"Đội trưởng, ngài không cần?"

"Đúng vậy, cô không cần chú ý đến ta, ta không cần tăng cường hay bổ sung."

"Đội trưởng, tôi đã trải qua sự huấn luyện chuyên nghiệp, một người cùng lúc

cường hóa cho bốn người hay năm người cũng không có gì quá khác nhau đối

với tôi."

"Không, ta không phải đang khách khí với cô, cũng không phải là vì giảm sức

ép cho cô, năng lượng linh tính dự trữ của ta đủ để vượt qua vòng tuyển chọn

này, ta thật sự không cần, mặt khác, ta lại nhắc lại một chút, những lúc liên quan

đến việc bố trí tác chiến, ta không quen với việc nói khách sao hay qua loa cho

xong."

"Tôi đã hiểu, thưa đội trưởng."

"Cuối cùng tuyên bố chức trách của ta và sự sắp xếp của ta lại một chút cùng,

đầu tiên, là đội trưởng, vào thời điểm ta đưa ra mệnh lệnh rõ ràng, nhất định

phải tuân theo chỉ thị của ta một cách vô điều kiện.

Tiếp theo,

Ventura, ta có chịu đựng tốt hơn cậu;

Bart, ta có thể đánh mạnh hơn cậu;

Ashley, nếu như năng lượng linh hồn của cô cảm thấy không đủ, lúc ta xuất

hiện ở bên cạnh cô, hãy lập tức buông lỏng phòng ngự để cho phép năng lượng

linh hồn của ta giúp đỡ cô tiếp nối đường dẫn để những yêu thú kia trợ giúp;

Mas, sau khi cậu bố trí xong trận pháp, mở khu vực trung tâm điều khiển trận

pháp ra cho ta, ta có thể cùng cậu cùng nhau điều hành trận pháp;

Về phần Blanche, rất xin lỗi, ta tạm thời còn không am hiểu thuật pháp trị liệu

và tăng cường bậc trung cấp trở lên;

Nhưng ta có thể sử dụng thuật pháp trị liệu và tăng cường cấp thấp, vào thời

khắc tất yếu, ta sẽ trợ giúp Blanche phụ trợ mọi người, khác nhau ở chỗ, ta có

thể sẽ lấy số lượng để đền bù sự chênh lệch chất lượng.

Tóm lại, nếu như phương diện nào xảy ra vấn đề cần chi viện, ta đều sẽ tiến

hành tham dự, vào lúc ta tham dự vào việc mọi người đã phân công, xin hãy tin

tưởng vào năng lực của ta, đồng thời chuyên tâm làm tốt việc của mình, không

cần phân tâm.

Tốt, mọi người cảm thấy có gì cần bổ sung sao?"

Đám người sửng sốt một hồi, là bị sự bố trí chức năng của Karen làm cho bất

ngờ.

Rất nhanh, đám người nhao nhao lắc đầu, ra hiệu mình không có điều gì muốn

bổ sung.

Cảm xúc của Ventura, Ashley và Bart đều hưng phấn lên, ánh mắt gần như lóe

ra ánh sáng, bọn họ đã sớm xác minh thực lực của Karen từ phía chính diện và

khía cạnh, cho nên khi Karen thể hiện ra cho bọn họ thấy, trong lòng bọn họ chỉ

cảm thấy kích động, rốt cuộc mục tiêu của bọn họ đó là giành được vị trí cuối

cùng!

Mas và Blanche liếc nhau, thấy phản ứng của các đội viên cũ, trong lòng chỉ

nghĩ Karen chắc hẳn rất có danh vọng ở đại khu của bọn họ, cho nên trong lòng

cũng dần dần tin phục.

Vào lúc cần đồng đội cùng tác chiến, không có đội viên nào sẽ ngốc đến nỗi đi

ghét bỏ đội trưởng của mình vì không khiêm tốn, mọi người đều ước gì đội

trưởng của mình vô cùng cuồng vọng.

"Vậy trước tiên cứ quyết định như vậy, về cách phối hợp cụ thể, chờ đến khi

tuyển chọn bắt đầu lại tiến hành theo tình hình thực tế.

Ta suy đoán độ khó sẽ tăng từ từ lên, không có khả năng ngay từ đầu đã dùng

mức độ khó nhất, dù sao thì kết quả mà phía trên muốn là từng bước từng bước

loại từng đội đi giống như lột vỏ, chỉ để lại hai quả cuối cùng còn lại.

Nếu nói theo lý luận thì chúng ta có thời gian để làm quen với lẫn nhau, nhưng

việc này cũng phải cần mọi người tiến vào trạng thái tập trung tốt nhất của

mình.

Tiểu đội của chúng ta cực kỳ ưu tú, thành phần của tiểu đội chúng ta cực kỳ

toàn diện, nhưng so đến cuối cùng, là so bên nào sẽ phạm ít sai lầm và nắm bắt

thời cơ tốt hơn.

Nghe rõ sao?"

"Nghe rõ!"

"Nghe rõ!"

Karen duỗi mu bàn tay của mình ra, những người khác hai mặt nhìn nhau, cũng

xếp mu bàn tay của mình lên trên.

"Khẩu hiệu cụ thể thì ta vẫn còn chưa nghĩ ra, có điều điều này cũng không là

vấn đề, lúc chúng ta vượt qua cuộc tuyển chọn cuối cùng để đến Cánh Cổng

Luân Hồi, chúng ta vẫn là một tiểu đội, trong lúc này có đủ thời gian để chúng

ta thật suy nghĩ một khẩu hiệu thật tốt.

Chúng ta là chó săn, bọn chúng là con vịt.

Bọn chúng đến nghịch nước,

Chúng ta,

Là đến ăn thịt!"

...

"Bắt đầu rồi sao?"

"Thưa ngài, đã sắp bắt đầu."

"Ừm."

Hồng Y Giáo Chủ Creed cởi áo choàng của mình ra rồi đưa cho người phục vụ,

sau đó đi vào trong sảnh chính, bên trong sảnh chính lúc này có rất nhiều người

đang ngồi.

Khi trông thấy Creed đi tới, tất cả mọi người đứng người lên, phần lớn đều hành

lễ với Creed:

"Bái kiến Hồng Y Giáo Chủ."

"Bái kiến Hồng Y Giáo Chủ."

Creed nhẹ gật đầu.

Một phần nhỏ người địa vị không thua kém Creed lắm, hoặc là giao thiệp trong

giáo cũng không kém, đều mỉm cười chào hỏi với Creed.

Cuối cùng, Creed đi đến trước vị trí để trống ở giữa hàng thứ nhất rồi ngồi

xuống.

"Hôm nay có không ít người." Creed nói với người đàn ông bên cạnh

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play