Lục Úc bận rộn cả một ngày, về nhà vẫn còn tiếp tục bận rộn, Lục Tiêu Ca gõ cửa phòng làm việc, dựa vào cửa nhìn anh bận rộn: ""Tiểu Úc, gần đây em nhận rất nhiều công việc sao? Sao mỗi ngày đều bận vậy?""
Anh đang xem tài liệu ôn thi đại học, đề thi và một số quyển sách khó cho Tô Chi.
""Quan tâm em thôi, ngày nào em cũng bận như vậy, chị còn tưởng em đang yêu đương đấy."" Lục Tiêu Ca vuốt móng tay: ""Xem ra không phải, không biết ngày đó khi nào mới đến.""
Lục Úc: ""...""
Lục Úc: ""Chị đi nghỉ ngơi đi, không cần lo cho em.""
""Chị không lo cho em thì ai lo cho em, em có thích cô bé nào không? Nếu có thì trực tiếp ra tay đi, đừng có suy nghĩ nhiều như vậy."" Lục Tiêu Ca nói: ""Nếu có chuyện gì không chắc thì chị có thể nghĩ cách cho em.""
Năm nay em trai lại thêm một tuổi nữa, đã là người hơn hai mươi tuổi rồi mà ngay cả yêu đương cũng chưa từng thử, đây là một điều thiếu sót.
Lục Úc: ""...""
"Có em sẽ nói cho chị biết, chị không có việc gì thì đi nghỉ ngơi đi.""
Bây giờ anh không muốn yêu đương, anh vẫn còn rất nhiều chuyện muốn làm.
""Được rồi."" Lục Tiêu Ca ngáp một cái: ""Tết nguyên tiêu là sinh nhật của con chú Tô, mấy hôm đấy chị phải đi công tác, em không bận gì thì đi qua đó một chuyến, nếu như thật sự không muốn đi...""
Lục Úc nói: ""Em không bận, có thể đi.""
Lục Tiêu Ca còn chưa nói hết câu đã bị em trai ngắt lời, chị ấy biết em trai và Tô Quân Bạch không hợp nhau, từ nhỏ đã không thích chơi với nhau, lớn lên thì càng không phải nói.
Chị ấy còn tưởng rằng em trai sẽ từ chối tham gia, không ngờ anh lại đồng ý.
Đây cũng là chuyện tốt.
*
Hôm nay là sinh nhật của Tô Quân Bạch và Tô Cảnh Chu, trong nhà tổ chức tiệc sinh nhật cho họ.
Tô Cảnh Chu trước đó vẫn bận rộn, kiểm tra an toàn thiết bị trong nhà, tiếp đãi khách đến.
Tô Quân Cảnh không quan tâm đến những chuyện này, tâm trạng anh rất tốt, buổi sáng anh có thể ở nhà nghỉ ngơi, buổi chiều sẽ đi tham gia một hoạt động.
Buổi sáng khi thức dậy, anh không rời giường luôn mà nằm lướt điện thoại, trên Weibo đều là lời chúc mừng sinh nhật của fan hâm mộ với anh, tin nhắn lên đến mấy vạn.
Còn có những nghệ sĩ ở công ty khác gửi lời chúc mừng sinh nhật cho anh trên Weibo, anh đều cảm ơn đơn giản.
Fan hâm mộ đều hi vọng Hoa Trắng Nhỏ tặng cho các cô chút phúc lợi, ví dụ như chụp mấy bức ảnh, đăng chút video, hoặc là livestream chào hỏi fan hâm mộ.
Chắc chắn Tô Quân Bạch sẽ đăng Weibo vào ngày sinh nhật, ảnh chụp sao, vậy thì đăng một tấm vậy, anh rời giường, sửa soạn tốt, đứng ở trước cửa sổ tự chụp một bức.
Thời tiết hôm nay cũng rất tốt, ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên người anh tạo thành một tầng sáng vàng, cả người anh giống như đang đứng trong năm tháng thời gian.
Anh chụp một tấm hình đơn giản, cũng không chỉnh sửa, sau khi soạn văn hay chữ tốt thì đăng lên.
Ca sĩ Tô Quân Bạch V: ""Hôm nay sinh nhật tôi, rất vui vì có nhiều người chúc mừng sinh nhật tôi như vậy, vậy tôi cũng chúc mọi người bình an vui vẻ, mọi chuyện đều thuận lợi.""
""Ông xã sinh nhật vui vẻ! Ông xã phát phúc lợi rồi! Bức ảnh này tôi rất thích, đã lưu về để đổi màn hình!""
""Hoa Trắng Nhỏ sinh nhật vui vẻ! Tuổi mới càng thêm vui vẻ nha!""
""Nam thần sinh nhật vui vẻ! Tuổi mới chúc anh mọi chuyện đều thuận lợi, sự nghiệp ngày càng phát triển, nhớ dành nhiều thời gian phát phúc lợi cho tụi em hơn nha!""
""Thần tượng sinh nhật vui vẻ! Một tấm hình sao đủ được chứ? Anh chụp thêm mấy bức nữa đi! Em không kén chọn đâu, cho dù là ảnh như thế nào em cũng đều thích!""
""Thần tượng sinh nhật vui vẻ! Chúc anh vĩnh viễn đẹp trai trẻ khỏe, chúc anh vĩnh viễn độc thân!""
...
Cuối cùng lời chúc này được rất nhiều lượt thích, lại còn đẩy cả bình luận lên, Tô Quân Bạch đọc xong cả người đều cảm thấy không tốt.
Anh vẫn nên cảm ơn hay là cảm ơn, cảm ơn bạn?
Anh mở Weibo của em gái ra, cô cũng gửi lời chúc mừng sinh nhật cho anh, anh lập tức trả lời.
Tô Chi: Anh, sinh nhật vui vẻ, chúc anh hôm nay bình an, tương lai thật sáng lạn, cố lên, giữ vững sự nỗ lực.
Tô Quân Bạch: Cảm ơn lời chúc của em gái, anh đã nhận được, anh cũng chúc em bình an, lúc nào cũng giữ được tâm trạng tốt và làm việc chăm chỉ.
Hai anh em trả lời nhau ấm áp như vậy trên Weibo khiến cư dân mạng hâm mộ, tất cả đều nhấn chia sẻ, hi vọng sẽ gặp nhiều may mắn.
Tô Chi đã chuẩn bị xong quà cho anh hai, cô dùng một hộp quà xinh xắn để gói lại, cô còn mua cho anh hai một bộ trang phục, cũng dùng một hộp quà xinh đẹp để để vào, định đến lúc ăn cơm trưa sẽ đưa cho anh.
Còn có quà sinh nhật của anh cả, cô biết anh cả thích đọc sách nên quà chuẩn bị là sách có liên quan đến lịch sử.
Cô cũng chuẩn bị cả quần áo cho anh cả, là âu phục mà anh thường xuyên mặc.
Cô bỏ vào bên trong hai món quà bao lì xì, xem như là chúc phúc cho họ, không biết hai người họ có thích hay không.
Hôm nay tổ chức sinh nhật, trong nhà có không ít người đến dự, ở dưới đã ồn ào từ sáng sớm.
Tô Chi đã sớm lên trên tầng, cô không ở dưới mà ở trong phòng làm đề, khắp nơi đều là đề thi đại học mấy năm qua, cô muốn thử cảm giác làm bài thi đại học một chút, nếu không làm được thành tích cô hài lòng thì cô sẽ học thêm một năm lớp mười hai nữa.
Chuyện sẽ xảy ra trong nguyên tác cô có thể cản, nhưng cô không thể ngăn cản kịch bản chuyển thời gian được.
Kết thúc hôm nay là cô sẽ trực tiếp đối mặt với kì thi đại học, có thời gian thì tốt nhất nên làm đề, hi vọng có thể thi được một thành tích tốt.
Điện thoại vang lên tiếng tin nhắn, là Lục Úc gửi đến: ""Lên tầng rồi sao?""
""Lên rồi, đang làm đề, anh đến rồi sao?"" Tô Chi để bút xuống, chuẩn bị đi xuống dưới: ""Đợi tôi một lúc.""
Hôm qua Lục Úc nói muốn đến và mang cho cô mấy đề thi khác nhau, tất cả đều là những thứ mà anh cảm thấy có tác dụng.
Sau khi Tô Chi xuống tầng, tìm kiếm một chút đã thấy Lục Úc trong đám người, anh đang đứng ở một góc nói chuyện với người khác.
Tô Chi không biết người kia, cô đợi người kia đi rồi mới đi đến: "Lục Úc, chào mừng anh đến tham gia tiệc sinh nhật của anh tôi.""
Hôm nay phong cách ăn mặc của Lục Úc thoải mái thời thượng, so với trang phục khi làm việc thì khiến người khác có cảm giác thân thiết hơn, không nghiêm túc như vậy.
""Mang đồ đến cho em."" Lục Úc dịu dàng cười: ""Đât là đề thi đại học của năm năm nay, những câu hỏi này là câu hỏi bình thường để kiếm điểm, còn đây là những câu hỏi khó, chắc sẽ có ích với em.""
Anh đến đây chủ yếu là vì muốn đưa đề thi cho Tô Chi, dự tiệc sinh nhật Tô Bạch Quân chỉ là tiện thể tham gia mà thôi.
Lục Úc phân biệt từng loại đề một rất rõ ràng, từng loại một được chia túi khác nhau.
Tô Chi nhận lấy, cô khen ngợi: ""Lục Úc, anh thật giỏi, cảm ơn anh đã giúp, nếu như có thể thi được thành tích tốt, tôi muốn mời anh đi ăn.""
Cô tiết kiệm được không ít tiền, Lục Úc muốn ăn gì cũng được.
Lục Úc nói: ""Nếu có cơ hội, tôi thích ăn cơm em làm hơn.""
Anh được nếm qua cơm Tô Chi làm lúc tham gia chương trình giải trí cực hạn kia, đã qua một thời gian dài nhưng anh vẫn có thể nhớ được sự mỹ vị của đồ ăn.
Tô Chi gật đầu: ""Không thành vấn đề, anh có thể chọn món, muốn ăn cái gì cũng được.""
Nấu cơm thì càng đơn giản hơn, đó là sở trường của cô.
Lục Úc: ""Được, tôi nhớ rồi.""
""Anh ngồi đi, tôi lên lấy đồ."" Lúc Tô Chi cầm bài tập lên tầng thì gặp anh hai đang đi xuống.
""Em gái, đây là quà tặng anh sao?""
Tô Quân Bạch đi đến cầm giúp cô: ""Nhiều vậy sao, em gái đối với anh thật tốt/""
Ai ngờ em gái lại tránh đi: ""Không phải, đây là quà bạn tặng em.""
Tô Quân Bạch: ""...""
Không phải tặng anh sao?
Tô Chi nói: ""Quà của anh em đã chuẩn bị xong rồi, đợi một chút sẽ lấy tặng cho anh.""
Cô lại nói: ""Bây giờ anh tránh ra chút, em về phòng.""
Tô Quân Bạch vẫn giúp cô cầm: ""Anh cầm giúp em.""
Thuận tiện xem quà sinh nhật em gái chuẩn bị cho anh là gì.
""Là sách.""
Hai chữ này thành công làm tay Tô Quân Bạch rụt về, sách thì bỏ đi, quá nặng.
Anh vẫn còn nhớ rõ lần làm cầm balo đầy sách vở của em gái nhưng không giữ được, kết quả còn rơi vào chân làm mình xấu hổ, đó là chuyện mà cả đời này anh cũng không muốn nhớ lại.
Tô Chi cất đồ đi, khi xuống tầng lần thứ hai thì phát hiện anh hai đang nói chuyện với Lục Úc.
Có lẽ do tâm trạng của anh hai hôm nay rất tốt nên không xảy ra tranh chấp gì với Lục Úc, lần đầu tiên bầu không khí giữ hai người yên bình một cách ngạc nhiên như vậy.
""Lục Úc, sao cậu lại đến đây? Tham gia tiệc sinh nhật của tôi mà không có quà sao?""
Tô Chi: ""...""
Quà sao, cô đã nhận rồi.
""Anh hai, anh cả ở bên kia gọi anh, anh qua nhìn xem có chuyện gì.""
Tô Chi đi đến, cô luôn cảm thấy để hai người họ ở chung vẫn có chút nguy hiểm.
Sau khi Tô Quân Cảnh rời đi, Tô Chi nói: ""Lục Úc, tính tình anh hai tôi hơi ngây thơ, anh đừng có so đo với anh ấy.""
""Không đâu."" Nếu như Lục Úc so đo thì nhiều năm như vậy anh đã sớm bị Tô Quân Bạch làm cho tức chết rồi.
