Tên quân y trong lòng đang lo lắng, cảm thấy không ổn chút nào. Hắn nhìn tên hộ vệ kia, khuôn mặt ấy không có vẻ gì là đang đùa giỡn cả , không lẽ tên hộ vệ này thực sự muốn đón nhận thiếu nữ kia sao? Tên quân y lại nhìn sang mỹ nữ bên cạnh, càng nhìn càng thấy đẹp, vẻ đẹp của nàng ta lúc này tại sao lại đẹp lung linh hơn bao giờ hết? Bản chất con người giống nhau cả thôi. Thông thường , khi nào cái thứ mà mình cảm thấy chắc ăn là của mình thì không mấy khi mình trân trọng, không mấy khi mình xem thứ đó quý giá, cho rằng thứ đó là bình thường. Cho đến khi mất rồi, ta mới nhận ra thứ ấy quá tuyệt vời , quá long lanh, thì lúc này mới cảm thấy hoảng hốt. Tên quân y tự cho mình nắm đằng chuôi , nghĩ rằng mỹ nữ này sẽ không thể khước từ mình . Hắn cho rằng không ai đưa ra một điều kiện thuận lợi hơn hắn , không ai xứng đáng hơn hắn, thế nhưng bây giờ mọi thứ ấy lại khác hoàn toàn . Hắn nhìn tên hộ vệ này, có vẻ như thật sự tới là để tranh giành mỹ nữ này với hắn. Nếu xét về tương quan giữa tên quân y và tên hộ vệ, thì tên quân y giàu hơn tên hộ vệ rất nhiều . Hắn xem tiền hơn mạng, làm đại phu trong trấn nhiều năm chặt chém khách khám chữa bệnh thu về biết bao nhiêu lợi ích. Hắn ăn trên xương, trên máu của đồng loại, nên độ giàu của hắn có lẽ không ai qua được ở cái trấn này . Thế nhưng lại nói lại một vấn đề khác, tên hộ vệ kia không giàu bằng hắn , nhưng xét trong trấn thì cũng là thuộc loại giàu, mà xét về vị trí cái chức vị hộ vệ kia rõ ràng cao quý hơn chức trưởng quân y rất nhiều. Hộ vệ là một người lúc nào cũng sát bên trưởng trấn Nông Văn Rau , bảo vệ và điều binh khiển tướng cho chiến tranh thì có thể hiểu rằng cái chức hộ vệ ấy chỉ đứng ở phía dưới trưởng trấn mà thôi . Vì vậy mà nói , nếu mỹ nữ kia chọn lựa giữa một tên trưởng quân y và một tên hộ vệ thì người ta sẽ chọn người kẻ có vị vị cao hơn, tôn quý hơn. Luận điểm ấy chính là nhân sinh quan của tên quân y , nên hắn lại càng lo lắng. Hắn nhìn ngắm lại mỹ nữ xinh đẹp ấy, cảm nhận một vẻ đẹp hiếm có . Không chỉ là xinh đẹp thuộc dạng hiếm, mà còn là những đặc điểm kỳ lạ không giống ai, hắn lại càng muốn có được. Những kẻ tham lam thì bao giờ cũng sợ mất những thứ trong tầm mắt , hắn lúc này cảm thấy hốt hoảng liền hướng tên hộ vệ thi lễ mà nói.
- "Hộ vệ đại nhân, ngài thân phận cao quý, đi bên cạnh trưởng trấn để phò tá trưởng trấn là một công việc vô cùng quan trọng. Công việc vất vả, hàng ngày biết bao nhiêu khó khăn đổ ập xuống đầu , việc vác thêm gánh nặng là điều không nên. Tại hạ thiết nghĩ ngài nên dùng toàn tâm toàn ý cho chức vị quan trọng của mình, không nên lơ là đến những chuyện khác . Những chuyện như dung dưỡng vị cô nương này không phải là việc mà ngài nên làm, sẽ khiến cho ngài phân tâm mà không hoàn thành tốt nhiệm vụ, xin hộ vệ hãy suy nghĩ kỹ lại"
Rất quan tâm và biết suy nghĩ cho người khác, đó là những người nông cạn cảm thấy vậy thôi. Tên hộ vệ cười nhạt, nhìn tên quân y mà nói đểu.
- " Ồ... vị trưởng quân y này thực sự rất có lòng với ta, rất biết suy nghĩ cho ta. Ông sợ ta không hoàn thành nhiệm vụ mà đưa ra những lời khuyên đúng đắn như vậy, thật khiến ta cảm động"
Cảm động ư? Thật là cảm động quá đi. Tên hộ vệ nói đểu , nhưng tên trưởng quân y lúc này đang sợ mất món hàng tuyệt mỹ nên tâm trí u mê. Hắn nghe tên hộ vệ nói đểu thì không nhận ra hắn đang nói đểu, lại tưởng rằng hắn nói thật, trong lòng mừng rỡ cười toe toét cúi đầu thi lễ nói tiếp.
- " xin hộ vệ đừng quá khách sáo, tại hạ không dám nhận. Việc hộ vệ bảo vệ cho trấn cũng như bảo vệ cho muôn nhà là điều vô cùng cao quý . Những việc bảo vệ trấn thì cũng giống như bảo vệ nhà của tại hạ mà thôi, tại hạ đương nhiên phải suy nghĩ cho hộ vệ cũng là suy nghĩ cho gia đình mình . Điều này hoàn toàn bình thường chứ không có gì đó cao xa mà hộ vệ khách sáo như vậy, mong hộ vệ đừng quá để tâm. "
Nói nghe thật dạt dào tình cảm, khuôn mặt ấm áp yêu thương... có con khỉ á. Tên quân y trong lòng vui mừng mà chả biết là mình đang bị nói đểu, cười toe toét cứ như là được mùa lúa chín vậy . Nhưng mà tên hộ vệ thì có vẻ không như thế . Hắn đang cười đểu , nghe tên trưởng quân y nói vậy xong thì lại cảm thấy tức giận, bất chợt trừng mắt nhìn tên trưởng quân y mà nói.
- " này cái tên kia , bốc phét thì cũng vừa phải thôi chứ. Nhà ngươi không muốn ta dung dưỡng vị cô nương này là vì ngươi đã nhắm đến vị cô nương này trước rồi, phải không ? Có phải ngươi đã muốn chiếm đoạt vị cô nương này cho riêng mình, phải không? Việc khuyên ngăn ta chẳng qua chỉ là sợ ta giành mất vị cô nương này , có đúng không?"
Cái trừng mắt tỏa ra chút sát khí của tên hộ vệ khiến tên trưởng quân y giật mình . Hắn đang bốc phét vui vẻ, tưởng rằng đạt thành ý nguyện, ai ngờ bị lật tẩy. Hắn thấy tên hộ vệ trừng mắt dọa mình , lại bị nói trúng tim đen của mình thì giật mình hoảng hốt. Trong lòng run sợ, mồ hôi trán toát ra, hắn vội vã chống chế. Hắn cúi đầu một cái mà nói phân bua.
- " tuyệt đối không có chuyện này, xin hộ vệ đừng nghi oan cho ta mà tội nghiệp . Ta thật sự nghĩ cho hộ vệ, sợ ngài gánh thêm gánh nặng trên vai, chứ làm gì có chuyện dám lừa dối hộ vệ. Những lời ta nói đều là thật lòng, trên có trời cao chứng giám, xin hộ vệ hãy minh xét"
Lôi cả trời cao ra để thề thốt, nói xong lập tức dập đầu vái lạy. Cái dập đầu vái lạy của tên quân y cũng đủ thấy rằng vai vế giữa hai bên chênh lệch đến như thế nào . Tên quân y vẫn mồm mép chống chế , người không hiểu chuyện sẽ tin hắn, mà Nguyệt Hằng ngồi bên cạnh cũng suýt chút nữa bị hắn lừa. Lôi cả thiên thượng ra thề thốt để lừa gạt người khác thì quá kinh khủng rồi, mấy ai làm được như vậy chứ? Dù ra vẻ chân thành như vậy, nhưng dường như tên hộ vệ không một chút tin tưởng gì . Hắn nheo mắt nhìn về phía tên quân y, giọng nói từ từ chậm rãi .
- "ôi... tấm lòng của ông thật quý hóa biết bao nhiêu, khiến ta cảm động rưng rưng nước mắt. Một quân y như ông lại có thể nghĩ đến cho một hộ vệ như ta nhiều đến như vậy, ta thật sự không biết diễn tả thế nào lòng biết ơn của ta với ông. Dù là thế, nhưng mà lúc nãy ta đứng bên ngoài kia đã nghe hết cả mọi chuyện rồi. Ông chính là đang muốn vị cô nương này về làm nha hoàn cho ông trọn đời , để ông tha hồ hưởng thụ . Vậy mà bây giờ trước mặt ta ông lại chối bay chối biến, nói như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thật là mặt dày vô đối. Ông nói thử xem, những gì ta nghe thấy là thật hay giả, không lẽ lúc nãy ta nghe nhầm sao?"
Tên quân y giật thót người, thì ra là tên hộ vệ đã núp bên ngoài nghe hết toàn bộ mọi chuyện và biết được ý đồ của quân y. Tên quân y rơi vào trạng thái hoảng hốt, hắn vội dập đầu bái lạy không dám ngẩng lên. Hoàn cảnh này đúng là chết đứng giữa trận tiền, hắn bây giờ đã bị lộ tẩy, rõ ràng là bốc phét lừa người. Lừa ai không lừa, lại đi lừa một hộ vệ chức cao hơn mình, rõ ràng là một nước đi khờ dại. Mồ hôi càng lúc chảy ra càng nhiều , sợ rằng cơn thịnh nộ của hộ vệ sẽ đổ ập xuống đầu hắn bất cứ lúc nào. Tên hộ vệ đang tức giận, dường như chưa muốn bỏ qua, hắn nhìn tên quân y đang dập đầu sát đất ấy mà gầm gừ.