[■■ của bạn là ■■.]

Lần đầu tiên Jung Heewon nghe thấy tin nhắn đó, cô ấy cảm thấy hơi bất ngờ. Cô nhớ lại những gì Kim Dokja đã nói với cô một thời gian trước. Anh ấy nói rằng mỗi cá nhân đều có một cái kết dành riêng cho mình. Vì vậy, cô tin rằng cô cũng sẽ có một cái gì đó tương tự như vậy.

Tuy nhiên.... nó lại là ■■?

Jung Heewon biết một người phù hợp với mô tả như vậy hơn cô ấy rất nhiều.

Người mà cô ấy chiến đấu sát cánh nhất hơn bất cứ ai.

Người mà cô ấy sẽ không ngần ngại trở thành một thanh kiếm cho người đó.

Người đối xử với đồng đội một cách quý trọng. Người luôn hy sinh bản thân mình trước.

⸢Đó là lý do tại sao, người này lại là người mà cô ấy không thể không oán giận.⸥

Jung Heewon vượt qua làn sóng của những "Kẻ vô danh" và chạy. Chất lỏng độc phát nổ gần đó và bắn tung tóe lên đùi cô, khiến da cô sạm đen. Cô khẩn trương rút lọ thuốc chữa lành thương tổn mà Lee Seolhwa đưa cho cô trước đó và bôi lên vết thương, rồi lại bắt đầu chạy. Cô gạt bỏ các Chòm sao đang cố gắng can thiệp bằng cách ồ ạt tấn công, và nhảy lên bằng cách đạp lên những Kẻ vô danh bảo vệ xung quanh Kim Dokja.

Cô ấy có thể nhìn thấy "thứ đó" từ rất xa. Một thứ đã từng là "Kim Dokja". [[■■■■■■■!!]]

Và bây giờ, sinh vật đó đã trở thành "Kẻ thù của câu chuyện". "Heewon-ssi!"

Lee Hyunsung cố gắng đến gần cô ấy và nắm lấy vai cô.

"Chờ đã-!"

Ngay trước khi anh ấy có thể nói tiếp, một thông báo đã xuất hiện.

[Kịch bản cuối cùng sẽ bắt đầu được phát trực tuyến cho tất cả các địa điểm!] Mọi kênh trong hiện đã được mở.

Tsu-chut, chuchuchut....!

Thông báo kịch bản nhấp nháy không ổn định.

[Mọi người, đừng hoảng sợ và chỉ cần tập trung vào kịch bản. Kịch bản này sẽ là kịch bản cuối cùng của các bạn. Một khi các bạn đánh bại được Vua của thế giới bên ngoài, cuộc hành trình dài của các bạn cũng sẽ kết thúc.]

[Câu chuyện này sẽ được ghi lại trên "Bức tường cuối cùng", và cuộc hành trình của các vì sao sẽ trở thành "câu chuyện sử thi" được lưu truyền muôn đời!]

Các Dokkaebi vĩ đại tham lam hét lên. Đôi mắt của họ rực cháy với mong muốn trần trụi là được ghi lại Câu chuyện mà họ đã dẫn dắt cho đến nay lên trên Bức tường cuối cùng.

[Câu chuyện vĩ đại, "Sự rực rỡ của Bình minh cổ đại", mơ về câu chuyện cuối cùng!]

[Câu chuyện vĩ đại, "Chủ nhân của Asgard", mơ về câu chuyện cuối cùng!]

Các Câu chuyện vĩ đại đang quằn quại dữ dội. Để được duy trì như "Một câu chuyện duy nhất", những Câu chuyện vĩ đại này đã thúc giục các Chòm sao và Hóa thân.

[Chòm sao, "Ngọn giáo vẽ nên ranh giới các đại dương", đang rút vũ khí của mình ra!]

[Chòm sao, "Bậc thầy của Abydos", đang hóa thân vào kịch bản!] [Chòm sao, "Quái điểu sông Nile", đang gầm lên một cách ác độc!] Tuy nhiên, không phải ai cũng bị dẫn dắt bởi sự thúc giục đó.