""Cái này cho anh."" Tô Chi đưa cho anh một đĩa đồ ăn ngon: ""Những thứ này đều do chúng tôi làm, có rất nhiều vị, anh nếm thử đi.""
Bánh ngọt tỏa ra mùi sữa thơm mê người, Lục Úc cầm một miếng lên, mùi sữa thơm vừa đủ, không quá ngọt, ăn rất vừa miệng.
""Rất ngon.""
""Đúng không, đây đều là dành cho anh."" Tô Chi hỏi: ""Tôi cố ý chuẩn bị cho anh một món quà, lúc về sẽ đưa cho anh.""
Thật ra cô cũng chỉ làm bánh ngọt đồ ăn vặt nhỏ nhỏ, Lục Úc không quá thích đồ ngọt, những thứ cô chuẩn bị đều có hương vị khá thanh đạm.
""Cảm ơn.""
Hai người đứng ở chỗ này nói chuyện, vị trí này cũng không phải vị trí bắt mắt.
Lúc Lâm Mạt và An Nguyệt Nguyệt đến phải tìm một lúc lâu mới thấy Tô Chi, khi thấy người trước mặt cô là Lục Úc thì mắt cũng mở to.
"Nguyệt Nguyệt, là thần tượng của tôi! Vậy mà tôi lại có thể gặp được anh ấy trong tiệc sinh nhật của Tô Quân Bạch, tôi vui quá! Niềm vui ngoài ý muốn đó!""
Lúc đầu khi Tô Chi mời cô ấy đến chơi, cô ấy vẫn rất do dự, vì Tô Quân Bạch có ảnh hưởng quá lớn với cô ấy, cô ấy có bóng ma.
""Có hơi bất ngờ, nhưng quan hệ của Lục Úc và Chi Chi rất tốt."" An Nguyệt Nguyệt cũng chú ý đến hai người bên kia.
Lâm Mạt không chờ nổi mà muốn đi qua: ""Đi nào, chúng ta đến chào.""
"Chi Chi, Lục Úc, xin chào.""
""Xin chào.""
Lâm Mạt vui muốn chết rồi, hôm nay thần tượng mặc rất thoải mái, có cảm giác rất thân thiết, nhưng khuôn mặt vẫn đẹp trai như cũ nha.
Tô Chi thấy các cô đến, cũng đưa bánh ngọt cho các cô: ""Vừa làm xong, ăn thử xem, không tốt có thể nhận xét.""
Khẩu vị của Lâm Mạt rất kén chọn, ngày trước khi Tô Chi nấu cơm cũng đều mời cô ấy đến để ăn, để cô ấy đưa ra nhận xét.
""Bánh ngọt này có mùi sữa hơi nồng, nếu như giòn hơn chút nữa sẽ tốt hơn, còn cái này...""
Mỗi một loại Lâm Mạt đều có thể chỉ ra một số vấn đề, Tô Chi gật đầu nhớ kĩ.
Lục Úc luôn ngồi bên cạnh nghe các cô nói chuyện đột nhiên lên tiếng: ""Tôi cảm thấy hương vị không tệ, không thay đổi cũng không sao.""
Lâm Mạt: "?"
Thần tượng, anh rất biết phá không khí đấy có biết không?
*
Hôm nay khách đến rất nhiều, sinh nhật con trai nhà giàu số một, đương nhiên họ muốn đến chúc mừng, khắp nơi đều là tiếng cười vui vẻ, vô cùng náo nhiệt.
Mười hai giờ trưa, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Sảnh lớn đã được trang trí vô cùng đẹp mắt, ở đại sảnh còn cố ý để một góc trống để quà sinh nhật, nơi đó đã được xếp thành một tòa núi nhỏ.
Hôm nay Tô Quân Bạch ăn mặc rất trang trọng, vì nghỉ ngơi đủ nên sắc mặt anh hôm nay cũng rất tốt, nhìn ai cũng tươi cười vui vẻ.
Tô Cảnh Chu vẫn mặc như bình thường, cũng rất sang trọng, anh còn cố ý tạo hình, nhìn vô cùng đẹp trai.
Hôm nay là sân khấu của Tô Quân Bạch và Tô Cảnh Chu, có không ít khách đều tiến lên chào hỏi họ.
""Sinh nhật vui vẻ, chúc cậu tuổi mới làm gì cũng thuận lợi.""
""Cảm ơn.""
Tô Đông Lễ và Hàn Huyên cũng theo hình thức nói lời khách sáo với khách đến nhà, cảm ơn mọi người đã tham gia rồi nhường vị trí cho họ, lát nữa còn có tiết mục cắt bánh sinh nhật và hát chúc mừng sinh nhật.
Bánh gato được Tô Chi, Lâm Mạt và An Nguyệt Nguyệt đẩy lên, trên bánh sinh nhật được cắm đầy nến, phía trên còn viết lời chúc phúc cho Tô Quân Bạch và Tô Cảnh Chu.
Đây là sinh nhật tuổi hai mươi mốt của họ.
Người phụ trách âm nhạc ở hậu trường đúng lúc bật bài chúc mừng sinh nhật, Tô Chi và bạn bè, còn có khách được mời đến cùng hát chúc mừng sinh nhật.
""Chúc hai người sinh nhật vui vẻ chúc hai người sinh nhật vui vẻ, chúc hai người sinh nhật vui vẻ...""
Đây là lần đầu tiên Tô Quân Bạch có một sinh nhật hoàn chỉnh, có bố mẹ, anh cả, còn có cả em gái, người một nhà ở cùng một chỗ, anh rất thích cảm giác hạnh phúc này.
Tô Chi nhắc nhở hai người: ""Anh cả, anh hai, hai người ước đi.""
Cho dù là điều ước như thế nào cũng được, sinh nhật hai người, hai người lớn nhất.
Tô Quân Bạch và Tô Cảnh Chu đều nghe được lời của em gái, lúc này mới nhớ đến chuyện ước nguyện, hai người chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại ước trong lời chúc mừng của tất cả mọi người.
""Xong rồi.""
Bọn họ mong rằng người nhà và những người yêu mến mình có thể vĩnh viễn hạnh phúc vui vẻ, vạn sự như ý.
""Cùng nhau thổi nến đi.""
Lúc nến vừa tắt, Tô Chi dùng tay dính bơ bôi lên mặt anh hai, nhìn mặt anh dính bơ bánh kem.
Anh cả cũng không tránh, để cho cô tùy tiện bôi bơ lên mặt.
