Vậy thì hai người đàn ông lạ mặt kia là ai? Bọn họ một người mặc bộ đồ đen tuyền, một người mặc bộ đồ toàn trắng, thật sự rất quái dị. Thực ra hai người họ chính là Hắc Bạch vô thường của âm giới, là thuộc hạ dưới trướng của diêm vương. Bọn họ thông thường làm việc ở thế giới người chết, vậy mà bây giờ hai vị địa tiên này ban ngày ban mặt lên cả dương thế, thì rõ ràng là có chuyện gì đó không ổn rồi. Họ nói rằng Vân Phong và Nguyệt Hằng không thể đến với nhau vì hai người giờ đã là âm dương cách biệt, có nghĩa Nguyệt Hằng đã không còn là người của dương thế hay sao? Nguyệt Hằng hoảng hốt nhìn Vân Phong, ánh mắt dường như muốn nói gì đó, cứ như rằng đang muốn giải thích mọi chuyện. Cơ mà Vân Phong nhìn Nguyệt Hằng không một chút ngạc nhiên, cứ như mọi chuyện vẫn bình thường như nó vẫn thế, hay là hắn đã biết được từ trước rồi? Vân Phong biết rằng Nguyệt Hằng có nhiều điều đang giấu diếm , nhưng nam nhân ấy lúc này chẳng buồn hỏi thăm , hắn quay sang Hắc Bạch vô thường mà cười nhẹ một cái.
- " Người chết thì đã sao? Bộ có gì đó ghê gớm lắm à? Trẫm đường đường là Nam Phương đại đế của Tu chân giới , hồi sinh một người đã chết thì có gì là khó khăn với trẫm đâu? Chỉ là chuyện vặt vãnh, có gì mà các ngươi làm to chuyện lên như thế chứ?"
" Nam Phương Đại Đế " , lại là cụm từ mà hắn đã từng nói ra với Nguyệt Hằng, bây giờ lại bốc phét với cả Hắc Bạch vô thường sao? Nguyệt Hằng lúc này cảm thấy vô cùng xấu hổ, nghĩ rằng thần kinh của phu quân lại chạm mát nữa rồi. Nàng sợ hắn mang tiếng xấu với hai vị địa Tiên, mở miệng nói toàn điều nhảm nhí, lại còn nói gì là đòi hồi sinh người chết chứ? Đây toàn những lời tầm phào, những điều hoang tưởng mà thôi. Nguyệt Hằng toan làm điều gì đó để ngăn cản mồm miệng Vân Phong lại, nhưng lúc này Hắc Bạch vô thường lại bước lên trước, ánh mắt nhìn thẳng vào Vân Phong. Bọn họ không hề ngạc nhiên, không hề nổi giận, mà thậm chí còn cung kính thi lễ nói.
- " Vương tử à, chúng ta biết ngài là nam phương đại đế, là bậc chí tôn của tu chân giới, việc hồi sinh người chết với ngài không phải là điều gì đó quá khó khăn. Những chuyện này đương nhiên chúng ta biết chứ. Nhưng trời đất có quy luật của trời đất , ngài hồi sinh người chết là phạm vào quy tắc của thiên đạo, không sợ bị trời đánh chết hay sao ? Ngài không sợ luật trời hay sao?"
Hắc Bạch vô thường đang cố gắng khuyên ngăn tên đàn ông ngang ngược. Nguyệt Hằng bên cạnh còn đang xấu hổ, nghe vậy thì chuyển sang ngạc nhiên lắm , nàng tròn xoe mắt tự hỏi "người này thật sự là đại đế hay sao? Mà lại còn nói rằng có thể hồi sinh người chết được, không lẽ là nàng nghe nhầm? Hắc Bạch vô thường là hai vị Địa Tiên dưới âm giới , chẳng lẽ lại đi nói phét lừa một linh hồn bé nhỏ như nàng ?" . Những điều này thực sự khiến Nguyệt Hằng rất ngạc nhiên.
Ngạc nhiên thì đúng là có ngạc nhiên, nhưng không chỉ có ngạc nhiên mà còn có sợ hãi. Hắc Bạch vô thường nhắc đến chuyện vi phạm luật trời sẽ bị thiên đạo đánh chết, tức là trời đánh chồng nàng. Nguyệt Hằng nghe những điều này thì kinh hãi vô cùng, run rẩy sợ hãi cho người đàn ông mình yêu thương. Nàng hướng Vân Phong muốn khuyên nhủ hắn điều gì đó, lúc này hắn lại không để nàng kịp nói mà hừ lên một tiếng.
- " Các người ăn nói làm hồ, vợ ta đã chết hồi nào mà các ngươi nói những câu bậy bạ như vậy ? Ta nói nàng còn sống thì tức là nàng còn sống, các ngươi mau cút đi"
Hắc Bạch vô thường lại hự lên một tiếng, khựng người ngơ ngác nhìn Vân Phong. Họ ngạc nhiên tự hỏi kẻ này là một kẻ được ăn học đàng hoàng tử tế, sao lại nói chuyện như một tên vô lại thế này? Bọn họ khuôn mặt trở nên nhăn nhó, trong lòng rất là khó xử, lại cúi đầu thi lễ .
- "Thưa vương tử, nhiệm vụ của chúng ta là đưa linh hồn người chết về lại âm giới để chuẩn bị đầu thai chuyển kiếp . Đây không chỉ là nhiệm vụ của chúng ta, mà còn là nhiệm vụ của tất cả những công chức dưới âm giới, của những sinh mệnh được âm đế giao trọng trách cho, trong đó có cả Diêm Vương. Nếu ngài thực sự ngăn cản không cho chúng ta làm nhiệm vụ của mình, cũng tức là đang ngăn cản Diêm Vương đệ tứ làm việc. Đệ tứ Diêm Vương với ngài có tình nghĩa , danh phận là nghĩa phụ của ngài . Thân phận là nghĩa tử, ngài làm như vậy không thấy có lỗi với đệ tứ Diêm Vương hay sao?"
Nguyệt Hằng đứng bên cạnh lại tròn xoe mắt, há hốc mồm ngạc nhiên . Vậy ra phu quân của nàng ta lại là nghĩa tử của đệ tứ Diêm Vương, vậy ra nãy giờ hai người này gọi phu quân nàng là vương tử là vì lý do này hay sao? Thật sự người đàn ông mà nàng suýt lấy làm chồng lại có thể mang theo thân thế khủng bố như vậy , khiến cho một thiếu nữ bé nhỏ như nàng hoang mang.
Vạn Vân Phong lúc này rất là cố chấp, hắn nghe Hắc Bạch vô thường lấy Diêm Vương đệ tứ ra để làm khó, hắn lại cười nhếch mép.