Bất chấp mệnh lệnh của người đứng đầu là Zeus, một số vị thần từ, bao gồm cả Dionysus, đã do dự trong việc tấn công. Đó cũng là câu chuyện tương tự đối với các Hóa thân.

".... Chúng ta có thực sự cần phải giết người đó không?"

Người đang nói là Hóa thân Nhật Bản, "Asuka Ren".

"Cái anh "Kim Dokja" mà tôi gặp không phải là một nhân vật phản diện." "Cô ấy nói đúng! Kim Dogeza không phải là người xấu!"

Họ là những người từng nhận được sự giúp đỡ từ các đồng đội của Kim Dokja trong cuộc chiến chống lại những người Nhật khác, những kẻ đã chọn trở thành thảm họa của [Vùng đất hòa bình].

Bên cạnh đó, một số Hóa thân liên kết với <Hoàng đế> và cũng đồng ý với họ.

[Khá nhiều Chòm sao đồng ý với ý kiến của các Hóa thân!]

[Xác suất của đang rơi vào tình trạng bất ổn!]

Mỗi khi phát hiện ra Xác suất đang di chuyển về một hướng đáng ngờ, các Dokkaebi vĩ đại nhanh chóng bước tới để khắc phục điều đó.

[Đừng quên, mọi người. Cậu ta là "Kẻ thù của Kịch bản".]

[Có thể các bạn không biết điều này, nhưng ngay từ đầu, "Kim Dokja" đã thực hiện các kịch bản với mục tiêu phá hỏng đường thế giới này.]

Khá là khác biệt với mọi khi, các Dokkaebi vĩ đại thường hay tỏ ra kiêu ngạo này bắt đầu nói bằng giọng lịch sự. Và khi các cảnh quay trong Câu chuyện bắt đầu được chiếu trên bầu trời rộng lớn, công việc chuyên môn của các Dokkaebi cũng bắt đầu.

[Anh ta phản bội đường thế giới này và thực hiện các giao dịch với các "Vị thần bên ngoài".]

Trên màn hình, Kim Dokja đang thực hiện một thỏa thuận với "Kẻ mưu phản bí mật". Vì không có giọng nói nào được truyền đi, nên vẻ mặt của anh ấy trông đặc biệt nham hiểm.

Đó không phải là tất cả. Mọi thứ anh ấy đã làm cho đến nay đều bị phơi bày trước phần còn lại của thế giới. Từ khi anh ấy thả châu chấu trong tàu điện ngầm và không hề cứu những người khác, cho đến khi anh ấy không làm bất cứ điều gì khi ở nhà ga Geumho mặc dù anh ấy có thể đã cứu được nhiều người hơn....

Bộ sưu tập chỉ với những khoảnh khắc tồi tệ nhất của một người đang cố gắng tạo ra một Kim Dokja hoàn toàn mới trên thế giới này.

[Nếu anh ta đạt được mục tiêu của mình, thì chỉ có sự hủy diệt hoàn toàn đang chờ đợi thế giới này.]

Ngay sau đó, màn hình đã chuyển sang một cảnh trong ⸢Tây Du Ký Remake⸥. Câu chuyện vĩ đại ⸢Người giải phóng những kẻ bị lãng quên⸥.

Đó là cảnh khi anh ấy được bao quanh bởi các Vị thần bên ngoài, giải phóng những "Kẻ vô danh" bị mắc kẹt bên trong kịch bản. Thật không may, có lẽ là do sự can thiệp của Dokkaebi, trong Câu chuyện đó, anh ấy không còn trông giống

một vị chúa cứu thế nữa. Không, anh ấy thực sự trông giống như thủ lĩnh của một giáo phái giải phóng ma quỷ đang muốn hủy diệt thế giới này.

[Anh ta có được kiến thức về tương lai bằng một phương thức không bình thường, và anh ta sử dụng điều đó vì lợi ích của mình.]

Kim Dokja cầm điện thoại ra lệnh cho những người bạn xung quanh.

[Anh ta trở thành "Quỷ vương của sự cứu rỗi", sau đó là "Người canh giữ Ánh sáng và Bóng tối", tất cả chỉ đơn giản là một phần trong kế hoạch của anh ta.]