""Ha ha, như vậy mới là sinh nhật hoàn chỉnh.""
""Chi Chi."" Tô Quân Bạch không chút phòng bị nên bị trúng chiêu, anh vừa bực mình vừa buồn cười: ""Em gái cũng nên dính một chút sự vui vẻ này mới đúng, anh còn có thể chia chút may mắn cho em đó.""
Anh nói dùng tay lấy bơ muốn bôi lên mặt em gái, nhưng Tô Chi đã sớm có phòng bị, trước đó cô đã tránh xa anh, không muốn cùng anh nghịch bẩn.
Anh đuổi theo thì bị Tô Cảnh Chu ngăn lại, kết quả vẫn là bôi thêm bơ lên mặt anh.
""Em gái nói đúng, như thế này thì sinh nhật mới hoàn hảo.""
""Cảnh Chu!""
Không chỉ Tô Cảnh Chu bôi lên mặt anh mà Lâm Mạt, An Nguyệt Nguyệt, thậm chí đến cả Lục Úc cũng ra tay.
Hu hu hu, sinh nhật của anh mà, tất cả đều bắt nạt anh.
Anh sẽ báo thù!
Báo thù không thành công vì cả nhà muốn chụp ảnh gia đình, Tô Quân Bạch cứ như vậy giữ khuôn mặt dính bơ mà chụp ảnh gia đình.
Mọi thứ được lưu lại một cách hoàn hảo.
*
Tô Chi tặng quà đã được chuẩn bị xong cho anh hai, có hai món quà.
Một là CD của siêu sao anh rất thích, món quà còn lại là một bộ quần áo theo phong cách anh hai thích.
Cô đóng trong một chiếc hộp xinh xắn, bên trên còn thắt nơ con bướm đẹp mắt.
""Anh hai, sinh nhật vui vẻ.""
""Cảm ơn em gái."" Tô Quân Bạch nhận quả, vẻ mặt vui vẻ nói: ""Có những hai món quà sao, trong đó có gì vậy?""
Anh nóng lòng muốn mở ra xem bên trong là gì, đây là món quà anh mong chờ từ lâu.
""Tự anh mở ra là biết, chắc sẽ không làm anh thất vọng."" Tô Chi nói.
Cô tặng đều là đồ mà anh hai thích, cô đã nhận được câu khẳng định từ chính anh, nếu như vậy mà không hài lòng thì cô cũng hết cách.
Tô Quân Bạch mở quà trước mặt em gái, anh mở hộp to trước, bên trong là một bộ quần áo kiểu mới, là loại mà anh rất thích.
Hộp quà khác chính là CD mà thầy Trương không còn xuất bản nữa, còn có cả một cái USB, toàn bộ đều là từ tay thầy mà ra.
"Ôi ôi! Em gái, sao em biết anh thích ông ấy? Anh vô cùng hâm mộ ông ấy, ông ấy không chỉ hát hay mà còn vô cùng tài năng nữa!""
Nhưng đáng tiếc là qua đời sớm, nghe nói do bệnh trầm cảm.
Tô Quân Bạch sau khi biết câu chuyện cuộc đời ông ấy thì vô cùng thương tiếc, một người tài hoa như vậy không nên qua đời ở độ tuổi trẻ như vậy vì bệnh trầm cảm.
Tô Chi che che tai, hơi bất đắc dĩ nói: ""Trước đó em đã hỏi qua anh rồi nha, anh nói em đều nhớ kĩ.""
""Thì ra là vậy, em gái, trí nhớ của em thật tốt."" Tô Quân Bạch cất đồ đi như bảo bối: ""Anh muốn tìm một chỗ thật tốt để cất những thứ này.""
Anh nói rồi sung sướng mang quà lên tầng, trông rất giống một con thỏ hoạt bát.
Tô Chi cười cười, có đôi khi anh hai rất dễ thỏa mãn, giống như đứa nhỏ vậy.
Tặng quà cho anh hai xong, cô lại đi tìm anh cả, anh cả vẫn còn đang tiếp khách, cô trực tiếp mang quà đặt vào phòng anh.
Sau đó gửi cho anh một tin nhắn, nói là quà sinh nhật.
Đến khi anh về phòng nhìn thấy, cho dù không thích cũng không thể từ chối được.
Tiệc sinh nhật kết thúc, Tô Cảnh Chu giúp bố mẹ tiễn khách về rồi mới đọc tin nhắn em gái gửi đến.
""Anh cả, quà của anh em đã đặt trên bàn trong phòng anh, anh về nhớ xem nha.""
""Được, cảm ơn Chi Chi.""
Tô Cảnh Chu trở về phòng, mở quà em gái chuẩn bị, là sách lịch sử anh luôn thích.
Bộ âu phục màu xanh đậm cũng là kiểu dáng anh thích, hơn nữa anh còn cố ý mặc thử, kích thước vô cùng phù hợp.
Anh chụp một bức hình gửi cho em gái: ""Rất đẹp, cảm ơn em gái.""
Lúc Tô Chi nhận được tin nhắn là đang cùng anh hai nói chuyện, cô nhìn ảnh anh cả chụp, anh rất hợp với bộ âu phục này, cũng rất đẹp trai.
""Anh cả thật đẹp trai.""
Em gái khen ngợi khiến tâm trạng Tô Cảnh Chu rất tốt, anh còn cởi quần áo ra sửa soạn cho thật tốt để mặc trong những trường hợp quan trọng.
Tô Chi và anh hai ở sảnh chính, khách ở sảnh chính đều đã ra về.
Buổi trưa Tô Quân Bạch còn phải tham gia một hoạt động, sau khi kết thúc còn phải về công ty để tham gia sinh nhật trực tiếp.
Anh rất bận, hi vọng ngày hôm nay có thể trôi qua nhanh một chút.
""Anh Liên nói anh xong lịch trình ngày hôm nay là có thể nghỉ một tuần, Chi Chi, anh muốn đi đâu chơi không, nơi nào anh cũng có thể dẫn em đi.""
Tô Chi cũng không có nơi nào muốn đi, bây giờ tất cả suy nghĩ của cô đều đặt lên người anh hai, hôm nay là ngày cuối cùng, nhất định không thể xuất hiện sai lầm nào.
Trong nguyên tác, hôm nay là ngày anh hai qua đời vì cứu nữ chính khỏi lưỡi dao của một người, cho nên cô muốn trông coi anh thật kĩ để đề phòng xuất hiện tình huống gì ngoài ý muốn.
