Yoo Joonghyuk cắm thanh kiếm xuống đất khi lảo đảo. Tiếp theo, tròng mắt của anh ấy trở nên mờ mịt. Đôi mắt anh, kiệt sức vì chiến đấu trong một trận chiến kéo dài, đã mất đi tầm nhìn.

"Nếu tôi chọn cậu làm Chòm sao tài trợ của tôi, cuối cùng tôi sẽ được gặp cậu chứ?"

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", đang lắc đầu.]

"Chính xác thì cậu đang ở đâu? Tất cả các ngôi sao trong đều đã rơi xuống, vậy cậu đang nhìn tôi từ đâu vậy?" Yoo Joonghyuk tiếp tục lẩm bẩm. "Không, đợi đã. Tôi biết sự thật rồi. Cậu... có lẽ đang nằm bên kia [Bức tường] đó, phải không."

Tôi không thể nói bất cứ điều gì. Tôi không ngờ Yoo Joonghyuk lượt 0 có thể nắm bắt được điều đó. Anh ấy tiếp tục nói trong khi chờ đợi.

"Tôi cảm thấy có điều gì đó về thế giới này."

Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy một giọng nói sắc sảo như vậy từ anh ấy.

"Một ngày nọ, tôi đột nhiên tồn tại trên thế giới này."

Một người đàn ông đột nhiên tồn tại trên thế giới này mà không hề báo trước.

"Không có bất kỳ ký ức nào về tuổi thơ của tôi, tôi đột nhiên tiến vào thế giới này. Tôi lang thang trong một trang tuyển dụng bất hợp pháp, và nhờ may mắn tuyệt đối, tôi đã được giám đốc phát hiện, và từ đó trở thành một game thủ chuyên nghiệp.

Nhưng rồi bất ngờ, ai đó đã bỏ rơi một đứa trẻ trước cửa nhà tôi. Một đứa trẻ, được cho là em gái của tôi."

Một cuộc sống được tạo nên một cách thuận tiện, một loạt những nghịch cảnh được tạo ra chỉ để trở thành một bi kịch sau này.

"Một lần, tôi tìm kiếm cha mẹ mình. Nhưng, dù tôi có tìm kiếm vất vả đến đâu, tôi cũng không thể tìm thấy chúng. Ngay cả những chuyên gia có thể phát hiện ra đứa con ngoài giá thú được giấu kín của tổng thống cũng không thể tìm thấy cha mẹ tôi. Cứ như thể những thứ như vậy chưa từng tồn tại trên thế giới này ngay từ đầu vậy."

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", đang....]

"Vì vậy, tôi hỏi cậu, "Quỷ vương của sự cứu rỗi". Tôi là ai?"

Trái tim tôi đau đớn. Thực tế là cuối cùng Yoo Joonghyuk đã chạm tới câu hỏi đó khiến tôi không ngừng day dứt.

Tôi cần phải nói điều gì đó. Bất cứ điều gì...

"Liệu bí mật của thế giới này có nằm bên kia bức tường, nơi cậu đang ở không?"

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", hỏi bạn rằng hiện tại bạn có cảm thấy hạnh phúc không.]

"Tôi rất hạnh phúc." Anh ấy trả lời không chút do dự. "Và đó là lý do tại sao tôi càng tò mò hơn về những gì nằm bên kia bức tường."

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", đang....]

"Tôi tò mò về lý do đằng sau tất cả những thiện chí mà cậu đã cho tôi thấy. Tôi cũng tò mò về ý nghĩa cuộc đời mình, nơi tôi sinh ra, và tại sao tôi phải đến đây. Nếu tôi có thêm một cơ hội nữa...."

Từ đâu đó, có thể nghe thấy những âm thanh tương tự như tiếng kim đồng hồ kêu tích tắc.

⸢Ki m Dok ja⸥

Tôi không thể cho Yoo Joonghyuk thấy những gì bên kia [Bức tường]. Ngay cả khi tôi là "Giấc mơ cổ xưa nhất", điều đó vẫn là không thể.

Yoo Joonghyuk tiếp tục. "Ngày xưa cậu đã nói với tôi điều này. Nếu tôi ký hợp đồng với cậu, cậu sẽ ban cho tôi bất kỳ điều ước nào tôi muốn. Khi đó, tôi không chấp nhận lời đề nghị của cậu vì tôi nghi ngờ cậu. Tuy nhiên, nếu bây giờ vẫn chưa quá muộn...."

Những ngón tay anh lơ lửng trong không trung, tìm kiếm một thông điệp nhật ký đã đến với anh trong quá khứ xa xôi.