Những người dẫn chuyện đã cùng nhau hợp sức để kéo vị trí của Kim Dokja từ "nhân vật chính" xuống "nhân vật phản diện". Họ đang thay đổi Câu chuyện của anh ấy thành một thứ gì đó quỷ quyệt và hèn nhát.

[Xác suất của đang được huy động!]

Hành động này chắc chắn đã đi ngược lại bản chất của chính những người dẫn chuyện. Ngay cả vậy, các Dokkaebi vĩ đại này cũng không chần chừ một giây nào. Bởi vì, những người dẫn chuyện này cũng mong muốn ■■ của riêng họ.

[Và bây giờ, anh ta đã trở thành Đế vương của các "Vị thần bên ngoài" để hủy diệt thế giới này.]

Tsu-chuchuchuchut!

Cảm xúc của công chúng trong đã nhanh chóng thay đổi.

Nước da của Asuka Ren tái đi rất nhiều. Anna Croft với vẻ mặt không thể đoán ra đi ngang qua cô gái người Nhật Bản và thì thầm với cô gái đó.

"Đã quá muộn rồi."

"Zarathustras" bắt đầu tiến về phía trước, và những Chòm sao từng do dự rất nhiều cũng dần tham gia vào trận chiến.

Gah-aaaaaaah!

Tiếng hét đau đớn của những "Kẻ vô danh" va vào phía trước các Chòm sao.

⸢Tất cả những sinh vật liên quan đến Kim Dokja đều đang chĩa lưỡi dao vào nhau.⸥

Và Jung Heewon thấy mình ở giữa chiến trường này, theo dõi trận chiến của Kim Dokja.

Ngay cả khi cô không giúp anh ấy, vẫn có rất nhiều "Vị thần bên ngoài" chiến đấu bên cạnh anh. Chúng là những con quái vật thuộc loại động vật thân mềm khổng lồ, các Vị thần bên ngoài với cơ thể giống như trẻ sơ sinh nhưng lại có đầu là những bông hoa khổng lồ, v.v.

Ngay cả khi Jung Heewon mượn sức mạnh của Uriel và dốc hết sức lực, cô ấy cũng không thể chiến thắng. Đứng giữa họ, Kim Dokja thực sự trông giống như một thảm họa lớn đang cố gắng kết thúc thế giới này.

⸢Jung Heewon từng nghĩ rằng cô ấy hiểu Kim Dokja.⸥

Cô không biết kết thúc mà Kim Dokja thực sự muốn là gì. Tuy vậy, cô vẫn tin rằng mình biết mà không cần phải nói ra đó là gì. Cô cho rằng ngày tận thế mà cô muốn cũng giống như những gì anh ấy muốn.

⸢Tuy nhiên, có thể nào đây chính là cái kết mà anh ấy thực sự mong muốn?⸥ Chẳng lẽ, đối với anh ấy, không có cái gì gọi là đồng đội cả?

[Chòm sao, "Thẩm phán quỷ diện hỏa thiêng", đang....!]

Cô hiểu. Jung Heewon hiểu rõ hơn ai hết những gì Uriel đang cố gắng nói. Cô cũng biết rằng Kim Dokja rất quý trọng đồng đội của mình. Có lẽ là quá nhiều, và đó là lý do tại sao anh ấy lại có thể làm được một điều như thế này.

Kim Dokja, anh ấy đã lên kế hoạch hy sinh bản thân để giúp những người đồng đội của mình nhìn thấy kết cục của thế giới này.

⸢Không cần biết cô ấy vươn tay bao xa, cô ấy vẫn không thể chạm vào anh ấy.⸥ Như thể một bức tường lớn đang chắn ngang trước mặt cô. Và bức tường này đã

ngăn cô đến gần anh hơn. "Làm thế nào...."

Có lẽ, giờ đây Jung Heewon đã quá kiệt sức để khao khát một kết thúc như mong muốn.

⸢Kim Dokja là kiểu người sẽ chẳng thèm nghe lời ai.⸥

Thanh kiếm trong tay cô lạnh ngắt. Thanh kiếm mà Kim Dokja đã tự tay chế tạo và đặt vào tay cô ấy. Thanh kiếm này là biểu tượng cho niềm tin của cô ấy từ [Thiên đàng] cho đến tận đây.

["Thanh kiếm của Thẩm phán" đang gào thét!]

Thanh kiếm vốn chỉ nên phản ứng khi ở gần "ác quỷ" giờ đang gào thét. Các Dokkaebi vĩ đại tuyên bố như để chế nhạo cô ấy.

[Đó là sự thật bị ẩn giấu về Kẻ thù của câu chuyện, "Kim Dokja".]

Cô muốn xác nhận điều đó.

Nếu anh thực sự là "Kim Dokja" mà tôi biết.

Và, nếu những gì anh muốn không giống với những gì tôi muốn, thì....

⸢....Vậy, liệu có ổn không khi kết liễu anh ấy bằng chính tay cô.⸥ "Heewon-ssi."

Như thể anh ấy hiểu được nỗi lòng của cô, Lee Hyunsung vẫn ở bên cạnh cô. "Tôi sẽ đi với cô."

Anh ấy thực sự đã trở thành một lá chắn bằng thép rèn và chạy về phía trước trong khi tạo ra một lối đi. Anh xuyên qua làn sóng của các vì sao và bão tố của những Kẻ vô danh. Cũng như Jung Heewon có điều gì đó muốn xác nhận, Lee Hyunsung cũng vậy.

Một điều gì đó cần phải được xác nhận lại nhiều lần. Kwa-kwakwakwakwa!

Như thể đang cưỡi trên con sóng, hai người họ bay lên và ngay lập tức hạ cánh xuống gần phía sau Kim Dokja. Chuyện như vậy chỉ có thể xảy ra bởi vì các Vị thần bên ngoài khác đều tập trung ở phía trước anh ấy.

"Heewon-ssi!"

Có phải vì Chiếc nhẫn của Hỗn độn được vẽ trên mu bàn tay của cô ấy không? Những "Kẻ vô danh" phớt lờ cô ấy ngay cả khi phát hiện ra sự hiện diện của cô và chỉ đơn giản là lao về phía trước.

Kim Dokja đứng sừng sững như một tòa nhà chọc trời khổng lồ giờ đã ở trước mặt cô. Chất lỏng đặc quánh đen như mực rỉ ra từ cơ thể khổng lồ đó.

Jung Heewon vô thức đưa tay ra và chạm vào bề mặt bên ngoài đó.

Nó không hề quen thuộc.

Trong quá khứ, cô ấy từng nắm chặt tay Kim Dokja đang ngủ. Đó là sau khi anh trở về từ thế giới khác, bất tỉnh cả ngày trong căn phòng mà những người đồng đội đã chuẩn bị cho anh. Lúc đó tay anh ấy có cảm giác như thế nào?

Có lẽ anh ấy đã cảm nhận được sự hiện diện của cô, bởi vì cái đầu to lớn của vị Vua đã dịch chuyển và nhìn ra phía sau mình.

Ku-gugugugu.....

Hơi thở trắng phun ra từ cái đầu khổng lồ đó.

"Kim Dok...."

Dù biết mình không nên, nhưng Jung Heewon cuối cùng vẫn lùi lại vài bước. Cái hàm khổng lồ của anh ta mở ra về phía cô.

[Xác suất của Kịch bản đang kích hoạt!]

[Tất cả Câu chuyện của bạn đang cảnh báo bạn!]

Con mắt đen và lớn của vị Vua đang phản chiếu vẻ mặt hiện tại của cô.

Cô không muốn làm ra bộ mặt như vậy. Cô không muốn nhìn Kim Dokja với cặp mắt như vậy. Thật không may, tay cô đã di chuyển, không theo ý muốn của cô.

"Aaaaaaaah!!"

[Thanh kiếm của Thẩm phán] cắt đứt chiếc xúc tu đang vươn tới cô. Như thể bây giờ họ là kẻ thù không đội trời chung, thanh kiếm của cô ấy di chuyển một cách không thể kiểm soát.

Chiếc xúc tu ầm ĩ nổ tung và Câu chuyện tuôn ra từ nó.

⸢"Dokja-ssi, chúng ta bây giờ hạnh phúc hơn so với hồi đó, phải không?" ⸢".....Nếu ý cô là hiện giờ tốt hơn trước đây, thì đúng, cô nói đúng."⸥

Đó là một Câu chuyện mà cô ấy cũng biết.

⸢"Tôi cũng nghĩ thế."⸥

Cô ấy lắng nghe câu chuyện đó trong khi lảo đảo không vững trên chân mình. Câu chuyện mà chỉ Kim Dokja và Jung Heewon mới nhớ được đang chiếm lấy tâm trí cô.

Sau khi đôi mắt cô ấy thoát khỏi sự mờ mịt, cô ấy có thể nhìn thấy quang cảnh xung quanh. Cô nghĩ rằng cho đến giờ cô đã cắt được khá nhiều xúc tu, nhưng dường như không có vết thương nào đáng chú ý trên cơ thể anh ấy. Và trong khi đó, kích thước của Kim Dokja đã tăng lên nhiều hơn, đến mức khó có thể tin rằng đây từng là một con người.

Anh ta giờ trông giống như một bức tường đồ sộ đứng sừng sững một mình. [[■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■...]]

Một bức tường sẽ không bao giờ được lấp đầy cho dù có viết gì trên đó. Và khi cô ấy đứng trước bức tường này, Jung Heewon tuyệt vọng.

Cần gì quan tâm đến [Bức tường cuối cùng]? Cô thậm chí không thể vượt qua bức tường của một người.

Sau đó, cô phát hiện Han Sooyoung đang hét vào mặt cô từ phía xa trong khi cố gắng chạy đến đây. Nếu là cô ấy, liệu cô ấy có thể vượt qua bức tường này không?

- Chắc là tuyệt lắm, khi làm một nhà văn ấy.

Trong kỳ nghỉ của <Kim Dokja Company>, Jung Heewon nằm giữa sườn núi đã nói điều đó với Han Sooyoung.

- Ý cô là gì, tuyệt hả?

- Chà, một người có thể viết tốt cũng sẽ biết cách nói chuyện một cách thuyết phục, đúng không? Tôi ước mình cũng được như vậy.

- Sao, để cô có thể viết một bức thư tình cho Lee Hyunsung? - Không phải như thế.

Jung Heewon không nói lời nào và nhìn chằm chằm về phía Kim Dokja. Chỉ từ cái nhìn chằm chằm đó, Han Sooyoung dường như hiểu ra người đang trò chuyện với cô muốn nói gì.

Kim Dokja, người đang đấu tranh vô cùng gian khổ trước mặt các đồng đội của mình. Kẻ ngu ngốc đang cố gắng thực hiện một kịch bản giống như một trò đùa như [Kỳ nghỉ của nhân viên] - Han Sooyoung nhìn anh ta và trả lời như thế này.

- Ai cũng có thể viết nên một câu truyện.

Jung Heewon ngẩng đầu lên và nhìn sinh vật từng là Kim Dokja này.

Cô ấy không phải là một nhà văn như Han Sooyoung. Hơn nữa, cô ấy cũng không phải là một người ham đọc sách như Kim Dokja. Vì vậy, cô ấy không thể viết như Han Sooyoung hay là đọc như Kim Dokja.

Tuy vậy, điều đó không có nghĩa là cô ấy không thể viết hay đọc gì cả.

- Ai quan tâm nếu cô không thể viết tốt? Giống như cô đã nói, cô đâu phải là một tiểu thuyết gia, phải không?

Thế giới này thực sự có thể nằm trong một cuốn tiểu thuyết, "Cách sinh tồn". Nó rất có thể là một câu chuyện được viết bởi một tác giả sống ở một nơi nào đó, và được đọc bởi một người khác.

Tuy nhiên, "cuốn tiểu thuyết" này là cuộc đời của cô.

⸢Và đó là lý do tại sao cô ấy cũng có quyền viết câu tiếp theo của thế giới này.⸥

Jung Heewon từ từ hạ kiếm xuống và hỏi. "....Dokja-ssi. Anh có nhớ lần đó không?"