Trừ chuyện đó ra cô còn tìm anh cả mượn tám vệ sĩ đi theo anh hai để bảo vệ anh an toàn.
Chỉ còn tình tiết quan trọng ngày hôm nay nữa là có thể thay đổi vận mệnh của anh, như vậy là anh có thể hoàn toàn thoát khỏi thân phận pháo hôi, sau này cũng sẽ không xui xẻo như vậy.
""Em gái, em cũng hơi cường điệu rồi, anh chỉ đi tham gia hoạt động thôi, một tiếng là kết thúc.""
Tô Quân Bạch biết em gái quan tâm mình, anh rất vui, nhưng anh luôn cảm thấy có chỗ nào rất kì quái, cụ thể là lạ chỗ nào thì anh cũng không nói được.
Đối với chuyện liên quan đến an toàn tính mạng, Tô Chi không cảm thấy khoa trương chút nào, cô còn cảm thấy như vậy không đủ.
""Em biết rồi, anh cứ xem như họ đi theo cổ vũ cho anh đi, cũng sẽ không quấy rầy công việc của anh đâu.""
Tô Chi lại nhắc nhở anh: ""Anh có gặp chuyện gì không hay, anh không đọ được với người ta thì cũng đừng ngốc mà dâng mình đến tận cửa, đừng có để bị người ta đánh.""
Bị đánh cũng không sao, nghỉ ngơi một thời gian là có thể khôi phục.
Nhưng nếu như bị đâm cho một dao thì xong đời rồi.
Tô Quân Bạch: ""...""
Em gái không đáng yêu chút nào!
Chuyện xảy ra khi cao trung đúng là rất mất mặc, cứu người không thành còn bị ăn đánh, cả đời này anh đều không muốn nhắc lại chuyện đó nữa.
Nếu em gái quan tâm anh thì anh sẽ nhận, không cần để lộ ra chuyện xấu hổ đó của anh.
Hơn nữa hôm nay là hoạt động ngoài trời, chắc sẽ có rất nhiều người đến xem, xảy ra chuyện gì đó cũng không tốt.
Tô Chi thảo luận xong với anh hai, trên đường đi đến nơi tổ chức hoạt động còn dặn anh thêm lần nữa, nói anh chú ý an toàn.
Hoạt động ngoài trời hôm nay là hoạt động quay chụp cho dòng sản phẩm mới của một nhãn hiệu, ở hiện trường rất sống động, còn có cả hoạt động rút thưởng, người phát ngôn lại là Tô Quân Bạch nên có rất nhiều fan hâm mộ đến xem anh.
""Hôm nay là hoạt động ngoài trời, có rất nhiều người đến, con số còn vượt qua cả dự đoán của chúng ta, đến lúc đó nhớ chú ý an toàn."" Liên Phương nhìn video nhân viên công tác gửi cho mình: ""Tiểu Bạch, người hợp tác được sắp xếp trước có việc nên không đến được, đã đổi thành Đồng Nhan, nghe nói tính tình cũng không tệ lắm, hi vọng hai người có thể hợp tác thuận lợi.""
Tô Quân Bạch đã từng nghe qua cái tên này nhưng cũng không quá quen: ""Đã biết.""
Công việc của anh có người hợp tác hay không đều được, nhưng đối phương là người mà nhãn hiệu nhét vào để ra mắt với công chúng, hơn nữa cũng không có gì cần phải hợp tác.
Cái tên Đồng Nhan này Tô Chi cũng không quá quen thuộc, chưa từng xuất hiện trong kịch bản, chắc sẽ không ảnh hưởng gì đến anh hai.
Mấy người đến nơi tổ chức hoạt động, Liên Phương mang họ đi thẳng từ cửa vào phòng hóa trang, đội trang điểm đã chờ ở bên trong, Tô Quân Bạch đến nơi là bắt đầu vào tạo hình cho anh.
Đồng Nhan ở phòng trang điểm bên cạnh, cô ta đang nói chuyện điện thoại với bạn trai cũ, đối phương dây dưa không ngớt khiến cô ta rất bực bội.
""Chúng ta đã chia tay rồi, anh có thể đừng gọi điện thoại cho tôi nữa có được không? Anh có biết hành động của tôi ảnh hưởng đến tôi rất nhiều không?""
"Trước đó anh làm ầm ĩ ở chỗ làm việc của tôi thì thôi đi, nhưng nếu hôm nay anh còn dám đến thì đừng trách tôi không khách khí với anh. Công việc này rất quan trọng với tôi, nếu như xảy ra sai sót nào thì tôi không những phải bồi thường tiền mà còn mất mất cơ hội xuất hiện khó khăn lắm mới có được.""
""Tôi đã nói rất rõ rồi, chúng ta không hợp, tôi muốn cố gắng hết sức ở giới giải trí, sau này đừng có gọi cho tôi nữa.""
Đồng Nhan dứt lời thì lập tức chặn hết toàn bộ WeChat, số điện thoại và tất cả các phương thức liên lạc của bạn trai cũ.
Không những vậy còn chặn cả số điện thoại mà anh ta mới gọi đến.
Người đại diện đi vào thấy vậy thì hỏi: ""Anh ta lại gọi điện đến dây dưa sao?""
""Là anh ta, tôi đã chặn anh ta rồi."" Tâm trạng của Đồng Nhan vô cùng khó chịu: "Lúc trước khi đi học anh ta rất tốt, là nam thần trong mộng của nữ sinh toàn trường, thật sự không hiểu vì sao sau khi tốt nghiệp lại biến thành cái dạng này.""
Hai người học chung đại học nghệ thuật, năm hai cô ta làm người mẫu ảnh cho bạn học rồi bất ngờ nổi tiếng, từ đó tiến vào giới giải trí.
Sau khi bạn trai cũ cô ta tốt nghiệp xong cũng không đi làm, ở nhà nhận đơn kiếm tiền, sau đó còn mở một cửa hàng tranh nhưng không kiếm được tiền, cái đó cũng coi như bỏ.
Không biết từ khi nào mà anh ta bị nhiễm một đống thói xấu, đánh bài uống rượu thì bỏ đi, lại còn đi vay nặng lãi.
Một năm đó cô ta đưa không ít tiền cho anh ta, sau đó cô ta thấy anh ta không thay đổi chút nào, càng chơi càng hăng, cô ta không chịu được nữa nên đã chia tay anh ta.