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", muốn trở thành nhà tài trợ của bạn.]

[Bạn sẽ chấp nhận lời đề nghị chứ?]

"Tôi sẽ chấp nhận nó ngay bây giờ."

Cơn chóng mặt ập đến và sự rung chuyển xung quanh tôi trở nên tồi tệ hơn. Tôi gọi [Bức tường thứ 4].

"Bức tường thứ 4."

⸢C ậu kh ông th ể⸥

Nó đã biết tôi sẽ nói gì.

Điều kiện tiên quyết để Yoo Joonghyuk có thể vượt qua [Bức tường cuối cùng] là thu thập tất cả các "mảnh vỡ của Bức tường cuối cùng".

Tuy nhiên, [Bức tường thứ 4] không có ý định sẽ chuyển nhượng sang cho Yoo Joonghyuk.

Tôi nghiến răng và gửi một tin nhắn ra ngoài.

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", nói rằng điều ước đó không thể thực hiện được.]

"Tại sao không?"

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", nói rằng đó là một con đường thực sự gian khổ, đó là lý do tại sao.]

"Một con đường gian khổ?"

Nếu tôi không thể chuyển [Bức tường thứ 4] cho anh ấy, thì anh ấy chỉ có một lựa chọn duy nhất để nhìn thấy Kết thúc.

[Chòm sao "Quỷ vương của sự cứu rỗi", nói rằng nếu bạn muốn vượt qua [Bức tường], trước tiên bạn phải "hồi quy".]

"Hồi quy?"

Cùng với một tiếng "Tsu-chuchuchut!", toàn bộ thân thể của tôi chìm trong tia lửa của Xác suất.

Đường thế giới đang nói với tôi.

Nó nói rằng tôi không được thông báo cho anh ấy về điều này. Nó nói rằng, thông tin này không phải là điều mà Yoo Joonghyuk hiện tại nên biết.

Mặc dù vậy, tôi vẫn cắn chặt môi và gạt bỏ sự phản đối của đường thế giới. Ngay cả khi tôi phải hy sinh nhiều Xác suất hơn nữa, tôi vẫn muốn cho anh ấy thấy sự thật.

⸢1 8 6 4⸥

"1864? Nó có nghĩa là gì?"

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", nói rằng đó là số lần bạn phải hồi quy trước khi có thể chứng kiến Kết thúc.]

Những ký ức từ cuộc đời mà tôi đã sống đã trở thành Câu chuyện và bắt đầu hiện ra tiếp theo.

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", nói rằng ngay cả khi bạn xoay sở để sống tất cả những lần hồi quy đó, tỷ lệ bạn nhìn thấy Kết thúc thành công sẽ cực kỳ thấp.]

Không chỉ vậy, Yoo Joonghyuk hiện tại đã thoát khỏi "đường thế giới nguyên bản".

Anh ấy không còn là Yoo Joonghyuk trong tiểu thuyết gốc nữa. Các dòng thời gian đã rẽ nhánh, và "tương lai" không còn tồn tại.

Ngay cả khi anh ấy đến lượt thứ 1864, không có gì đảm bảo rằng anh ấy sẽ gặp được một "Kim Dokja" sở hữu [Bức tường thứ 4]...

⸢C ó⸥ Cái gì?

⸢X óa nhữ ng ký ứ c của lư ợt nà y đi⸥ Tôi nổi da gà.

⸢Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đưa cho Yoo Joonghyuk những ký ức rời rạc tương tự như "bản gốc" và gửi anh ấy đến lượt tiếp theo?⸥

Nếu vậy, thế giới sẽ nghĩ Yoo Joonghyuk này là "Yoo Joonghyuk của bản gốc".

Anh ấy sẽ được đưa trở lại thế giới của bản gốc, và sống qua lượt hồi quy đầu tiên và thứ hai mà không có bất kỳ ký ức nào từ cuộc sống này.

⸢Tuy nhiên, Yoo Joonghyuk sẽ lại trở nên đau khổ một lần nữa.⸥

⸢T ại sao cậ u lại xá c định nh ư vậy?⸥

Tôi từ từ ngẩng đầu lên. Yoo Joonghyuk vẫn đang nói chuyện với tôi. "Tôi không quan tâm ngay cả khi khả năng có thấp đến đâu."

[Hóa thân, "Yoo Joonghyuk", đã chấp nhận lời đề nghị của bạn.]

Câu chuyện bắt đầu kể, và những ánh sao dường như lùi ra xa hơn nữa.

[Hóa thân của bạn đang chờ bạn nói điều gì đó.]

Tôi im lặng hồi lâu. Và cuối cùng, tôi đã đi đến quyết định.

Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài nói với anh ấy.

Tôi từ từ điều hòa hơi thở và mở miệng.

[Yoo Joonghyuk.]

Đã một thời gian kể từ khi tôi nói bằng giọng thật của mình. Một cơn bão tia lửa dị thường hoành hành xung quanh tôi. Tôi đã cố gắng kìm hãm làn sóng đang ập đến hết mức có thể, vậy mà mọi chuyện vẫn tệ đến mức này.

Yoo Joonghyuk mở to mắt và nhìn lên bầu trời. "Đó có phải là giọng thật của cậu không?"

[Đúng rồi.]

".... Tôi có thể nghe rõ một cách đáng ngạc nhiên."

Yoo Joonghyuk, người đã dần dần bị điếc, khẽ lẩm bẩm. Một nếp nhăn mờ nhạt lan ra trên nét mặt của ông già Yoo Joonghyuk. Tôi giả vờ như không thấy điều đó và nói.

[Tôi có thể gửi anh trở lại. Nhưng, nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ không thể giúp anh từ lượt sau trở đi.]

Cách duy nhất để khiến anh ấy từ chối lời đề nghị là nói cho anh ấy biết sự thật.

[Anh sẽ không thể sử dụng bất kỳ thứ gì ngoài sức mạnh của chính mình để vượt qua các kịch bản. Những kịch bản đó sẽ tồi tệ hơn nhiều so với những gì anh có thể tưởng tượng, và... cuối cùng, anh có thể gặp phải điều gì đó anh không mong muốn về Kết thúc cuối cùng mà anh đạt được.]

Tôi nghĩ về Yoo Joonghyuk. Tôi nghĩ về những nỗi buồn của lượt thứ 3, nỗi thống khổ của lượt thứ 4 và sự tuyệt vọng của "Kẻ mưu phản bí mật".

[Và nếu anh chọn "hồi quy", thì... anh sẽ mất phần lớn ký ức khi anh làm vậy.]

Những lời đó khiến tiếng động khe khẽ khi Yoo Joonghyuk hít vào vang lên. Dù quyết tâm của anh ấy có kiên định đến đâu, thì đây cũng chính là một viên thuốc đắng vô cùng khó nuốt.

[Chỉ những ký ức vụn vặt nhỏ nhất từ các kịch bản sẽ còn lại trong anh.]

"...."

[Có nghĩa là, mọi thứ quý giá đối với anh sẽ biến mất. Lee Seolhwa mà anh còn nhớ, Lee Hyunsung, Lee Jihye, tất cả đều sẽ....]

"Chỉ vì tôi quên họ, không có nghĩa là họ sẽ đột ngột ngừng tồn tại." Tôi ngậm miệng lại.

"Họ chắc chắn sẽ tiếp tục sống trên thế giới này."

⸢Họ chắc chắn sẽ tiếp tục sống trên thế giới này.⸥

Giống như ấn một con dấu, những từ đó đập vào một phần trong đầu tôi và xâm nhập sâu vào bên trong.

Cảm giác như thể một bàn tay khổng lồ của số phận đang vồ lấy tôi.

⸢Ngay lúc đó, Kim Dokja nhận ra rằng đây mới là lượt 0 thực sự.⸥

Nguyên nhân tại sao lượt 0 lại không có dấu vết của "Giấc mơ cổ xưa nhất". Lý do tại sao, bất chấp thực tế đó, Yoo Joonghyuk vẫn cố gắng vượt qua lượt đầu tiên và sau đó, đến lượt hồi quy thứ hai. Có lẽ đó là....

[.... Tên khốn ngu ngốc.]

Tôi thu tay lại và sử dụng sức mạnh điều khiển giấc mơ đang hiện hữu trong tôi.

Cơn bão hệ quả của Xác suất ập đến khiến cả cánh tay tôi nhói lên đau đớn như thể nó bị xoắn và xé ra khỏi cơ thể. Tôi nhớ lại tất cả những lượt hồi quy của Yoo Joonghyuk mà tôi biết. Tôi tập hợp tất cả các cuộc đời mà anh ấy đã dẫn dắt, cũng như những Câu chuyện mà tôi biết, và tạo ra một Dấu thánh nhất định.

Một Dấu thánh đóng vai trò là động lực của thế giới này, cũng như nguồn gốc cho tất cả các bi kịch của Yoo Joonghyuk.

[Dấu thánh, "Hồi quy", đã được tạo ra!]

[Dấu thánh của bạn đã được chuyển cho Hóa thân của bạn!]

Có vẻ hài lòng, Yoo Joonghyuk đã hấp nhận Dấu thánh này.