Cô không biết anh ấy có đang nghe hay không. Mặc dù vậy, cô ấy vẫn đặt tay lên vết nứt rất nhỏ mà cô ấy tạo ra trên bức tường đồ sộ và rộng lớn này. Những cảnh cô ấy trải qua cùng với Kim Dokja lọt ra từ vết nứt đó. Họ ở đó, leo lên cầu thang của thiên đường trong khi mặc những trang phục chỉnh tề.

"Khi đó tôi thực sự rất hạnh phúc. Khi chúng ta cùng nhau đến cửa hàng để mua quần áo mới và ghé thăm <Eden> như những người nổi tiếng."

Cô thích thế giới này. Mọi thứ đang bị phá hủy và tất cả những gì cô có thể thấy là sự tàn phá đang lan tràn, nhưng bởi vì đây là một thế giới như vậy, cô phải tìm lại giá trị thực sự của mình.

"... Anh đã nói vậy mà phải không? Rằng thế giới này tốt hơn. Chúng ta là những con người như vậy mà phải không?"

Không có câu trả lời nào từ Kim Dokja.

Jung Heewon mở rộng vết thương trên xúc tu. Như muốn nói, đừng quên vết thương này, hãy nhớ đến cô ấy như anh nhớ vết thương này.

"Đó là lý do tại sao, anh là kiểu người chỉ có thể làm những chuyện như thế này, đúng không?"

Jung Heewon hiểu Kim Dokja.

⸢Nếu cô ấy không giết Kim Dokja, thế giới này sẽ diệt vong.⸥

Con mắt của vị Vua lúc này đang nhìn cô. Và có vẻ như anh ấy đang thể hiện sự đồng ý của mình từ cách di chuyển đầu của anh ấy. Jung Heewon nhìn thẳng vào con mắt đó và nói.

"Làm sao mà tôi có thể giết anh được...."

Tầm nhìn của cô lại mờ đi, cơ thể cô run lên.

Sự cứu rỗi của Kim Dokja thật tàn nhẫn. Giống như giải cứu một người chết đuối bằng một lưỡi dao, những người được anh ta cứu đều mang một vết thương khó có thể lành.

"Đừng làm tôi tức cười... Đây không phải là sự cứu rỗi...."

Jung Heewon loạng choạng như thể cô ấy sắp phải dựa vào tường.

Một thế giới mà không ai cố gắng cứu người khác. Trong cái thế giới chỉ có nạn nhân tồn tại, không, cái thế giới nơi vết thương của các nạn nhân đều hoàn toàn bị phơi bày, đây chính là bàn tay đơn độc đầy vết sẹo đang chìa ra cho cô ấy.

⸢Kim Dokja đã vươn bàn tay mình ra từ nơi đó.⸥

Không chỉ người vươn tay, mà người nắm lấy bàn tay đó cũng cần có dũng khí

để làm điều này.

Dũng khí để nắm lấy bàn tay đầy vết sẹo đó, dũng khí để không bỏ cuộc.

Ngay cả khi cô biết điều này sẽ không chữa lành cho cô, ngay cả khi cô biết rằng việc nắm lấy bàn tay đó sẽ chỉ khiến cô nhận thêm một vết thương - hãy can đảm nắm lấy bàn tay đó để sống thêm một lần nữa.

⸢Một vài sự cứu rỗi không được hoàn thành bởi người đưa ra chúng, mà là bởi những người nhận được chúng.⸥

Lòng bàn tay của Jung Heewon đã để lại dấu ấn sâu đậm trên làn da rắn chắc của Vị thần bên ngoài. Cô nhìn chằm chằm vào dấu ấn đó rất lâu, sau đó từ từ ngẩng đầu lên, tay nắm chặt thanh kiếm.

Và khi cô ấy làm vậy, một thông điệp vang lên bên tai cô ấy.

[Quá trình hoàn thiện ■■ của Hóa thân "Jung Heewon" sắp xảy ra!]

Giống như siết chặt nắm tay của mình, cô dùng sức siết chặt thanh kiếm. [■■ của bạn là "Sự cứu rỗi".]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play