Bạn trai cũ không đồng ý còn liều mạng dây dưa, còn dùng quan hệ của hai người để áp chế cô ta, chuyện này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của cô ta, ngoài tránh mặt ra thì cô ta không còn cách nào khác.
Người đại diện cũng biết chuyện của cô ta: ""Không ai có thể nói được sau này sẽ thế nào, sau này cô đừng quan tâm đến anh ta nữa là được. Nếu như anh ta dám có hành động không phải thì cô cứ báo cảnh sát, nói đó là fan cuồng của mình, chuyện sau đó tôi sẽ xử lí, không cần sợ.""
Người đại diện lại nói tiếp: ""Bây giờ sự nghiệp của cô đang ở độ phát triển, không thể để anh ta hủy được, hoạt động ngoài trời hôm nay là cơ hội khó khăn lắm tôi mới lấy được, người hợp tác là Tô Quân Bạch, hôm nay cô nhất định có thể nổi tiếng hơn nếu hợp tác tốt với anh ấy, nắm chắc cơ hội.""
Đồng Nhan là người tương đối cố gắng trong những nghệ sĩ mà cô ta dẫn dắt, cho nên bình thường cô ta cũng khá quan tâm đến Đồng Nhan.
""Tôi đã biết, hi vọng hôm nay hoạt động diễn ra thuận lợi."" Tạo hình và trang phục của Đồng Nhan đều đã hoàn thành: ""Tô Quân Bạch đến rồi sao? Bây giờ tôi muốn qua đó trao đổi chút công việc với anh ấy, có được không?""
Người đại diện gật đầu: "Đã đến rồi, đợi thêm mười phút nữa đi, có lẽ người ta vẫn còn đang trang điểm.""
Đồng Nhan gật đầu đồng ý.
Mười phút sau Đồng Nhan và người quản lí sang phòng trang điểm của Tô Quân Bạch, tạo hình và trang phục của anh cũng đã hoàn thành.
""Tô Quân Bạch, chào anh, tôi tên Đồng Nhan, là người sẽ hợp tác với anh ngày hôm nay, mong anh chỉ dạy thêm.""
""Chào cô, tôi là Tô Quân Bạch.""
Sau khi hai bên chào hỏi nhau, người phụ trách hoạt động cầm tài liệu đến, nói với họ đây là nội dung và hoạt động được sắp xếp ngày hôm nay.
Chủ yếu là tuyên truyền cho sản phẩm mới, cho khách hàng trải nghiệm chân thực sản phẩm, còn tổ chức cả rút thưởng, hỏi đáp về hoạt động, chỉ cần tham dự đều sẽ nhận được quà miễn phí.
Nội dung công việc rất đơn giản, Tô Quân Bạch và Đồng Nhan chỉ cần cầm sản phẩm đứng trên sân khấu phối hợp quay chụp, sau đó phát chút phúc lợi cho khách hàng là được, đại khái có thể kết thúc trong một tiếng.
Đây cũng không phải lần đầu Tô Quân Bạch làm hoạt động kiểu này nên rất có kinh nghiệm.
Đồng Nhan chỉ mới nhận một lần, cũng không quá quen thuộc cho nên bây giờ hai người thử giao lưu trước, phối hợp cũng coi như ăn ý.
""Anh Tô, cô Đồng, hai người chuẩn bị xong chưa? Sắp bắt đầu rồi.""
""Được.""
Trước khi anh hai lên sân khấu, Tô Chi đã để vệ sĩ đứng cách đó không xa, lúc nào cũng có thể bảo đảm an toàn cho anh, không thể để anh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Cô đứng ở sau hậu trường, nơi này cũng chỉ cách sân khấu mấy bước, nếu như quả thật xảy ra tình huống có người cầm dao lao lên như trong nguyên tác thì cô cũng có thể ngăn cản.
Nếu như không có chuyện gì xảy ra thì càng tốt hơn.
Có rất nhiều người đến, người đông nghìn nghịt, chen lấn ồn ào, có rất nhiều fan hâm mộ của Tô Quân Bạch, nghe nói thần tượng ở chỗ này phát phúc lợi thì lập tức chạy đến.
Sau khi Tô Quân Bạch và Đồng Nhan lên sân khấu, tiếng la hét chói tai bắt đầu xuất hiện ở dưới.
""Tô Quân Bạch! A a a! Em yêu anh! Nhìn em này! Em vĩnh viễn ủng hộ anh!""
""Tô Quân Bạch! Tô Quân Bạch! Tô Quân Bạch!""
""Tô Quân Bạch sinh nhật vui vẻ! Tuổi mới càng vui vẻ hơn nha!""
""Đồng Nhan, nữ thần của tôi! Cố lên!""
"Bà xã Đồng Nhan! Chúc em càng ngày càng xinh đẹp, anh rất thích em!""
""Đồng Nhan, Đồng Nhan, Đồng Nhan!""
...
Khán giả ở hiện trường ra sức la hét cổ vũ hai người, bầu không khí ở đây vô cùng náo nhiệt.
Tô Quân Bạch cười nói: ""Thật nhiều người nha, cảm ơn mọi người đã đến ủng hộ hoạt động ngoài trời và tôi ngày hôm nay.""
Tô Quân Bạch nở nụ cười xán lạn khiến không ít trái tim của thiếu nữ bên dưới nhảy nhót điên cuồng, hu hu hu, ông xã cười cũng quá đẹp trai rồi, quá đẹp, rất yêu!
Nữ sinh bên dưới cũng rất nhiệt tình mà đáp lại: ""Đương nhiên ủng hộ rồi! Chúng em sẽ vĩnh viễn ủng hộ anh! Ông xã cố lên!""
Đồng Nhan cũng nói lời tương tự: ""Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, phúc lợi hôm nay rất nhiều, mọi người nhớ tham gia nhiệt tình nha.""
Cô ta cũng nhận được những lời hò hét nhiệt tình: ""A a a! Phúc lợi gì vậy! Có được chụp ảnh đẹp không?""
Những người khác cũng phụ họa, hò qua hét lại, cuối cùng thành: ""Có ảnh cơ bụng của ông xã không? Tôi không đòi hỏi nhiều đâu, cho tôi một bức là được rồi!""
Tô Quân Bạch: ""...""
Suy nghĩ nhiều rồi, cơ bụng của anh sao có thể tùy tiện lộ ra cho người khác nhìn được.
Gương mặt này của tôi còn chưa đủ cho mấy người xem hay sao?
Mới mở đầu nhưng bầu không khí đã được đẩy lên rất cao, tiếp theo chính là theo chương trình, Tô Quân Bạch và Đồng Nhan hợp tác khá ăn ý, đến lúc phát phúc lợi, bầu không khí càng nóng hơn.
Trong âm thanh náo nhiệt của mọi người, có một người đàn ông đang chen vào đám đông, anh ta ăn mặc hơi lôi thôi, râu ria mấy ngày không cạo, nhìn rất không có tinh thần, ánh mắt không có chút ánh sáng, luôn chen về phía trước tìm kiếm người nào đó, khi thấy Đồng Nhan, trong mắt anh ta hiện lên sự tức giận và điên cuồng.
Anh ta lẩm bẩm: ""Vậy mà lại cúp điện thoại của tôi, còn muốn chia tay với tôi, nói là làm việc, hóa ra là ở bên cạnh tiểu bạch kiểm (1), tôi dễ bị lừa như vậy sao?""
(1) chỉ những chàng trai có vẻ ngoài trắng trẻo, tuấn tú, mềm yếu và trong sáng sống bám vào người khác hoặc được người khác bao nuôi
Trong tay áo anh ta là một con dao gọt trái cây, anh ta vẫn luôn chen về phía trước, nữ sinh phía trước bị anh ta đẩy ra.
""Chen cái gì mà chen? Ai vậy? Chút lịch sự cũng không có.""
Người đàn ông không phản ứng lại cô ta, bây giờ anh ta có một chuyện quan trọng muốn làm, Đồng Nhan dám cúp điện thoại của anh ta, lại còn anh anh em em với tiểu bạch kiểm trước mặt mọi người.
Anh ta nhất định phải cho cô ta biết tay, nếu anh ta làm tiểu bạch kiểm kia bị thương thì xem sau này cô ta có còn dám đối xử với anh ta như vậy không!
Sân khấu là sân khấu cao khoảng hai mét, nếu muốn đi lên thì chỉ có thể đi lên một cầu thang duy nhất, nhưng lối đi đã được hai vệ sĩ trông coi để không ai có thể lên được, mục đích chính là vì đề phòng có người muốn phá hoại.
Anh ta nhìn chằm chằm Đồng Nhan ở trên sân khấu, từ khi học đại học hai người đã yêu nhau, cô ta muốn thoát khỏi anh ta sao, nằm mơ đi, cho dù chết thì cô ta cũng phải chết chung với anh ta!
Đúng lúc này đến phần Tô Quân Bạch và Đồng Nhan phát phúc lợi cho khán giả, còn có cả người lên sân khấu nhìn quà.
"Ông xã chọn em đi, em muốn lên rút thăm, em cũng muốn phúc lợi!""
""Tô Quân Bạch chọn tôi, chọn tôi, chọn tôi! Ở bên này!""
Khán giả bên dưới đều điên cuồng vẫy tay, ai cũng muốn lên sân khấu tham gia trò chơi, nhận thưởng, nhận phúc lợi.
Tô Quân Bạch và Đồng Nhan tùy ý chọn khán giả ở hàng trước.
Người đàn ông nhân cơ hội đi theo mấy vị khán giả lên sân khấu, anh ta đi thẳng về phía Tô Quân Bạch.
Lúc Đồng Nhan thấy anh ta thì lập tức mở to mắt, bây giờ cô ta có chút sợ anh ta, không biết anh ta chạy đến đây vì muốn làm gì?
""Đồng Nhan, cô lừa tôi rằng cô đang làm việc, đứng đây anh anh em em với tiểu bạch kiểu kia chính là công việc của cô sao?""
Người đàn ông thu hút sự chú ý của những người xung quanh, tất cả mọi người đều nhìn sang.
Đồng Nhan cũng không dám nói chuyện với anh ta trước mặt mọi người, lỡ như k.ích thích anh ta thì làm sao?
Nhưng cô ta đã nhầm rồi, cho dù không nói chuyện với anh ta thì hành động đứng cười đùa với Tô Quân Bạch của cô ta cũng đã kíc.h thích anh ta.
Người đàn ông đột nhiên trở nên táo bạo khiến Tô Chi chú ý, cô thấy người đàn ông lấy ra một con dao từ trong áo, dưới ánh mặt trời còn ánh lên tia sáng lạnh lẽo.
Cô ý thức được không ổn, lúc này người đàn ông đã đứng trước mặt Tô Quân Bạch, anh ta lấy dao ra muốn đâm anh.
Tô Quân Bạch đương nhiên cũng nhìn thấy con dao người đàn ông kia cầm, anh ý thức được nguy hiểm nên nhanh chóng lùi về sau: ""Anh muốn làm gì?""
""Mày nói xem!""
Người đàn ông tiến về phía trước mấy bước đã đuổi kịp anh.
Trong tay anh ta có dao, người xung quanh cũng bị dọa không nhẹ, Tô Quân Bạch cũng không dám đối kháng trực tiếp với anh ta, chỉ có thể né tránh tấn công từ anh ta.
""Mau ngăn anh ta lại!""
Tô Chi nói to với vệ sĩ xong lập tức nhảy lên sân khấu, cô tiện tay lấy mic trong tay MC ném vào đầu người đàn ông kia, cũng may trúng.
Động tác tấn công của người đàn ông kia dừng lại, Tô Quân Bạch nhân cơ hội chạy trốn, nhưng người đàn ông kia có chết cũng không buông tha cho anh, anh đành phải cầm đồ lên bên người lên, lấy được gì ném cái đó.
Khi con dao của người đàn ông kia sắp đâm vào người Tô Quân Bạch, Tô Chi và vệ sĩ đã chạy đến và khống chế anh ta, nhưng dao trong tay anh ta làm cánh tay Tô Chi bị thương, vết thương hơi sâu, máu lập tức chảy ra từ cánh tay cô.
""Chi Chi, em không sao chứ?"" Tô Quân Bạch lập tức luống cuống: ""Có đau không? Mau gọi 120 đi! Mau lên!""
Tô Chi ôm lấy cánh tay đang không ngừng chảy máu, nói không đau là giả, nhưng cô vẫn có thể chịu được, bây giờ quan trọng nhất là xử lí người đàn ông kia.
""Thả tôi ra! Các người thả tôi ra! Tôi muốn tính sổ với tiểu bạch kiểm kia! Dựa vào đâu mà anh ta muốn cướp bạn gái của tôi chứ! Cô ấy là bạn gái của tôi! Thả tôi ra!""
Người đàn ông không làm gì được nên vô cùng tức giận, không ngừng giãy dụa trong sự kiềm chế của vệ sinh, ánh mắt nhìn Tô Quân Bạch và Đồng Nhan như có lửa, hận không thể thiêu cháy hai người lập tức.
Đồng Nhan trốn ở một bên không dám lên tiếng, cô ta không muốn có bất kì quan hệ gì với bạn trai cũ như thế này.
""Anh phát điên cái gì! Ai là bạn gái của anh? Anh bị bệnh à! Anh còn dám làm em gái tôi bị thương! Tôi nhất định không bỏ qua cho anh!""
Lúc người đàn ông này cầm dao đuổi theo Tô Quân Bạch anh cũng không tức giận như bây giờ, tổn thương anh thì được, nhưng tuyệt đối không thể làm em gái anh bị thương!
""Anh, anh đừng phí lời với anh ta nữa, trực tiếp đưa đến cục cảnh sát đi.""
Tô Chi giữ chặt anh hai, trước mặt công chúng bên dưới vẫn nên duy trì hình tượng thì tốt hơn, vết thương của cô cũng không quá nguy hiểm, cô vẫn có thể chịu được.
Hơi thở của Tô Quân Bạch cũng mang theo sự tức giận, một phần là vì em gái vì anh mà bị thương, anh không nên để em gái bị thương vì mình, sau này anh phải luyện tập thật tốt, tốt nhất nên học chút võ phòng thân, chịu khổ cũng không sao, nhất định phải bảo vệ em gái thật tốt.
Đột nhiên xảy ra chuyện tấn công người khác bị thương, hoạt động ngoài trời đương nhiên bị dừng lại, khán giả bên dưới đều bị hành động của người đàn ông làm cho sợ đến ngây người, còn có một số người đã cầm điện thoại quay rồi đăng lên Weibo.
Hôm nay là sinh nhật Tô Quân Bạch, độ hot vốn đã cao, rất nhanh cư dân mạng đã biết chuyện Tô Quân Bạch đang phát phúc lợi khi tham gia hoạt động ngoài trời bị một tên điên bị thương.
Fan hâm mộ của Tô Quân Bạch lo lắng bình luận dưới bài viết trên Weibo.
""Ông xã không sao chứ? Sao trong ngày sinh nhật mà còn có thể gặp chuyện thế này chứ!""
""Hoa Trắng Nhỏ không sao chứ? Vận may của anh làm sao vậy? Tham gia một hoạt động cũng có thể gặp chuyện này!""
""Rốt cuộc là ai tấn công ông xã tôi, nếu tôi biết nhất định sẽ không bỏ qua cho người đó!""
""Tôi có mặt ở đó, tôi biết, ông xã không sao, nhưng em gái vì cứu ông xã mà cánh tay bị thương, hình như còn rất nghiêm trọng.""
""Sao lại như vậy chứ? Vậy em gái có sao không? Ở bệnh viện này vậy? Tôi rất muốn đến thăm cô ấy một chút, em gái có thể đăng Weibo nói tình trạng bây giờ của mình cũng được.""
""Tình huống lúc đó là có một người đàn ông chạy lên khi Tô Quân Bạch và Đồng Nhan đang phát phúc lợi cho khán giả, anh ta còn nói ai đó là bạn gái của mình, nói Tô Quân Bạch cướp bạn gái của mình, lúc ấy anh ta nói với Đồng Nhan, tôi cũng không biết bạn gái mà anh ta nói có phải Đồng Nhan hay không. Sau đó xảy ra chuyện như vậy, người đàn ông kia vốn dĩ muốn đâm Tô Quân Bạch nhưng bị Tô Chi cản lại, sau đó cô ấy bị thương.""
...
Có người đứng ra kể lại quá trình chuyện này xảy ra, phần lớn cư dân mạng đều biết chuyện đã xảy ra.
Bọn họ nhao nhao gửi Weibo hỏi thăm tình hình của Tô Chi.
Sau khi mang người đàn ông kia đến cục cảnh sát, đám người Tô Chi cũng đến cục cảnh sát lấy lời khai, chuyện cô biết không nhiều nên nhanh chóng được ra ngoài.
Tô Quân Bạch cũng như vậy, anh lo lắng nói: ""Chi Chi, bây giờ chúng ta đến bệnh viện.""
Cánh tay Tô Chi đã được xử lí đơn giản: ""Đi thôi.""
Sợ họ lại có chuyện nên Liên Phương lái xe đưa họ đi, bác sĩ lại một lần nữa sát trùng vết thương cho Tô Chi rồi băng bó lại.
Liên Phương gấp đến nóng cả ruột: ""Chuyện này là sao? Tham gia một hoạt động ngoài trời cũng có thể xảy ra chuyện như vậy, Tiểu Bạch, vận khí của cậu cũng quá tuyệt rồi!""
Tô Quân Bạch cũng rất cạn lời, anh biết mình không may mắn, nhưng như thế này cũng quá đen rồi, chuyện xui xẻo gì anh cũng có thể gặp được.
""Sao tôi biết được chứ, thể chất không may mắn cũng không phải do tôi.""
Anh nhìn em gái, vẻ mặt vô cùng áy náy: ""Thật xin lỗi em gái, là anh vô dụng, anh đã không bảo vệ em tốt, còn để em phải bảo vệ anh rồi bị thương nữa.""
Anh quyết định sau này nhất định phải tập luyện thật tốt, không thể tiếp tục lười biếng được nữa, anh còn muốn học chút võ để bảo vệ em gái.
""Anh đừng như vậy, em cảm thấy không quen, không phải em không sao sao? Nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe."" Tô Chi an ủi anh: ""Không may cũng không thể trách anh được, có lẽ qua hôm nay anh sẽ may mắn thôi.""
Trong nguyên tác, hôm nay anh còn đen đủi hơn, nhưng so với việc bây giờ chỉ là cô bị thương nhẹ thì mọi chuyện đều ổn.
Tô Quân Bạch cam kết: ""Em gái, sau này anh sẽ tập luyện thật tốt, anh sẽ học võ, sẽ không lười biếng nữa.""
""Anh có thể làm được thì tốt, không làm được cũng không sao.""
Tô Chi cũng không trông mong anh có thể trở nên lợi hại, chỉ cần đừng là lúc đánh nhau với người khác trở thành người bị đánh là được.
Còn chưa đến mười tiếng là hết ngày, cô phải nhìn thật cẩn thận đề phòng lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT