Hai ngày sau cái kết của "Kịch bản Ngày tận thế vĩ đại".
Trong hai ngày này, kịch bản thứ 98 cứ lòng vòng một cách vô ích cuối cùng cũng kết thúc.
[Kịch bản thứ 98 - "Cuộc tuyển chọn ứng viên" đã tự động kết thúc.] [Chưa có ai thách thức Tinh vân của bạn.]
[Số chiến thắng: 1]
[Nội dung phần thưởng của bạn hiện đang được hoàn thiện.]
[Việc giải quyết được "Kịch bản Ngày tận thế vĩ đại" đã được liên kết với phần thưởng của bạn và nội dung vẫn đang được thảo luận.]
Có lẽ đây là điều không thể tránh khỏi. Trong khi các Tinh vân khác đang bận đánh nhau, chúng tôi đã thực sự chiến thắng trong "Kịch bản Ngày tận thế vĩ đại". Chúng tôi đã chiến đấu chống lại các "Vị thần bên ngoài" cổ đại và bảo vệ Trái đất. Không chỉ vậy, đó là chỉ với sức mạnh của một mình Tinh vân của chúng tôi mà thôi.
[Một số lượng lớn Chòm sao tôn trọng bạn và Tinh vân của bạn.]
[Danh tiếng của Tinh vân <Kim Dokja Company> ngày càng lan rộng trong.]
[Mỗi Chòm sao trong Kịch bản cuối cùng đều đã biết về Tinh vân của bạn.]
[Mỗi Chòm sao trong Kịch bản cuối cùng đều tò mò về "Kết thúc" của bạn.]
Và bây giờ, tất cả mọi người trong này đều biết đến chúng tôi. - Đại diện-nim! Đại diện Kim Dokja! Xin hãy phát biểu gì đó!
Giọng nói phát ra từ những cái loa bên ngoài [Khu liên hợp công nghiệp].
Cho dù đó là màn hình ba chiều hay là TV thông thường - bất kể là chiếu ở đâu hay chương trình gì, câu chuyện về chúng tôi đều chiếm lĩnh tất cả. Mọi trạm
phát sóng, bao gồm cả mặt đất và cáp, đều đang hiển thị sân trước của [Khu liên hợp công nghiệp] theo thời gian thực.
Ngoài ra, cảnh phỏng vấn các cư dân của Khu liên hợp cũng được lặp đi lặp lại đến phát chán.
- "Thẩm phán Tận thế"-nim! Bạn có thể cho chúng tôi biết kế hoạch tương lai của <Kim Dokja Company> không.....
- Vui lòng gọi tôi bằng tên thật khi ở nơi công cộng. Chỉ có Han Sooyoung mới thích những thứ đó. Tôi thì không.
- Oi, Jung Heewon. Muốn chết à?!
.... Tôi không thể nhớ mình đã nghe thấy câu "Muốn chết à" bao nhiêu lần rồi.
- Người có tầm ảnh hưởng thực sự đằng sau "Kim Dokja Company", "Han Sooyoung Hắc hỏa Nữ hoàng". Hiện giờ đã được tiết lộ rằng, trước ngày tận thế, cô ấy là một tác giả nổi tiếng...
Khi đọc được tấm biểu ngữ ghi [Cái nhìn sâu sắc của Tác giả Thiên tài về việc phá hủy Kịch bản cuối cùng!], tôi mới nghiêm túc nhận thức được rằng tôi thực sự đã tiến xa đến vậy.
- Chúng tôi nghe nói rằng Đại diện-nim của bạn đã trở thành một "Chòm sao cấp Thần thoại" sau khi đánh bại "Mặt trời giữa trưa". Điều đó có nghĩa là Hàn Quốc của chúng ta hiện đang có một Chòm sao "Thần thoại" có thể sẽ trở nên nổi tiếng?
- Các hóa thân hiện đang bị kẹt trong một cuộc tranh luận gay gắt sau khi chứng kiến thước phim về những giây phút cuối cùng của trận chiến. Danh tính thực sự của các "Vị thần bên ngoài" là gì?
- Tại sao đại diện Kim Dokja-nim đột nhiên trở thành một chàng trai tóc vàng?
Các trận chiến mà chúng tôi đã trải qua không chỉ được phát sóng trên, mà còn trên khắp Trái đất - từ lúc Yoo Joonghyuk đá vào mông "Ra", cho đến khi chúng tôi chiến đấu chống lại làn sóng dung nham được tạo ra bởi các Vị thần Bên ngoài của lượt thứ 999.
[Chòm sao. "Thẩm phán lửa như quỷ", khá tự hào về bản thân.]
[Chòm sao, "Hắc Hỏa Vực Long", đang hếch mũi lên trời.]
[Chòm sao, "Người giải phóng cổ đại nhất", với đôi môi đang giật giật.]
Và mỗi cảnh trong đoạn phim đó đều kèm theo một cuộc phỏng vấn với ai đó.
- Các bạn thấy đấy, tôi ấy à? Tôi đã nhận ra sự tuyệt vời của người bạn đó ngay cả khi chúng tôi còn làm việc trong cùng một công ty. Hở? Chỉ là một nhân viên mới cố gắng trở thành người đầu tiên về nhà ngay khi hết giờ...
Trưởng phòng Han Myungoh? Tôi chắc chắn đã nói với anh ấy rằng đừng phỏng vấn gì nữa mà?
Anh ấy đang cười rạng rỡ, tay trái ôm chặt con gái. Có vẻ như anh đã giải cứu được con mình một cách an toàn.
- Cậu ấy chỉ là một người bạn bình thường. Ừm, chà, các bạn biết đấy, loại trẻ con đó đó? Luôn có vài người như thế trong một lớp học, kiểu người như thế.
Sau một thời gian dài trôi qua, thậm chí có một người tự xưng là bạn học của tôi xuất hiện. Tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ một số người đã thực sự sống sót cho đến tận bây giờ.
....Những khuôn mặt mà tôi thậm chí không thể nhớ nổi tên.
- Tốt bụng, ít nói, thích đọc sách một mình...
Dù không sai về mặt kỹ thuật, nhưng lời giải thích đó cũng chẳng đúng.
Có một số từ ngữ khá tiện lợi để sử dụng. Và những từ ngữ đó thường không thể giải thích bất cứ điều gì chính vì sự tiện lợi đó.
Người bạn cùng trường lẩm bẩm về những thứ hiển nhiên trong một lúc, trước khi bào chữa cho mình bằng một giọng lắp bắp như thể cậu ta cảm thấy máy ảnh hơi quá gần. Cậu ta có lẽ đã hết cái để nói.
- Về vị cứu tinh của Trái đất, "Quỷ vương của sự cứu rỗi".
Một chương trình khác bắt đầu sau đó với một đoạn nhạc nghe khá buồn. Đó là một bộ phim tài liệu được biên soạn đặc biệt.
[Chòm sao. "Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo", đang gật đầu.] [Chòm sao, "Hải Chiến Thần", tự hào về bạn.]
Trong khi xem các đoạn phim, tôi bắt đầu nhớ về khoảng thời gian trước ngày tận thế. Những giấc mơ tôi đã có, những điều tôi nghĩ là quan trọng, vân vân.
Thực tế là tất cả những điều đó đã trở thành những ký ức xa xôi khiến tôi cảm thấy rất xa lạ. Tất nhiên, không phải mọi thứ đều hoàn toàn xa lạ.
- Anh ấy đã phải chịu đựng một tuổi trẻ đau khổ bị vấy bẩn bởi bạo lực gia đình, và...
Ai đó đột ngột tắt TV.
"Dokja-ya."
Mẹ tôi đang đứng ở lối vào phòng tiếp khách.
Tôi mỉm cười thờ ơ khi nhìn chằm chằm vào bà ấy. "Mẹ đây rồi."
Bà ấy gật đầu và một khoảng lặng bao trùm khắp căn phòng. Tôi nhìn chằm chằm vào TV trong sự im lặng này. Màn hình tối đen phản chiếu cả mẹ tôi và tôi.
Một mùi nước hoa thoang thoảng qua mũi tôi, khiến tôi cảm thấy khá lạ lẫm. Đã có lúc, bà ấy là người duy nhất mà tôi không thể hiểu được.
Nhưng bây giờ, tôi thậm chí không cần dùng đến [Quan điểm của độc giả toàn tri] để biết được bà ấy đang nghĩ gì.
"Con không sao đâu mẹ. Xin đừng lo lắng."
Tiếp đó, có thể nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ
"Mẹ xin lỗi, con trai."
"Nhưng, mẹ đâu có làm gì."
"Lần này,...."
"Có rất nhiều yêu cầu phỏng vấn, phải không?"
"Chúng đều bị từ chối. Con không cần phải tự mình bước ra. Con cứu thế giới này hay phá hủy nó, điều đó không liên quan tới họ."
Giọng nói từ chiếc loa phóng thanh vẫn đang phát ra từ xa.
Tôi biết rất rõ mẹ tôi đang lo lắng về điều gì và xin lỗi vì điều gì.
"Con không còn là "Kim Dokja" của lúc đó nữa."
Tôi vén rèm cửa sổ ra, và các máy quay đang hướng vào quảng trường đều chuyển hướng về phía tôi.
Trước đây, tôi rất sợ máy quay; sợ ai đó nhìn mình, và hoảng hốt khi những kẻ lạ mặt nói liến thoắng về mình bằng những ngôn ngữ kỳ quái.
"Con sẽ thực hiện một cuộc phỏng vấn."
"..... Con có chắc về điều này không, con trai? Nếu con suy nghĩ lại một chút thì sao....?"
"Họ cũng có quyền được biết, mẹ thấy đấy."
Tôi bật TV lên lần nữa. Tôi nhìn thấy tiêu đề của bản tin hiện lên ở phần trên của màn hình.
- Mục tiêu của <Kim Dokja Company> là gì?
- [Khu liên hợp công nghiệp] vẫn chưa tiết lộ nội dung của Kịch bản cuối cùng...
[Một số Tinh vân đang tập trung vào hành động tiếp theo của bạn!]
[ muốn kể câu chuyện về "Kết thúc" của bạn!]
[Các Dokkaebi vĩ đại đang triệu tập bạn đến địa điểm của "Kịch bản cuối cùng".]
[Một số Tinh vân muốn thành lập liên minh với....]
"Vào lúc 8 giờ tối nay. Vui lòng liên hệ với các Dokkaebi cũng như các Chòm sao."
*
Đã qua một thời gian, nhưng tôi vẫn tìm và đọc lại phiên bản đầu tiên của "Cách sống sót"; phiên bản thuần túy, chưa bị sửa đổi, trước khi tác giả quyết định thay đổi nó.
[Hiện tại, cả bạn và Tinh vân của bạn đều đã đạt được tư cách để vào "Kịch bản cuối cùng".]
[Bạn có thể tiến vào địa điểm của "Kịch bản cuối cùng" bất kỳ lúc nào.]
Kịch bản cuối cùng của "Cách sống sót" thực ra là một cuộc chiến lớn chống lại các "Vị thần bên ngoài".
Yoo Joonghyuk từ bản gốc đã cắt đầu của Vua của thế giới bên ngoài trong kịch bản đó và hoàn thành "Kết thúc" của riêng mình theo cách đó.
Theo một cách nào đó, nó khá giống với "Kịch bản Ngày tận thế vĩ đại" mà chúng tôi đã trải qua. Trên thực tế, nếu chúng tôi không thành công trong nhiệm vụ ngăn chặn Ngày tận thế, thì thay vào đó, nó có thể sẽ trở thành khúc dạo đầu cho Kịch bản cuối cùng.
⸢Các "Vị thần bên ngoài" vốn được cho là sẽ trở thành tai họa của Kịch bản cuối cùng đã bị phong ấn.⸥
Tôi nhìn vào ba quả cầu niêm phong nằm giữa [Nhà máy]. Đó là nơi các "vị Vua" đã giáng xuống thế giới này hiện đang ngủ yên. "Ngọn lửa sống", "Chủ nhân của Đảo chìm", và thậm chí là "Quân vương của Vực sâu" - cả ba người họ.
Người duy nhất không bị phong ấn là "Vua của Trái tim ánh bạc", người đã không xuất hiện như một tai họa.
- Chúng tôi sẽ dõi theo Câu chuyện của cậu cho đến khi nó kết thúc.
Uriel của lượt thứ 999 đã nói điều đó với tôi trong những giây phút cuối cùng trước khi phong ấn bản thân và đồng đội trong [Quả cầu phong ấn Rồng tận thế]. Cô ước tính rằng một cơn bão hệ quả đáng kinh ngạc sẽ tàn phá họ sau khi họ sẵn sàng đi ngược lại thỏa thuận với Cục và từ bỏ vị trí của những thảm họa.
[Bạn đã Kết thúc "Kịch bản Ngày tận thế vĩ đại" một cách bất thường.]
[Một số Chòm sao đang bày tỏ sự không hài lòng của họ trước cách bạn phát triển kịch bản!]
[Một số Dokkaebi vĩ đại mang sự thù hận không thể giải thích đối với bạn.]
[Một số ít các Dokkaebi vĩ đại thừa nhận thành tích thuyết phục các "Vị thần bên ngoài" của bạn.]
[Hiện tại, một số Người đàn ông mặt bướu có cái nhìn thiện chí với bạn.]
Vô số tin nhắn vẫn tiếp tục hiện lên trên không trung ngay cả lúc này.
[Một "Câu chuyện vĩ đại" thỏa đáng đã được hoàn thành do nửa sau của "Kết thúc".]
[ đang đề xuất những cái tên khả dĩ cho Câu chuyện cuối cùng của bạn.]
[Vui lòng chọn tên cho Câu chuyện vĩ đại.]
[Tùy thuộc vào lựa chọn của bạn, "Kết thúc" của bạn sẽ được quyết định.]
Tôi vẫn chưa chọn ra được cái tên trong số các đề xuất của.
"Kim Dokja."
Han Sooyoung bước vào trong khi đẩy cánh cửa kêu cót két.
"Các đồng đội của chúng ta thế nào rồi?"
"Giống nhau. Yoo Joonghyuk bị thương một chút, nhưng không đến nỗi. Tác dụng của [Viên thuốc của Sự sống và Cái chết] thực sự không phải chuyện đùa."
Sau đó, cô ấy tự hào khoe rằng cô ấy đã lấy cho mình một viên khác - và thật không giống cô ấy chút nào - đặt viên thuốc đó vào lòng bàn tay tôi.
"Hãy ăn nó nếu anh nghĩ mình sắp gặp chuyện tồi tệ, được không?"
"Giá như cô có thể nói một cách dịu dàng hơn. Chắc tôi sẽ cảm động rớt nước mắt luôn."
Han Sooyoung nhìn chằm chằm vào mặt tôi với ánh mắt khó hiểu. Bóng tối mềm mại này đang tản mát ra như một màn sương mù giữa chúng tôi.
Một vệt sáng nhàn nhạt lộ ra từ quả cầu phong ấn chứa Uriel của lượt thứ 999. Khuôn mặt Han Sooyoung rạng rỡ ấm áp dưới ánh đèn đó.
"Tôi đoán đây thực sự là cái cuối cùng." Tôi gật đầu.
"Mọi chuyện sẽ như thế nào, trong bản gốc ấy? Kịch bản cuối cùng, nó có...... Thôi, đừng bận tâm. Dù sao thì mọi thứ cũng đã khác biệt hoàn toàn so với bản gốc rồi."
Cô ấy nói đúng.
Chúng tôi đã kết thúc cuộc chiến chống lại các "Vị thần bên ngoài" được cho là Kịch bản cuối cùng của cuốn tiểu thuyết. Vì vậy, "Kịch bản cuối cùng" mà chúng tôi sắp phải đối mặt sẽ rất khác so với bản gốc.
"Điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta hoàn thành "Kết thúc"?" "Có lẽ là cuộc gặp gỡ với Vua của những Câu truyện."
"Ý anh là Vua Dokkaebi?" Han Sooyoung hỏi. Cô ấy suy nghĩ điều gì đó một chút, rồi tiếp tục. "Anh có định gặp gã đó không?"
"Tôi sẽ gặp. Nhưng không phải ngay bây giờ."
"Ý anh là gì? Đừng làm tôi lo lắng chứ."
Có tiếng gõ cửa, và một cơn gió yếu ớt thổi qua chúng tôi. Một trong những cư dân của Khu liên hợp ló đầu qua khe hở của cánh cửa mà Han Sooyoung đã để mở.
"Đại diện-nim? Thưa ngài, chúng ta có một vị khách."
Một vị khách?
[Cũng lâu rồi, hậu duệ.]
Một giọng nói cổ hủ chào tôi. Hóa ra, một sự tồn tại bất ngờ đã đến thăm. "....Pungbaek?"
*
Thần gió của thiên đường, "Pungbaek".
Lúc này tôi mới nhớ lại những gì mẹ đã nói với tôi trước đây. Bà ấy nói rằng tôi nên gặp Pungbaek trước khi tôi bước vào "Kịch bản cuối cùng", phải không?
[Hậu duệ, sự lựa chọn của cậu thật liều lĩnh. Để cho các "Vị thần bên ngoài" sống không khác gì ôm lấy tai họa.]
....Ông ta định xuất hiện ở đây để phun thêm những thứ rác rưởi giống kkondae nữa à?
(kkondae: tiếng lóng dùng để chỉ thế hệ "lão làng" có tuổi tại Hàn Quốc, những người này thường có tính cách cố chấp, nghiêm khắc quá mức trong công việc)
Pungbaek hẳn đã nhận ra hành động của tôi không giống như những gì ông ta mong đợi, bởi vì ông ta đã bắt đầu một bài giảng dài dòng về chi tiêu của tôi. Chẳng hạn như giới trẻ ngày nay đang coi thường các kịch bản, chúng tôi không còn nghiêm túc với các kịch bản, vân vân và vân vân.....
"Này, ông già kia?"
[Ta không có thời gian để lãng phí, vì vậy ta sẽ đi thẳng vào vấn đề. Hậu duệ, cậu có thể sẽ gặp nguy hiểm khi bước vào Kịch bản cuối cùng.]
"Nguy hiểm?"
[Ta nói như thế bởi vì ta đã quan sát các phương pháp của cậu trong một thời gian dài.]
Ông ta nói như thể đã biết tất cả những gì tôi định làm trong tương lai. Han Sooyoung bên cạnh tôi cười khẩy như thể cô ấy rất thích thú với điều này. Tôi trừng mắt nhìn cô ấy và hỏi Pungbaek.
"Rốt cuộc ông đến đây để nói chuyện gì với tôi vậy?" [<Hongik> có thể cho cậu mượn sự hỗ trợ, hậu duệ à.]
Tôi vô thức cau mày. Giờ thì tôi có thể hiểu tại sao ông ta lại đến đây rồi. Ông già này, thậm chí cho tới tận kết thúc...
"Không cần đâu. Ông có thể sẽ yêu cầu một số kiểu đền đáp vô lý nào đó, dù sao th....."
[Chúng ta không cần những thứ như thế. Chứng kiến sự ra đời của một "Chòm sao Thần thoại" từ Bán đảo Triều Tiên là quá đủ với chúng ta rồi.]
Tôi không thể tin vào tai của mình.
[Cậu sẽ tìm thấy các vị thần sáng lập của <Hongik> trong số các Chòm sao cấp Thần thoại tại Kịch bản cuối cùng. Nếu tình hình của cậu trở nên tồi tệ, hãy nhờ họ giúp đỡ. Nếu cậu thực sự yêu cầu, họ nên bắt buộc phải thực hiện.]
"....Ông đến đây để nói với tôi điều đó à?" Pungbaek vô cảm vuốt râu và đáp. [Đúng vậy.]
"Thực ra thì tôi có hơi cảm động."
Pungbake hắng giọng, sau đó cơ thể ông ta bay đi trong gió.
[Ta đã truyền tải tất cả những gì muốn nói. Hãy để chúng ta gặp lại nhau trong Kịch bản cuối cùng.]
Chưa đầy một chớp mắt sau, chỉ còn lại cơn gió se lạnh.
Han Sooyoung đứng hình, có vẻ hơi bối rối. "Ông ta thực sự rất dễ ngượng ngùng đó chứ? Thật là đáng yêu."
"Chà, về bản chất, ông ta là một Chòm sao tốt, vậy đó."
"Vậy thì, tôi đoán là chúng ta sẽ có một vài đồng minh nhỉ. Cuộc sống của cậu không vô ích đâu, anh bạn à."
Tôi sẽ rất vui nếu đó là sự thực.
[Chòm sao, "Thẩm phán quỷ diện hỏa thiêng", nói rằng cô ấy cũng đang ở đây.]
[Chòm sao, "Hắc Hỏa Vực Long", lập luận rằng chỉ những người bạn xấu mới có thể trở thành chiến hữu thực sự, và....]
[Chòm sao, "Người giải phóng cổ đại nhất", đang....]
Tôi nhìn lên bầu trời và khẽ nhếch môi.
Han Sooyoung lên tiếng. "Anh, anh lại cười cái nụ cười xui xẻo đó. Gần 8 giờ rồi, vậy nên hãy sẵn sàng. Mọi người đang chờ anh."
Tôi gật đầu trước khi đi lên các tầng trên của [Nhà máy]. Tôi có thể nghe thấy những tiếng xì xào phát ra từ bên trong. Đủ loại truyền thông, các Dokkaebi và các Chòm sao đang chờ đợi tôi.
Nhưng trước khi tôi có thể tiến vào địa điểm họp báo, một trong những cư dân của Khu liên hợp đã ngăn tôi lại.
"Xin lỗi, đại diện-nim. Việc chuẩn bị vẫn chưa hoàn tất."
....Hiện giờ khi tôi nghĩ về chuyện này, từ khi nào những người trong [Khu liên hợp công nghiệp] bắt đầu gọi tôi bằng danh hiệu đó?
Chẳng phải họ đã từng gọi tôi là "Quỷ vương" suốt thời gian qua sao?
"Tôi đã yêu cầu họ gọi anh như vậy. Mỗi lần anh được gọi là Quỷ Vương-nim đều khiến tôi cảm thấy như thể chúng ta là kẻ thù của thế giới này hay gì đó vậy."
"Chà, ổn thôi, tôi đoán vậy,..... Nhưng, ờm, Seolhwa-ssi, vụ này có thực sự cần thiết không?"
Trước khi kịp nhận ra thì tôi đã bị đẩy ngã xuống một cái ghế. Và sau đó, môi tôi bắt đầu run lên khi cảm giác được một chiếc cọ mềm đang lướt qua má tôi.
Lee Seolhwa trả lời một cách nghiêm túc trong khi tập trung vẽ lên mặt tôi. "Anh được xem là đại diện của chúng tôi, vì vậy chúng ta phải đảm bảo rằng anh sẽ trông đủ đẹp để trưng ra trước đã."
"Cô biết không, lời cô nói gây tổn thương đấy, theo nhiều cách khác nhau."
Những người bạn đứng gần đó đang quan sát chúng tôi như thể họ đã tìm ra thứ gì đó khá thú vị. Tôi cảm thấy mình thật giống như một con khỉ trong sở thú.
Han Sooyoung sờ soạng tóc tôi từ phía sau và hỏi. "Nhân tiện, tóc anh sẽ mãi vàng hoe thế này chứ?"
"Không, đó là vì Trạng thái của Tề Thiên Đại Thánh đã ngấm vào cơ thể tôi. Tôi sẽ trở lại bình thường sau một thời gian ngắn."
"Nhưng mà, tóc anh thực sự rất mềm mại."
[Chòm sao, "Người giải phóng cổ đại nhất" nói rằng mái tóc của anh ấy là kết quả của một chế độ tập luyện gian khổ và sâu rộng....]
"Xong rồi."
Lee Seolhwa nhanh chóng hoàn tất việc vẽ vời lên mặt tôi và nói trong khi đặt một chiếc gương phía trước tôi. Mặc dù tôi hơi xấu hổ khi tự mình nói điều này, nhưng một người đàn ông đủ đẹp trai để cân nhắc xem có nên tát vào má Yoo Joonghyuk hay không đang nhìn chằm chằm vào tôi từ trong ảnh phản chiếu.
Tôi lén nhìn xung quanh, nhưng những người bạn của tôi không ai nói gì. Cách đó vài bước, Yoo Joonghyuk đang nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt ngụ ý rằng anh ta không ấn tượng một chút nào.
"Kim Dokja."
Tôi gật đầu, mặc áo khoác và đặt [Niềm tin không thể phá vỡ] bên hông. Ngoại trừ bộ vest công sở trang trọng bên dưới, đây chính là trang phục chiến đấu thường ngày của tôi.
"Đi nào."
Chúng tôi bước vào địa điểm họp báo. Vô số ngôi sao và máy quay đang nhìn tôi ở địa điểm ngoài trời rộng lớn này.
Những tia sáng chói mắt chiếu xuống từ đèn sân khấu phía trên. Các đồng đội và tôi được chiếu lên một màn hình ba chiều khổng lồ.
Tiếng hò reo vang dội từ cư dân của Khu liên hợp. Cùng với sự cổ vũ nồng nhiệt của họ là câu chuyện của những người đang chờ đợi tôi.
[Phần lớn các Chòm sao đang tập trung sự chú ý vào quyết định của bạn!]
[Phần lớn các Chòm sao tò mò về cái tên cho Câu chuyện cuối cùng của bạn!]
Những người lo lắng về sự an toàn của Bán đảo Triều Tiên và các Chòm sao tò mò về tương lai của hành tinh này.
Những người sợ hãi về những gì đang chờ đợi trong Kịch bản cuối cùng, và những người lo lắng về sự sống còn của chính họ.
Những người quan tâm về sức mạnh mà chúng tôi sở hữu và đang cố gắng tước đoạt nó.
Những người chất vấn tại sao chúng tôi đến lúc này mới xuất hiện, và các Hóa thân cầu xin chúng tôi đưa họ đến "Kịch bản cuối cùng"....
[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", đang bắt đầu câu chuyện của mình.]
Khi vô số câu hỏi ùa tới, Câu chuyện của tôi đã di chuyển. Bầu trời dao động và mặt đất rung chuyển - khi Trạng thái của Chòm sao cấp Thần thoại được giải phóng, toàn bộ Bán đảo dường như chìm vào sự tĩnh lặng. Những người đang chờ đợi câu trả lời của tôi đều nhìn tôi.
Tôi từ từ hé môi.
[Tất cả mọi người.]
Và sau đó, tôi bắt đầu câu chuyện của mình.
[Tôi không có ý định cứu các bạn.]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT