Muri mở miệng nói: "Bọn họ đã cho Redina sử dụng thuốc kích thích tăng sức
mạnh từ trước."
Pacio mím môi: "Cho nên, vừa mới nãy chúng ta đang làm gì?"
Đội trưởng Kane đầu trọc của tiểu đội thứ 7 lè lưỡi, liếm liếm vết thương trên
cổ tay mình, mắng: "Tiểu đội thứ ba khi nãy ngồi đó, chứng kiến sự ngu xuẩn
lúc trước của chúng ta."
Bên cạnh Kane đầu trọc là một thành viên nữ mở miệng nói: "Đối thủ cạnh
tranh của chúng ta không phải là tiểu đội thứ ba, mà là tiểu đội thứ nhất."
Rất hiển nhiên, tiểu đội thứ nhất và tiểu đội thứ bảy đều bỏ tiểu đội thứ 3 ra
khỏi danh sách cạnh tranh, đã ngầm thừa nhận tiểu đội thứ ba cuối cùng sẽ dành
được một vị trí.
Bởi vì trí tuệ và khả năng khống chế tình huống của tiểu đội thứ 3 thể hiện ra,
để họ cảm thấy dè chừng.
Philomena cắn chặt bờ môi, hai mắt nhắm nghiền, thở dài một hơi.
Cô không hâm mộ, cũng không ghen ghét, cũng không còn hối hận, cô chỉ
muốn kết thúc sớm một chút, cô muốn rời khỏi cuộc chuyển chọn lần này, ngủ
một giấc thật tốt.
Nhưng cô lại cảm thấy, mình có lẽ rất khó ngủ được.
Redina đã nằm gục bên ngoài trận pháp, không còn nhúc nhích.
Tác dụng phụ của thuốc kích thích tăng lực đã thể hiện ra hoàn toàn, nhưng
Karen còn đang do dự, bởi vì anh hoài nghi Redina có phải là đang chuẩn bị để
lại một chiêu đánh lén sau cùng.
Phương thức ổn thỏa nhất đó chính là tiếp tục đợi ở trong trận pháp, Mas còn có
thể duy trì trận pháp thêm một hồi lâu, nhưng tiếp tục như vậy chờ đợi không
thể nghi ngờ rằng sẽ cung cấp cho ba tiểu đội khác càng nhiều thời gian để lấy
sức.
Lợi thế về thời gian là có tính gián tiếp.
Lúc trước khi họ chiến đấu cùng với Redina, phía bên mình chỉ là tiêu hao sức
lực của Trận Pháp Sư, yên lặng chờ đến khi Redina gục gã, trong khoảng thời
gian này lợi ích sẽ tương đối lớn nhất.
Bởi vì làm như vậy có thể bảo trì sức lực của tiểu đội mình ở mức độ lớn nhất,
mà những tiểu đội khác đều phải trả giá bằng những vết thương, mà loại vết
thương và tiêu hao này, trong thời gian ngắn chỉ dựa vào tự mình nghỉ ngơi mà
không đến bệnh viện giáo hội thì căn bản không thể nào hồi phục lại như ban
đầu.
Nhưng bây giờ, Redina đã ngã xuống, có nghĩa rằng lợi thế bên mình đã tạm
dừng, những tiểu đội khác mặc dù không cách nào thừa dịp thời gian này để
khôi phục hoàn toàn, nhưng nếu cho thêm bọn họ một chút thời gian để nghỉ lấy
hơi cũng là một việc làm tự tổn hại đến phe mình, lợi ích tương quan sẽ giảm
xuống.
Cuối cùng, Karen quyết định không đợi nữa, anh bước ra khỏi trận pháp, đi tới
trước mặt Redina.
Sự thật chứng minh, tác dụng phụ đã đánh gục nó, Redina nằm dưới đất đã
không có năng lực đứng lên lại, càng đừng nhắc đến chiêu đánh lén sau cùng
nào.
Karen giơ bàn tay lên, mặt đất bắt đầu chấn động nhẹ, ngay sau đó, kia cái cột
nhọn hình nón màu đen lại trồi lên, xuyên thủng cơ thể Redina từ bên dưới,
chóp nhọn hình nón càng mở rộng ra khiến cơ thể Redina bị xóe toạt, hóa thành
từng mảnh từng mảnh trượt xuống dưới.
Mây đen,
Xuất hiện trên đầu của bốn tiểu đội, có nghĩa rằng mười phút đếm ngược cho
vòng tiếp theo đã bắt đầu.
Karen nhắm mắt lại, thở một hơi dài nhẹ nhõm, sau lưng, trận pháp phòng ngự
ba lớp Kendos đã ngừng hoạt động, Blanche bắt đầu trợ giúp Mas hồi phục
trạng thái.
Ashley mở miệng nói: "Tiếp theo, là Pusien."
"Ừm, nói một chút về nó đi."
"Tôi chỉ đọc qua vài dòng giới thiệu trong cuốn nhật ký của cha tôi ghi chép về
nó, cha tôi có vẽ lại tranh minh họa nó, đồng thời đưa ra một ví dụ so sánh, nói
nó giống như là một trong hai quả cầu ở bộ phận kia của đàn ông.
Cái này, đội trưởng, ngài có thể tưởng tượng ra được sao?"
"Ừm, có chút hình tượng."
"A, ừm, là bộ dáng như vậy, đội trưởng có thể tưởng tượng ra đến, thật là quá
tốt rồi."
"Cha cô rất thích dùng loại phương pháp ví von này sao?"
"Đó là nhật ký của ông ấy, ông ấy cũng không tính cho người khác nhìn, là tôi
trong lúc muốn tìm thư tình ông ấy gửi cho mẹ, nên gặp phải."
Nhật ký viết ra không có ý định để người khác xem?
Karen cảm thấy, mẹ của Ashley chắc là đã sớm xem rồi.
"Nói một chút về đặc điểm của Pusien đi."
"Cha tôi có vẻ cũng không quá quen thuộc với nó, chỉ viết lại một câu, lúc nó
xuất hiện khi còn sống, nó có mặt ở khắp mọi nơi."
"Cứ như vậy?"
"Ừm, chỉ bấy nhiêu đó thôi."
"Ừm, ta hiểu được, xem ra, Pusien rất có thể có được tốc độ mà người khác khó
có thể tưởng tượng nổi?"
"Đội trưởng, tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên, cần phải triệu hồi Mombas ra
sao?"
Cô muốn cha mình tự băng bó bản thân lại như thế sao?
Dù gì thì đứng trên góc độ của một đứa con gái, có vẻ như cũng không có lý do
gì để cảm thấy mâu thuẫn?
Chỉ có điều là Karen vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
"Trước hết không cần vội, nhìn tình huống phát triển cụ thể ra sao đã, nếu như
cần, ta sẽ giúp cô cùng triệu hồi Mombas."
"Được rồi, đội trưởng."
"Ventura, Bart, Blanche, ba người một đội chiến đấu riêng, chú ý, bảo vệ
Blanche là làm chủ, có thể dùng những thủ đoạn cuối cùng của mỗi người."
"Vâng, đội trưởng!"
"Vâng, đội trưởng!"
"Mas, cậu ở lại trong trận pháp tiếp tục nghỉ ngơi, ta muốn cậu bảo đảm rằng
sau khi vòng này kết thúc, cậu có đủ sức để vận chuyển trận pháp cầu nối tinh
thần."
"Được, đội trưởng!"
Nhóm ba người Ventura có thể tạo thành một đội hình tam giác ba người đơn
giản, mà Karen thì cần phải ở bên cạnh Ashley, quyết định có cần triệu hồi
Mombas ra hay không.
Tóm lại, một vòng này, cần phải đối mặt giải quyết Pusien.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT