Uyển Đình

Chương 1


1 năm


Thiên Giới

Hôm nay là sinh thần 200 tuổi của công chúa Nguyệt Thiền, con của chiến thần Mặc Uyên người đã góp công thắng lợi trong trận chiến ma giới năm ấy.

Phụ thân mất đi cả tộc hy sinh theo chỉ còn mình nàng, nhớ đến công lao to lớn ấy nên nàng được nhận làm nghĩa nữ của Thiên Đế.

Nàng đây là một con thiên điểu chính hiệu còn tồn tại duy nhất ở thiên giới này.

Từ nhỏ mọi đặc ân của nàng cũng hơn các điện hạ công chúa khác vài phần.

Nguyệt Thiền nàng ngoại hình tốt gia thế hiển hách lại có chống lưng hùng hậu, biết bao người nhìn vào ngưỡng mộ.

Ngày càng đông các thượng thần, thượng tiên, tiên tử đến tham dự những người đến đây nàng có đôi phần quen biết.

Nhưng mà người mới đến kia... nói đúng hơn là một nam tử thân lam y tươi mới, khuôn mặt ôn thuận môi hồng da trắng dáng người thẳng tắp.

Nhìn thấy được người này còn rất trẻ chắc không lớn hơn nàng là bao, là vị nào vừa mới phi thăng hay là con của vị thượng tiên nào ư?

- Thiền Nhi lại đây bữa tiệc sắp bắt đầu rồi.

Người vừa lên tiếng là Thiên Hậu

- Các vị Thượng Thần,Thượng Tiên... ta rất vui khi mọi người có mặt đông đủ ngày hôm nay để cùng nhau mừng sinh thần 200 tuổi của Thiền Nhi...

Một tràng dài ta ta ngươi ngươi kéo mãi không dứt nghe đến không thể trụ vững rồi: Nguyệt Thiền nghĩ thầm.

Sau một hồi lâu cuối cùng cũng khép lại phần chào hỏi đầy lễ nghĩa khách sáo ấy.

Cơ hội đến nàng mượn cớ đi kính rượu các vị thượng thần... để đến gần chàng.

Càng gần người càng khiến lòng nàng khó lòng bình tĩnh, trong Thiên Giới này người có tướng mạo ôn nhu tựa ngọc như chàng chẳng được mấy ai.

Nàng đi đến, tay cầm rượu đứng trước mặt chàng cất giọng nhỏ nhẹ hỏi:

- Không biết vị tiên nhân đây xưng hô thế nào? Ta hình như chưa từng nhìn thấy người đây.

Thiếu niên thấy nàng đi đến hỏi cũng nhẹ nhàng cầm ly rượu bằng ngọc lên, cung kính trả lời:

 - Công chúa Nguyệt Thiền ta tên Cảnh Nghi con của thượng thần Cảnh Uyên, phụ thân ta dạo này không khỏe nên ta mới thay mặt người tới mừng sinh thần của công chúa. Ta chỉ là một tiên nhân nhỏ không công lao gì quanh năm chỉ sống ở Đông Dao ít khi ra ngoài nên người không biết cũng là chuyện thường.

Thượng thần Cảnh Uyên nàng biết nhưng về phần con của người nàng quả thật không biết đúng là nàng sống chưa đủ lâu: Nguyệt Thiền nghĩ thầm.

Nhìn lên khuôn mặt chàng, nghe giọng nói của chàng nhẹ nhàng trầm bỗng tựa như khúc đàn trầm bổng, cộng thêm tướng mạo này một loại ôn nhu khó cưỡng.

Cảnh Nghi chàng đây thật để lại ấn tượng vô khó phai cho người đối diện.

       - Ra là con của thượng thần Cảnh Uyên đa lễ rồi.

Nàng đang muốn tiếp tục hỏi thêm vài điều thì Thiên Hậu đã bảo nàng quay lại nên đành cáo từ người rồi rời đi.

Trăm năm sau

      - Thượng tiên Quỳnh Dao cũng lâu rồi không thấy người xuất hiện.

Hôm nay là ngày Hoa giới mở hội chào đón các vị thượng thần, thượng tiên, tiên nhân trong tứ hải đến thưởng hoa.

Nguyệt Thiền nàng nhìn cành hạm đàm trắng trong hồ kia dưới ánh mặt trời được chiếu sáng, sạch sẽ tươi mát tỏa sáng dưới ánh nắng sao thật giống với người gặp năm xưa.

Nhắc người cũ không biết người ấy như thế nào, cũng hơn 100 năm rồi nàng không gặp lại chàng.

Từ xa bóng dáng Cảnh Nghi tiến tới, vẫn là thân lam y đó vẫn là dung mạo tựa ánh mặt trời đó cử chỉ tiêu sái đó.

Không sai nàng không lầm đúng là Cảnh Nghi, nàng thực sự gặp lại chàng rồi.

Thấy Nguyệt Thiền công chúa, Cảnh Nghi quy củ hành lễ với nàng:

      - Nguyệt Thiền công chúa

Giọng nói chàng tựa như dòng suối mát dịu như khúc đàn gải bên tai ta. Cảnh Nghi chàng đây hình như không khác mấy từ ngày đó, vẫn khiến lòng người bồi hồi thơ thẩn.

      - Cảnh Nghi tiên nhân lâu ngày không gặp lại, người không cần đa lễ.

Nàng mỉm cười trả lời nhưng nào biết được trong lòng nàng giờ đây hân hoan thế nào.

      - Nguyệt Thiền công chúa người cũng thích hồ hạm đàm trắng này sao?

Nghe chàng nói nàng chợt quay lại, người thiệt đang ở đây suy nghĩ nhiều làm chi.

     - Ta thích hạm đàm hoa, tiên nhân huynh đây cũng thích sao?

     - Đóa sen trắng thuần khiết sao lại không thích cơ chứ.

Cùng Cảnh Nghi trò chuyện, làm nàng biết thêm được vài điều từ chàng, chàng quanh năm ở núi Đông Dao tu luyện.

Khi nghe phụ thân người nói ở hoa giới có hồ hạm đàm trắng hơn 800 năm mới nở một lần nên mới đến đây thưởng thức.

Cử chỉ nhã nhặn dịu dàng rất có quy củ nhưng lại không tạo cảm giác xa cách, ngược lại chàng làm cho lòng người đối diện đây thêm phần thân quen.

Lâu ngày không gặp có quá nhiều điều nàng muốn nói với chàng chỉ sợ không nói hết được và cũng sợ lần sau gặp lại chàng không biết là khi nào.

     - Cảnh Nghi tiên nhân nói là tháng sau sẽ đến chỗ Thái Thượng Tiên Sư ư?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play