Sau đó trong thời gian hai tiếng đồng hồ tiếp theo, Alfred vẫn đang trình bày về

hàm nghĩa của "Cảm nhận hơi thở mặt đất (*)".

(*) dùng để hình dung một người bình dị, gần gũi, không cao giá

Nội dung mà Alfred giảng rất sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu lại rất có thứ tự, lại thêm

khả năng diễn thuyết và giọng nói hấp dẫn người nghe, để người nghe vô thức

mà mê say.

Pall lắc lư cái đầu hai lần, nói: "Ta cảm giác, coi như để bản thân Karen tới

thuyết giảng, cũng không tốt được như yêu tinh radio."

"Gâu gâu."

Pall nghi ngờ nói: "Người sáng lập lý luận và người trình bày lý luận cũng có sự

khác biệt à?"

"Gâu."

"Được rồi, ngươi nói như vậy cũng có lý, cho nên yêu tinh radio có vẻ có dã

tâm rất lớn, muốn dùng loại phương thức này để ngưng hợp cái câu lạc bộ này."

"Gâu."

"Ta biết, ta biết, nguyên nhân căn bản vẫn là do nhà chúng ta không có nhiều

phiếu điểm đến thế để thu mua lòng người."

Alfred bỏ phấn viết trong tay vào hộp, hai tay khoanh lại, cúi đầu về phía các

thính giả dưới khán đài.

"Hôm nay sẽ chỉ nói đến nơi này, bởi vì thời gian của mọi người đều rất quý

giá, cho nên chúng ta dựa theo quy định trước đây, viết vấn đề và câu hỏi của

mình theo dạng văn bản lên trên giấy rồi bỏ vào bên trong cái rương này."

Alfred lấy ra hai cái rương từ dưới bàn,

"Bên trong cái rương này là thư hồi âm của ta cho mọi người, phía trên có tên

của người đặt câu hỏi, mọi người tự mình tìm."

Các thính giả nhao nhao đứng dậy, nộp giấy của mình lên và tìm thư hồi âm của

mình.

"Mỗi ngày yêu tinh radio đều bận rộn như vậy sao?" Pall kinh ngạc nói.

Kevin gật đầu, dạo gần đây nó thường xuyên đi vào phòng ngủ của Alfred để

nghiên cứu về cái hệ thống ngôn ngữ kia, biết mỗi ngày Alfred bận rộn ra sao,

phòng ngủ của anh ta, càng giống như là phòng sách được kê thêm một cái

giường.

Lúc này, một đội người mặc thần bào Trật Tự đi đến, người đàn ông cầm đầu đi

đến trước mặt Alfred, mở miệng nói:

"Ta là Phó tổ trưởng Kayal của văn phòng tập tục văn hóa đại khu thành phố

York của Trật Tự Thần Giáo.

Ta nhận được báo cáo, ngươi dính líu đến hành vi kích động dị ma trái với «

Điều Lệ Trật Tự », âm mưu tiến hành phá vỡ và ảnh hưởng đến xã hội của

người bình thường, hiện tại yêu cầu ngươi trở về cùng chúng ta một chuyến để

tiếp nhận điều tra."

Cô bé Rimmer thấy thế muốn đứng người lên, lại bị Anita ngồi bên cạnh đè lại

bả vai.

Các thính giả ở đây nhao nhao áp sát về phía Alfred, muốn bảo vệ giáo sư của

bọn họ.

Trông thấy một màn này, Kayal chẳng những không có sợ hãi, ngược lại trên

mặt nở nụ cười, hắn ước gì làm lớn chuyện này lên một chút, vừa lúc thuận tay

gán tội.

Hắn đã ám chỉ câu lạc bộ này hai lần, thế mà không nộp phiếu điểm lên trên để

hiếu kính, thật là một chút quy tắc cũng không hiểu.

Chớ nói lần này có người báo cáo, coi như không có ai báo cáo, hắn cũng sẽ tới.

Các Thần Giáo đối với việc quản lý dị ma, thật ra đều không khác nhau mấy.

Mục tiêu kiên quyết thanh trừ đó là loại dị ma hoang dại, là các loại dị ma sinh

ra bởi các nguyên nhân đặc thù mà không có nhân cách xã hội, bọn chúng xuất

hiện ở nơi nào thì nơi đó sẽ xuất hiện hỗn loạn.

Còn có một loại là dị ma mất khống chế, cũng là đối tượng bị kiên quyết thanh

trừ.

Trừ cái đó ra, vẫn có một phần khác, ví như một ít nhân loại là sau khi bị lây

nhiễm biến thành dị ma, đồng thời không có khuynh hướng chủ động gây nguy

hại cho xã hội, còn có một số thì là bởi vì di truyền, hay là dị ma có nhân cách

sớm đã dung nhập vào xã hội.

Bọn họ không thuộc về đối tượng bị kiên quyết thanh trừng, nhưng cũng không

có quyền lợi hợp pháp thật sự, thuộc về một đám người không thể lộ ra ngoài

ánh sáng.

Trật Tự Thần Giáo trước đó lúc cần một nhóm dị ma mê hoặc gia nhập thí

nghiệm, trực tiếp ra tay đi bắt người.

Dù gì thì việc thanh trừ dị ma, bảo hộ sự an toàn của người bình thường, vốn là

một hành động đúng.

Dù vậy, bên trong quần thể dị ma có ba loại có thể thu được địa vị chính trị, một

loại là gia tộc Dị Ma Khát Máu, bản thân nó là một thế lực không thể bỏ qua, đã

tạo thành quy mô;

Một loại khác là dị ma làm nhân viên trường học của thần quan.

Còn có một loại thì tương đương với Alfred lúc trước, lúc ở thành phố nhỏ La

Giai, anh ta phải có được thực lực đối kháng với Thẩm Phán Quan phổ thông,

ừm, điều kiện tiên quyết là tên Thẩm Phán Quan kia không phải họ Inmerais.

Alfred lấy từ trong túi ra một tờ giấy chứng minh thân phận, phía trên này cũng

không đánh dấu thân phận của anh ta là dị ma, dù sao thì trên người Alfred bây

giờ cũng không có chút mùi gì của dị ma, dò xét cũng không dò xét ra, cũng

không cần phải tự dán một cái nhãn hiệu dị ma lên người mình.

Alfred lấy ra giấy chứng minh thân phận làm việc ở Nhà Tang Lễ Pavaro, thuộc

về nhân viên ngoài biên chế của sở thẩm phán, ban bố từ con dấu của sở thẩm

phán Pavaro, ùm, trên thực tế là do bản thân Alfred chế tác.

Hoạt động hằng ngày của Nhà Tang Lễ Pavaro, công văn tới lui, đều là do

Alfred đang phụ trách, Karen rất ít khi lưu ý đến những việc này, mà Thẩm

Phán Quan Pavaro cũng không có bạn bè gì, quan hệ xã hội cũng rất tệ, người

lãnh đạo trực tiếp là Vicole bởi vì lần tranh công lúc trước cũng đang cố gắng

giảm thiểu sự tồn tại của Pavaro, cho nên trên điều kiện tiên quyết đó là không

ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của sở thẩm phán, Thẩm Phán Quan

Pavaro có thể tiếp tục phiêu bạt bên ngoài để "Nhận nhiệm vụ".

Kayal tiếp nhận giấy chứng minh thân phận, nhìn một chút, cười lạnh nói:

"Nhân viên ngoài biên chế của Sở thẩm phán, ha ha, bây giờ kiếm thân phận giả

mà cũng qua loa đến thế sao?"

Một đám thuộc hạ phía sau hắn cũng cười theo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play