[Dấu thánh, "Hồi quy Lv.1", đã sẵn sàng để kích hoạt.]

"Lúc nãy cậu đã nói rằng tôi sẽ mất trí nhớ."

[....Đúng vậy.]

"Tôi sẽ quên tất cả mọi thứ liên quan đến cậu?"

Tôi do dự với câu trả lời của mình. Yoo Joonghyuk lại hỏi tôi.

"Ngay cả những thông tin hữu ích mà cậu đã nói với tôi?"

[....Đúng.]

"Tôi hiểu rồi."

[Nếu anh hối hận, thì vẫn chưa muộn để....]

"Cậu cũng nói rằng cậu sẽ không giúp tôi từ lượt hồi quy tiếp theo trở đi."

[Tôi không thể giúp anh.]

"Nhưng nếu giúp thì tốt hơn."

[Ngay cả khi tôi muốn, tôi cũng không thể.]

"Tôi nghe nói rằng các kịch bản không chỉ tồn tại đối với các Hóa thân, mà còn với các Chòm sao. Có thể, đó là câu chuyện tương tự đối với cậu."

[.....]

"Nói cho tôi biết đi, đồ ngốc ơi. Nếu tôi tiếp tục hồi quy, liệu tôi có bao giờ được gặp lại cậu không?"

Tôi không thể nói được gì. Đây là những lời của một người không hề biết bất kỳ thứ gì. Theo mọi nghĩa của cụm từ này, anh ấy là kẻ ngu ngốc của lượt thứ 0 liên tục lảm nhảm trong khi không có manh mối nào về tương lai của chính mình.

Cùng với những lời chưa kịp nói, tai của Yoo Joonghyuk bắt đầu biến mất.

⸢Bầu trời đêm được phản chiếu trong đôi mắt của Yoo Joonghyuk.⸥

Như thể anh ấy là một đứa trẻ đang băn khoăn về nguồn gốc của mình, Yoo Joonghyuk ước tính vị trí của [Bức tường] trên bầu trời và đưa tay về phía nó.

Một ngày nào đó anh ấy sẽ trở thành "Kẻ mưu phản bí mật", và...

....Và đồng thời, cũng trở thành Yoo Joonghyuk của lượt thứ 1864 mà tôi biết.

Anh ấy sẽ trở nên oán giận tôi, và cuối cùng chạm đến sự thật của thế giới này.

[Dấu thánh, "Hồi quy Lv.1", đang kích hoạt.]

[Bạn đã đồng ý kích hoạt Dấu thánh.]

Cơ thể của Yoo Joonghyuk bắt đầu phân tán đi từng chút một. Tay, chân, và cả thân thể nữa.

Trong những giây phút cuối cùng, anh ấy đã gọi tôi.

"Quỷ vương của sự cứu rỗi."

Với một biểu cảm thực sự kỳ lạ và bí ẩn...

"Tôi sẽ cầu nguyện rằng cậu cũng có thể tiếp tục tồn tại ở một nơi nào đó."

.... Cơ thể Hóa thân của Yoo Joonghyuk tan thành bột phấn màu bạc và rời khỏi thế giới này.

[Ảnh hưởng của chức năng "Ghi đè" lên đường thế giới này không được mở rộng đến lượt hồi quy tiếp theo của nhân vật "Yoo Joonghyuk".]

[Hóa thân của bạn đã quên Bổ ngữ của bạn.]

[Hóa thân của bạn đã quên tất cả những ký ức liên quan đến bạn.]

[Tất cả thông tin liên quan đến bạn hiện được đánh dấu là "???"]

Tất cả những ký ức không thể ghi lại ở bất cứ đâu của anh ấy giờ sẽ mất đi vĩnh viễn.

Trong trường hợp đó, tất cả những ký ức đó sẽ đi về đâu?

Tôi nhìn chằm chằm vào ánh sáng nhấp nháy trong một thời gian rất dài.

*

"Này, Yoo Joonghyuk! Tại sao anh không nói gì?!"

Yoo Joonghyuk loạng choạng sau khi ăn một cú va chạm lớn phía sau đầu. Anh quay lại và phát hiện ra Han Sooyoung với vẻ mặt cau có của cô ấy.

"Tôi đang nói, làm thế nào để chúng ta thực hiện cái "hồi quy nhóm" này?"

"Tôi đột nhiên có thể nhớ ra."

"Nhớ cái gì?"

Yoo Joonghyuk nhìn lại với khuôn mặt đờ đẫn, và lẩm bẩm về phía cô ấy.

"Ký ức của lượt thứ 0."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play