Marchettini
dựa vào nó mà xây dựng nên hệ thống thuật pháp của 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】
, trên một trình độ nhất định đã thay đổi phương thức tác chiến của Kỵ Sĩ Đoàn
dưới trướng Trật Tự.
Bóng đen trên người Marvalho bắt đầu tràn ra, giống như là xuất hiện một
người khác, nhưng vẫn như cũ không nhìn thấy rõ.
Có điều, khi Marvalho bắt đầu niệm chú, có một luồng ánh sáng trắng rơi vào
trước người Karen.
"Dùng cánh tay được để lại dấu ấn, chạm vào luồng sáng này."
"Vâng, thưa thầy."
Karen đưa tay luồn vào, trên mu bàn tay dần hiện ra một sợi phù văn màu vàng
bắt đầu cảm ứng với luồng ánh sáng này, từ bên trong, Karen cảm giác được
giống như là có một loại quan hệ nào đó được ký kết.
Loại quan hệ này không giống như là khế ước, nó mờ nhạt hơn so với khế ước
rất nhiều, càng giống với một sự tán thành.
Thanh Lưỡi Hái Chiến Tranh này tựa như là một lá cờ, bây giờ nó đã tán thành
để ngươi đứng ở phía dưới nó.
Từ đó về sau, ngươi có dùng lá cờ này làm danh nghĩa để phát động chiến tranh,
nói cách khác, lúc ngươi kêu gọi nó khi sử dụng 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 kêu
gọi nó sẽ hưởng ứng lời kêu gọi của ngươi.
Điều này có nghĩa rằng đây là một món Thần Khí không bị hư tổn, nó có thể tạo
ra được một tác dụng giống với Thần linh... Tiếp nhận và đáp lại lời cầu
nguyện.
"Được rồi, kết thúc." Marvalho bắt đầu lùi người lại.
Karen cũng cảm giác được ý thức của mình đang bị dẫn dắt về phía sau, trước
khi bị kéo ra khỏi nơi này, Karen vẫn ngẩng đầu nhìn lên phía trên một lần nữa,
không phải nói món thần khí này được đặt tại Trật Tự Thần Điện sao, vậy nơi
này chỉ là không gian ý thức hay vẫn là khu vực nào đó bên trong Trật Tự Thần
Điện?
Không đợi Karen lại nhìn rõ nơi đây là cái gì, ý thức của anh đã quay trở về cơ
thể, mở mắt ra, khung cảnh đã quay trở lại trong phòng điều khiển.
"Nếu như ban đêm gặp ác mộng bị nó giết chết, không nên cảm thấy bối rối,
đây là tình trạng bình thường của tâm lý, bất cứ người nào thấy nó trực diện,
đều sẽ trải qua tình huống giống vậy, sau đó thì có thể khôi phục." Marvalho
nhắc nhở.
"Đúng, tôi đã biết, đa tạ ngài đã nhắc nhở."
Karen cảm thấy, có lẽ mình sẽ không yếu ớt như vậy.
"Tốt, bây giờ, cậu hãy thử điều khiển pháo đài này một chút xem."
Marvalho thật sự là đang dạy học, từng bước tiếp lấy từng bước, giống như là
đang phục vụ hậu mãi.
Karen cúi đầu xuống, trông thấy quả cầu màu đen kia vốn dĩ lúc đầu còn khá
nhỏ bây giờ đã to lên, mới đầu chỉ ngang với một quả bóng tennis, bây giờ lại
không chênh lệch bao nhiêu với một quả bóng rổ.
Khi Karen thả lỏng ý thức của mình ra, một sợi dây leo màu đen xuất hiện từ
bên trong quả cầu, quấn chặt lấy tay của Karen.
Trong chốc lát, Karen cảm giác được mọi thứ trong tòa pháo đài này, loại cảm
giác này, giống như là trên người có thêm một cái chân hoặc một cánh tay mọc
thêm ra.
"Đi giúp khiêng đồ đi." Marvalho nói với mọi người trong tiểu đội của Karen và
Muri.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT