Huyễn thú sinh ra từ trong Hư không, cơ thể đều có một đặc điểm chung, bọn

chúng cũng không phải được cấu tạo thành từ máu thịt thật sự, cơ thể của bọn

chúng càng giống như một loại "Nhựa cây".

Thằn Lằn Lửa leo lên trên người của Sagai, ngọn lửa trên người nó đốt ra những

làn khói trắng, giống như là đang dùng lửa để đốt nhựa.

Đương nhiên, cách ví von này cũng rất không thỏa đáng, nhưng mà lại phù hợp

với hình ảnh lúc này nhất.

Từng làn từng làn khói trắng không ngừng mà bốc lên, để Karen nhìn thấy

Sagai đang không ngừng từ từ suy yếu xuống, có lẽ thời gian sẽ có chút lâu,

nhưng chỉ cần tiếp tục kéo dài, Sagai chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Nếu như một người trưởng thành không cách nào động đậy hay né tránh, như

vậy, thì cho dù chỉ với sức nóng của một que diêm, cũng đủ để đốt chết hắn một

cách từ từ.

Sở dĩ Karen lựa chọn phương thức này để đối mặt Sagai, cũng không phải là bởi

vì muốn thể hiện danh tiếng của đội trưởng, mà vì cân nhắc đến việc nếu như

tạm thời không thể sử dụng Lưỡi Đao Ám Nguyệt và Áo Giáp Hải Thần một

cách thỏa thích, năng lượng linh tính tích trữ nhiều như vậy cũng không biết

phải dùng vào đâu, đặt ở yên một chỗ thì nó vẫn ở đó, còn không bằng dùng

phương thức này để tiêu hao một chút.

Làm như vậy, còn có thể cho các đội viên của mình có đủ thời gian để nghỉ

ngơi.

Đám người Ventura cực kỳ ưu tú, nhưng khả năng bay liên tục lại là nhược

điểm, ở phương diện này, nhưng lại là điểm mạnh của Karen, khi năng lượng

được tích lũy đủ kinh khủng, thứ gọi là lãng phí, ngược lại sẽ biến thành một

việc rất có lợi.

Karen lơ lửng bồng bềnh ở nơi đó, không có xê nhích vị trí, Sagai cũng bị khóa

chặt ở nơi đó, cũng không cách nào xê dịch vị trí.

Đột nhiên,

Sagai hé miệng, phun ra một ngụm chất lỏng màu đen óng ánh từ trong miệng.

Nó tựa như đã dự đoán trước Karen sẽ tiến hành ngăn cản, cho nên thứ chất

lỏng kia bay được nửa đường thì nổ tung ra, hóa thành một màn màu đen bao

trùm về phía Karen.

Karen hoặc là rút lui, thả nó tự do, hoặc là bị bao vây bởi chất độc.

Trên người của Karen xuất hiện một vầng sáng, đây là thuật pháp.cấp Thanh

Tẩy cấp thấp nhất của Trật Tự

Khi tấm màn chất lỏng màu đen kia bay đến, lớp thanh tẩy trong nháy mắt bị

phá hủy, nhưng Karen lại tiếp tục tạo ra một lớp, sau khi bị phá hủy, lại thực

hiện thêm một lần nữa.

Thuật pháp cấp thấp nhất, năng lượng tiêu hao rất thấp, Karen cũng không phải

thật sự muốn dùng nó để Thanh Tẩy ô uế, chỉ đang giả bộ một chút thôi.

Dù sao, loại ô uế cấp bậc này, anh vốn cũng không cần phải lo

Ngược lại là Sagai sửng sốt một hồi, thấy Karen không trốn không né, bắt đầu

càng không ngừng phun thêm về phía Karen.

Karen lựa chọn không quan tâm.

Blanche mở miệng nói: "Có thể dùng thuật pháp cấp thấp để chống lại ô uế,

chứng minh cấp độ thấu hiểu của đội trưởng đối thuật pháp Mục Sư cao hơn tôi

rất rất nhiều, thì ra đội trưởng lúc trước nói ngài ấy sẽ tạm thời chỉ sử dụng

thuật pháp tăng cường cấp thấp, là bởi vì ngài ấy vốn đã đủ."

Ventura với tư cách là "Đội viên cũ", nói: "Đương nhiên!"

Bart thì cảm khái nói: "Một mình đội trưởng, làm hết mọi việc của ba người

chúng ta."

Ba người đều vô ý thức bỏ qua con Thằn Lằn Lửa kia, mặc dù nó là "Nguồn sát

thương chính", nhưng trong mắt bọn họ, chắc là vì đội trưởng sợ Ashley thấy

buồn chán, cho nên giúp cô tìm một chút cảm giác tồn tại.

Mas còn đang bố trí trận pháp, lúc dừng lại suy nghĩ về bước sắp xếp tiếp theo,

cậu ta không nhịn được mà nhìn sang kết giới của những tiểu đội khác xung

quanh, ở trong kết giới của những tiểu đội khác thì hầu như là tiết mục đại chiến

Quái Vật Bạch Tuộc của các thành viên.

Còn bên phía tiểu đội của mình, có chút quá yên tĩnh.

Nhưng Mas cũng không cảm thấy nhàm chán, trái lại, cậu ta rất thích cảm giác

thoải mái để bố trí trận pháp này.

Trong quyển bút ký mà ông Hoven để lại cho Karen có đề cập, sự "Thoải mái

khi bố trí trận pháp" gần như là chứng rối loạn cưỡng chế đối với các Trận Pháp

Sư, phần lớn trận pháp sư đều cho rằng việc vội vàng bố trí trận pháp mang tính

thực dụng là một sự thỏa hiệp với việc thương mại hóa nghệ thuật trận pháp, là

một sự khinh nhờn đối với nghệ thuật trận pháp.

Điều làm cho Trận Pháp Sư cảm thấy hưởng thụ nhất, cũng là vẻ đẹp mà mỗi

Trận Pháp Sư đều theo đuổi đó là khi phát hiện một con muỗi ở trong phòng, họ

có thể có đủ thời gian và điều kiện, bố trí ra một cấm trận, để cho con muỗi

kia... bị trục xuất khỏi phòng.

Bart mở miệng nói: "Tiếp đến còn có hai con huyễn thú nữa sao?"

Ventura nói: "Có lẽ là sẽ càng mạnh hơn nữa."

Blanche nói: "Nhưng thật ra là càng quý giá hơn."

Cứ điểm Ogurev trôi nổi bên trong Hư không, nếu đóng quân ở chỗ này, thật sự

là đi đày trong lúc đi đày, khiến người ta tuyệt vọng hơn cả đi đóng quân ở trên

núi tuyết hoặc là hoang mạc.

Cũng bởi vậy, đãi ngộ của cứ điểm Ogurev cũng tốt hơn rất nhiều, quân đồn trú

ở nơi này ngoại trừ thường ngày đi tuần tra kiểm soát bên ngoài thì việc đi các

loại huyễn thú trong Hư không cũng là nhiệm vụ mỗi ngày của họ.

Sau khi giao nộp đủ số lượng và chủng loại huyễn thú định kỳ lên cho Trật Tự

Thần Giáo, những phần còn sót lại, cứ điểm có thể tự buôn bán, tầng lãnh đạo

đối với việc này cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt, xem như là phúc

lợi dành cho quân đồn trú ở cứ điểm.

Huyễn thú càng mạnh, cũng càng khó bắt giữ, giá cả cũng sẽ càng cao, sắp xếp

thứ tự theo thực lực, một là vì tiến hành loại các tiểu đội theo cấp độ, một

phương diện khác cũng là vì một vài loại huyễn thú đắt giá nếu thả vào ngay

vòng thứ nhất thì phải trả một cái giá khá lớn.

Đợi đến về sau, số lượng tiểu đội còn lại ít đi, lại thả những con huyễn thú đắt

giá vào, chi phí cũng sẽ được giảm xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play