Chờ đến khi Ventura đi rồi, Karen và Muri ngồi ở trên ghế sa lon mặt đối mặt.
Karen cầm lấy cái nĩa, bắt đầu ăn uống, hiện tại cũng gần đến giờ cơm trưa rồi,
cũng hơi đói bụng.
Muri cũng cầm lấy cái nĩa, nói: "Thời gian huấn luyện lần này sẽ không quá dài,
bắt đầu từ đêm nay, là buổi thứ nhất, trong ba ngày tiếp theo sẽ có buổi, chương
trình học cụ thể còn chưa sắp xếp xong, bởi vì những người phụ trách việc
giảng bài khá bận rộn, bọn họ cần sắp xếp thời gian rảnh.
Dù vậy thì trên cơ bản sẽ chia ra bốn loại môn học, một loại là trận pháp, một
loại là cận chiến, một loại là đoàn chiến, cuối cùng là những kiến thức riêng
dành cho Cánh Cổng Luân Hồi.
Thời khóa biểu đợi một chút nữa cũng sẽ đưa đến chỗ chúng ta, tôi chỉ là thông
báo trước một chút mà thôi."
"Ba môn trước có ý gì?" Karen hỏi.
"Là huấn luyện, anh có phải cảm thấy ba môn huấn luyện đó có chút không liên
quan đến mục đích chuyến đi của chúng ta phải không?"
"Ừm, có một chút."
"Việc này thật ra cho thấy giới lãnh đạo rất xem trọng nhóm người chúng ta,
nhiệm vụ của chúng ta không chỉ đơn giản là đến Cánh Cổng Luân Hồi mà thôi,
tiếp theo chúng ta đều chính là đối tượng để đào tạo trọng điểm, nếu là đào tạo,
chắc chắn sẽ không chỉ vì mục đích trước mặt."
"Ừm, đúng thế." Karen nhẹ gật đầu, bưng ly nước lên uống một ngụm, "Hai tiểu
đội chúng ta đều học chung sao?"
"Đúng thế. Lần này tôi tìm anh là vì có một nguyên nhân rất quan trọng, nếu
phương thức tuyển chọn của vòng cuối cùng đã là sáu người một nhóm, như
vậy sau khi chúng ta tiến vào trong Cánh Cổng Luân Hồi, chắc hẳn cũng sẽ chia
thành hai tiểu đội riêng với nhiệm vụ khác nhau, mục đích và quá trình cụ thể,
chắc sẽ được thông báo trong ngày huấn luyện cuối cùng, còn hiện tại vẫn chưa
biết được.
Nhưng bên trong Cánh Cổng Luân Hồi tỉ lệ nguy hiểm rất cao, mỗi một lần
Cánh Cổng Luân Hồi được mở ra, Luân Hồi Thần Giáo cũng hao tổn không ít
người ở trong.
Cho nên đề nghị của tôi là, từ giờ trở đi, chúng ta cố hết sức để cho người của
hai tiểu đội hiểu rõ lẫn nhau, trao đổi một chút quan hệ, chờ đến khi tiến vào
trong Cánh Cổng Luân Hồn, trợ giúp tiểu đội đối phương trong điều kiện không
phải chịu quá nhiều nguy hiểm, anh cảm thấy đề nghị này thế nào?"
"Có thể, ta đồng ý."
"Được rồi, vậy thì chúng ta đã có chung nhận thức, tiếp theo còn một vài
chuyện nhỏ."
"Thật ra ngươi cũng không cần phải đặc biệt vì chuyện này mà đến đây một
chuyến, còn có vẻ long trọng như vậy, chúng ta vốn chính là người cùng một
nhóm, sau khi tiến vào Cánh Cổng Luân Hồi, cũng không có khả năng đi liên
hợp với người của Luân Hồi Thần Giáo hoặc là người của Thần Giáo khác."
"Tôi không cho rằng anh sẽ không đáp ứng, nhưng tôi vẫn cần tới để cho thấy
thái độ của mình."
"Ừm, ta hiểu được."
Hai người bắt đầu ăn uống, lúc này, chuông cửa vang lên.
Karen cùng Muri đồng thời đứng dậy, Karen cười với Muri, ra hiệu cứ tiếp tục
ngồi, tự mình đi tới cửa mở cửa, đứng ngoài cửa là một người thanh niên để tóc
dài có vẻ rất phóng khoáng.
"Xin chào, tôi tên là Pacio."
"Chào."
"Đội trưởng!" Pacio giơ ly rượu lên ngoắc tay với Muri.
"Ta đang đàm luận với đội trưởng Karen."
"A, tôi đã biết." Pacio lại đi ra ngoài.
Karen đóng cửa lại, quay về ghế sô pha rồi ngồi xuống.
Muri có chút bất đắc dĩ nói: "Đội viên của tôi cũng không dễ quản lý lắm."
"Từ từ tiếp xúc là được."
Muri lắc đầu, nói: "Vấn đề của chúng tôi đó chính là đã tiếp xúc quá lâu."
"Ừm, đây cũng là một vấn đề."
Sau khi ăn xong bữa cơm, Muri đứng người lên, nói: "Không quấy rầy anh nghỉ
ngơi, ban đêm chúng ta gặp lại trong buổi học."
"Được rồi, gặp lại sau."
...
Bữa tối thì vẫn dùng ở trong phòng như cũ, tất nhiên, nhân viên tiếp đón cũng
không có ý định tổ chức buổi tiệc chào đón hay nghi thức "Nhập học" gì cả.
Một là bởi vì giảng viên đều bận rộn nhiều việc, thứ hai là bởi vì trong 12 người
có một nửa người là đến từ đại khu Dinger.
Sau khi biết ban đêm sẽ có tiết học, tất cả mọi người trong phòng đều bắt đầu
nghỉ ngơi đây đủ, đều là những người trẻ tuổi với thể chất và tinh thần rất ưu tú,
cũng không ai xuất hiện vấn đề mất ngủ do chênh lệch múi giờ.
Địa điểm của lớp học đầu tiên là phòng hội nghị trên lầu 3 của khách sạn, Karen
và Muri là đội trưởng của mỗi tiểu đội đều được thông báo trước, đi nhận thời
khóa biểu rồi sau đó ký tên xác nhận.
Hai người nhận được thời khóa biểu sau đó cùng đi thang máy lên lầu 3, trước
cửa phòng hội nghị, các đội viên của tiểu đội Muri đều đang lười biếng dựa vào
vách tường mà đứng, còn ở phía đối diện, năm người bên phía tiểu đội Karen thì
đứng thẳng tắp thành một hàng, so sánh hai bên có thể thấy rất rõ ràng.
Karen để ý đến, khóe miệng của Muri giật một cái.
Tiến vào phòng hội nghị, trên bục giảng trống không, giảng viên vẫn còn chưa
tới.
Karen và Muri ngồi cùng hàng, những người còn lại ngồi ở đằng sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT