Santos nói: "Đừng luôn luôn nghĩ đến những việc này, tính tình của Ashley

cũng không giống với anh và em, về sau vẫn nên tìm một người trẻ tuổi trong

bộ môn đi thôi, tốt nhất là loại kia có thiên phú nhưng lại không có bối cảnh,

như vậy thì sau khi bọn chúng kết hôn, chúng ta còn có thể trông chừng cho bọn

chúng, nếu không ta thật sợ rằng với cái tính xấu của nó thì kết hôn được không

bao lâu thì sẽ quậy đòi ly hôn."

Làm một người cha, thường thường nhìn việc càng thấu hiểu.

"Tốt, nên đi ra ngoài thôi, tranh thủ thời gian, điều chỉnh tâm trạng lại một chút,

gia thế của đối phương, chúng ta biết rõ trong lòng là được, nhưng nhất định

phải giữ bí mật, trưởng bối nhà Karen, là cố ý dùng phương thức này để sắp xếp

cho cậu ta trải nghiệm, chúng ta không cần thiết phải tham dự, quản tốt miệng

của mình."

"Con đã biết, cha."

Ashley rõ ràng, lời này của cha mình là tự nhủ.

"Tạo mối quan hệ luôn luôn không phải là việc sai, không cân nhắc đến gia thế

của cậu ta thì với thiên phú của cậu ấy, về sau phát triển cũng sẽ không thấp, cái

này không chỉ có lợi đối với cuộc tuyển chọn cuối cùng, cũng không phải đối

với cuộc lịch luyện trong Cánh Cổng Luân Hồi, mà là sau này cũng có chỗ tốt."

Celina nhắc nhở: "Về kế hoạch nuôi dưỡng "

"Làm như bình thường, dựa theo kế hoạch bồi dưỡng yêu thú cấp cao, thuốc bổ

nên cho, cùng với tất cả những thứ khác đều cung cấp,

Chi phí thì trừ vào phần trợ cấp của chúng ta là được, việc này đáng giá."

"Ừm, đáng giá."

Karen đứng ở bên ngoài vẫn đang chờ đợi ba người trong phòng làm việc đi ra.

Pall ngồi trong ngực vẫn có chút không vừa ý như cũ, mặc dù cô đã cố ý ngụy

trang, nhưng được người gọi là thú cưng bình thường, vẫn để trong lòng cô có

chút không vui, ví như ta có thể theo đuổi mộc mạc, nhưng ngươi cũng không

thể nói rằng ta keo kiệt.

Alfred đi đến sau lưng Karen, đưa tay khoác lên bả vai Karen, âm thanh truyền

vào bên trong tai Karen: "Thiếu gia, tôi nghe lén bằng điện thoại bên trong

phòng làm việc nhưng cũng không nghe được âm thanh gì, thuộc hạ hoài nghi

bọn họ đang dùng thuật pháp truyền tin để tiến hành bí mật nói chuyện. Thuộc

hạ cảm thấy, bọn họ có khả năng đã kiểm tra ra được rằng Pall và Kevin không

tầm thường."

Karen nhẹ gật đầu, ở trong lòng đáp lại nói: "Bình thường, chuyên môn của

người ta là để ăn chén tương này."

"Thiếu gia, có thể bởi vậy mà phát sinh việc gì ngoài ý muốn hay không?"

"Sẽ không, tôi cũng đã quen rồi."

"Ừm?" Alfred sửng sốt một chút, "Do thuộc hạ ngu dốt, không thể lý giải ý

trong lời nói của thiếu gia ngài."

"Yên tâm, bọn họ sẽ tự mình tưởng tượng ra thôi."

Karen cúi đầu xuống, nhìn thoáng qua chiếc nhẫn màu bạc kia trên tay của

mình,

"Khi tôi muốn trèo lên trên tìm kiếm càng nhiều sự phát triển, khó tránh khỏi sẽ

bị người ta nhìn ra được cái gì, nhưng vấn đề không lớn, chỉ cần tôi không

chính miệng nói ra, bọn họ sẽ chỉ cảm thấy bối cảnh của tôi cực kỳ đáng sợ.

Lại nói,

Bối cảnh của tôi vốn là cực kỳ đáng sợ."

Trải qua quá nhiều loại chuyện này, Karen cảm giác mình đã có chút quen

thuộc.

Anh cùng với đội trưởng mặc dù đều là đang ẩn giấu, nhưng lựa chọn của hai

người, là hai con đường hoàn toàn tương phản.

Đội trưởng quen thuộc ẩn giấu ở bên trong bóng tối, làm cho tất cả mọi người

đều nhìn không thấy bản thân thật sự.

Mà Karen, thì thích cất bước dưới ánh đèn đường màu vàng đang sáng, nghe sự

xì xào bàn tán của người hai bên đường đối với mình, nhưng lại không thấy rõ

mình ở dưới tấm mặt nạ.

Dù sao trước khi ai ngừng chơi, không cách nào suy đoán ra được con đường

nào càng tốt hơn.

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Santos cùng với vợ và con gái mình bước ra, cầm

trong tay hai tờ giấy, đưa cho Karen.

Karen đưa tay tiếp nhận.

"Đây là kế hoạch nuôi dưỡng do ta và vợ mình lập ra, có thể có hiệu quả rất tốt

cho việc tẩm bổ linh hồn và khôi phục cơ thể của bọn chúng."

Karen lưu ý đến cái từ "Khôi phục" này.

Lúc này, Kevin dùng đầu cọ xát ống quần của Karen.

Karen hỏi: "Xin hỏi, đầu của con chó này đã thật lâu không mọc lông lại, có thể

trị không?"

"Chắc là không có vấn đề, ta đã cân nhắc đến hiện tượng này, nếu như ngài chó

vàng, khục...

Nếu như ngài...

Nếu như cậu hi vọng chó của mình có thể đẹp mắt hơn một chút mà nói, chúng

ta sẽ chữa trị cho nó."

"Thật là vô cùng cảm ơn, ngài Santos, phu nhân Celina, nếu như điều kiện cuộc

tuyển chọn cuối cùng cho phép, tôi sẽ trợ giúp cho Ashley."

Ashley đứng bên cạnh, bỗng nhiên cảm giác mình thấp hơn một thế hệ so với

Karen.

Santos cũng không nghĩ tới Karen thế mà thoải mái thẳng thắng như vậy, trong

lòng ngược lại là có thêm ấn tượng tốt đối với người trẻ tuổi này, lập tức nói:

"Vậy thì đa tạ cậu, Karen."

Lúc này, Celina vẫn là không nhịn được mở miệng hỏi: "Cậu Karen đã kết hôn

rồi sao?"

"Tôi đã có vị hôn thê, thưa phu nhân." Karen trả lời ngay.

"A, vậy sao, chúc mừng."

Nhận được câu trả lời này trong lòng Celina ngược lại trở lại bình thường.

"Vậy thì cũng không quấy rầy nữa, chúng tôi trước hết cáo từ."

"Để tôi tiễn mọi người."

Ngồi vào trong xe, lái ra khỏi khu phố, Santos và Celina, cả hai thở một hơi dài

nhẹ nhõm, sau đó thả người ra, ngồi xụi xuống trên ghế ngồi.

Sau khi tiễn cả nhà Santos về, Karen trở lại phòng sách ngồi xuống sau bàn.

Alfred lấy ra một bát chứa dung dịch màu xanh lam từ trong tủ chứa thuật pháp,

việc tinh luyện và chiết xuất đều đã hoàn thành, chỉ cần Karen ăn vào, thì có thể

lấy được 【 Trái Tim Hải Thần 】.

Pall cưỡi Kevin tiến vào phòng sách, hưng phấn hô nói:

"Bé Karen, uống thuốc thôi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play