Karen nói bổ sung: "Mà lại là chỉ nuôi dưỡng yêu thú quý hiếm."

"Nhưng tôi vẫn là cảm giác rất kỳ lạ a."

"Gâu!" Kevin kích động mà lắc lắc cái đuôi.

Có thể thấy được, Kevin rất tình nguyện muốn nâng cao thể chất cơ thể của

mình lên một chút.

Karen hạ quyết đoán, nói: "Coi như là cưỡi ngựa xem hoa đi, cũng không thể

không cho người ta mặt mũi được, Alfred, để bọn họ chờ một chút, tôi đi rửa

mặt."

"Được rồi, thiếu gia."

Karen rời giường đi vào phòng tắm.

"Gâu!"

Kevin kêu một tiếng với Pall.

"Không có, ta không nghĩ tới việc tăng cường thể chất của cơ thể này, ta vẫn

luôn mơ ước trực tiếp biến trở về làm người, ngươi thì sao, ngươi có nghĩ tới

không?"

"Gâu!"

"Ngươi nói vậy chả khác gì đang nói nhảm, ngươi không nghĩ tới việc mình lại

biến thành một con chó, làm sao ta có thể nghĩ tới rằng mình lại biến thành một

con mèo chứ!"

"Uông?"

"Trước kia là do ta chơi đùa, là chơi đùa, biến thành mèo là do ta thích, nhưng

ta không muốn biến sự yêu thích thành nghề nghiệp."

"Gâu."

"Ừm, vậy thì đối phó với bọn họ một chút đi, bọn họ chủ yếu là vì Karen mà

tới, chúng ta chỉ là hàng tặng kèm mà thôi."

Sau khi Karen rửa mặt và thay một bộ quần áo xong, đi đến phòng bếp gặp

Ashley và cha mẹ của cô, ba người không có ở nhà trên chờ nữa, mà là ăn bữa

sáng ở trong nhà bếp, Healy dựa theo khẩu vị của Karen, nấu mì hoành thánh

cho bọn họ.

Có thể thấy được, món này cực kỳ phù hợp với khẩu vị của bọn họ, bọn họ ăn

rất vui vẻ, trước mặt mỗi người đều là một cái bát không, hiển nhiên đều đã ăn

sạch.

Mặc kệ như thế nào, trong khu vực thích ăn các loại tương như ở Wien, có thể

gặp được người thích thưởng thức đồ ăn thanh đạm, thật sự cũng không dễ

dàng.

"Karen!" Ashley nhìn thấy Karen.

"Cậu chính là Karen?" Celina phát hiện dáng dấp của Karen đẹp mắt một cách

ngoài ý muốn, nhịn không được mà quan sát Karen, rồi nhìn lại con gái mình

một chút.

Đối với một người mẹ trong nhà có một đứa con gái gần đến tuổi lập gia đình

mà nói, vô ý thức đánh giá các chàng trai vừa độ tuổi có thể thành đôi với con

gái mình hay không đã trở thành một loại bản năng.

Huống chi chồng mình cũng đã từng phân tích bối cảnh, Karen, có lẽ thật sự

cũng không đơn giản.

Santos đứng lên nói: "Karen, Ashley lúc ở nhà nói dáng vẻ của cậu rất anh tuấn,

nhưng ta cũng không nghĩ tới lại anh tuấn đến dường này, quả thực giống hệt ta

lúc còn trẻ vậy."

"Cha!"

"Chào chú, chào dì."

Đối phương lấy thân phận cao quý không tiếc tự mình đến nhà thăm, Karen

cũng sẽ không giữ lại gì, bọn họ khách khí như vậy, mình chắc chắn sẽ khách

khí lại.

"Tôi cũng chưa dùng bữa sáng, chúng ta cùng ăn đi."

Karen ăn một tô mì, vừa lúc trò chuyện, cảm giác này, rất giống như là cả nhà

bà con xa đến thăm.

Vốn cho rằng với tính cách của Ashley, cha mẹ của cô khẳng định cũng là loại

học giả không biết cách giao thiệp kia, nhưng sự thật lại tương phản, vợ chồng

Santos rất khéo đưa đẩy.

Đương nhiên, bọn họ bình thường chắc hẳn cũng rất cao ngạo, nhưng lần này

liên quan đến tiền đồ của con gái mình, bọn họ cũng hạ thấp xuống.

Sau khi bữa sáng kết thúc, vợ chồng Santos lập tức đưa ra ý muốn tiến hành

kiểm tra vật nuôi.

Karen tất nhiên là đáp ứng, nhưng địa điểm kiểm tra cũng không sắp xếp ở

trong phòng ngủ chính mình của mình, cũng không có sắp xếp trong phòng sách

của mình, mà là sắp xếp trong phòng làm việc của phu nhân Lake, chính là chỗ

mà phu nhân Lake hay hóa trang cho xác chết.

Chỉ có điều bởi vì Karen sửa lại khách hàng mà Nhà Tang Lễ nhắm đến, phu

nhân Lake đã rất lâu không dùng đến phòng làm việc kia.

Pall và Kevin đi tới, vì để tránh lộ ra sự đặc biệt, lần này Pall không ngồi ở trên

lưng của Kevin.

Ở cửa ra vào, Celina nhẹ nhàng ôm Pall lên, đi vào.

Santos thì dẫn Kevin đi vào, đóng cửa lại.

Phòng làm việc chỉ có cửa chính, không có cửa sổ.

Rất nhanh, bên trong truyền đến sự rung động của năng lượng từ trận pháp kiểm

tra.

Một lát sau, cửa bị mở ra, Kevin và Pall đi ra, Kevin chạy về phía Karen, cọ đầu

vào ống quần Karen, Pall thì bị Karen ôm lên, cố ý lộ ra dáng vẻ vật nuôi rất

thân thiết với chủ nhân

Trong phòng truyền đến âm thanh của Santos: "Ngài Karen, tình trạng cơ thể

của hai con vật nuôi này đều rất tốt, nhưng chúng nó không thuộc về phạm vi

của yêu thú, chỉ là vật nuôi bình thường, cho nên chúng ta sẽ cho cung cấp một

kế hoạch nuôi dưỡng, thông qua kế hoạch của chúng tôi để nuôi dưỡng bọn

chúng, lông tóc của bọn chúng sẽ càng sáng hơn, cơ thể cũng sẽ khỏe mạnh

hơn, xin chờ một lát."

"Được rồi, vất vả các vị, thật là cảm ơn rất nhiều." Karen đứng ở bên ngoài nói

lời cảm ơn với hai người đang ở trong phòng, hai vị chuyên gia nuôi dưỡng yêu

thú quý hiếm này, hôm nay cố ý tới cửa làm công việc của bác sĩ thú ý, thật sự

là nỗ lực rất lớn.

Ashley thì kinh ngạc một chút, xem ra Karen thật sự rất thích hai con vật nuôi

này, nếu không thì cũng không có khả năng bỏ tiền mua thuốc bổ nuôi bọn

chúng, trong nội tâm cô cũng có một chút thất vọng, thế mà chỉ là vật nuôi bình

thường, lúc đầu tối thiểu cũng phải là yêu thú cấp thấp hoặc là đã có linh trí mới

đúng.

"Ashley, chỗ con có bút máy không?"

"Có, mẹ, để con đem vào."

Asli lấy bút máy ra, đẩy cửa đi vào phòng làm việc.

Bên trong phòng làm việc,

Cha mẹ của cô,

Sắc mặt trắng bệch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play