Chương 898
Lúc trước Hà Duy Hùng kết hôn với Lê Minh Nguyệt, ngoại trừ việc người trong nhà thúc giục chuyện kết hôn, còn có Lê Nhược Vũ, nhưng thật ra là bởi vì Quách Thanh Thảo đã trở về.
Nếu không chỉ sợ anh ta cũng sẽ không nhanh chóng đem chuyện chung thân đại sự của bản thân mình kết thúc sớm như vậy.
“Thôi, tôi cúp máy trước, chuyện của Nhược Vũ, chờ sau khi tôi đi du lịch về sẽ làm cơm mời khách”
“Cậu nghĩ một bữa cơm có thế đuối tôi đi chỗ khác sao?”
“Thôi đi, cậu thật sự muốn làm gì, nửa đêm còn gọi điện cho tôi? Anh em tốt, cứ như vậy đi”
Hà Duy Hùng biết Lâm Minh không nhìn thấy liền khinh thường nói với điện thoại “Được, chuyện kia hôm khác nói tiếp” Lâm Minh cũng không nói nhiều, cúp điện thoại.
Đúng vậy, hôm nay anh không chỉ vì Lê Nhược Vũ, mà còn vì lo lắng cho Hà Duy Hùng và chuyện trong nhà của Lê Minh Nguyệt.
Tuy Hà Duy Hùng cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng đối với loại chuyện này chỉ sợ không biết phải đối mặt với chuyện này như thế nào.
Nhưng thấy phản ứng của Hà Duy Hùng khác với những gì ban đầu anh lo lắng nên trong lòng cũng đã buông xuống nhiều Kiểu lo lắng không được bình thường cuẩ Lâm Minh, cùng với cách nói chuyện giữa hai người bọn họ, thì chỉ có hai người bọn họ ngầm biết, những người khác không thể hiếu được.
Hà Duy Hùng mỉm cười trở về phòng, vì sợ làm phiền Lê Minh Nguyệt nên không bật đèn, ai ngờ sờ lên giường lại không có người nhưng trong căn vẫn còn hơi ấm mà Lê Minh Nguyệt để lại.
Lê Minh Nguyệt đã đi đâu?
Trong lòng Hà Duy Hùng đột nhiên trở nên căng thẳng.
Vừa rồi Lê Minh Nguyệt bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, anh ta cũng không bật đèn, muốn để cô ấy ngủ một lát. Chẳng lẽ Lê Minh Nguyệt cũng đi ra ngoài, liệu những lời anh ta nói với Lâm Minh, cô ấy có nghe thấy không?
Nói không chừng cô ấy vừa tỉnh dậy đã cảm thấy xấu hố liền chạy về phòng, chưa kể Lê Minh Nguyệt tính tình rất vô tư, cũng không quá bận †âm, Hà Duy Hùng tự an ủi mình.
Nhưng vẫn muốn đi hỏi Lê Minh Nguyệt một chút, nhưng làm như vậy lại thành giấu đầu hở đuôi, thà rằng chờ Lê Minh nguyệt tới hỏi. Hơn nữa bây giờ đã là đêm khuya rồi, vẫn là không nên quấy rầy Lê Minh Nguyệt.
Trong đầu Hà Duy Hùng càng nghĩ càng trở nên rối rằm, làm sao nghĩ đến Lê Minh Nguyệt chỉ vì ngại ngùng nên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lựng, đã nhanh chóng chạy về phòng ngủ của mình.
Nhà họ Hạ gần đây cũng ầm tung trời, kế từ khi Hạ Tư Duệ biết Hạ Đông Quân sắp kết hôn liền làm ầm lên Tuy nhiên, Hạ Tư Duệ có làm gì thì Hạ Đông Quân cũng thờ ơ, mà mẹ Hạ có thể nhìn ra Hạ Đông Quân đã hạ quyết tâm, mắt không thấy tâm không phiền, rõ ràng không hề hỏi đến chuyện này.
Thực ra trước đây Hạ Đông Quân cũng đã được dạy dö, trước kia anh ấy cũng chưa bao giờ biết Hạ Tư Duệ lại là một người vì đạt được mục đích của bản thân mà ngay cả tính mạng cũng không cần.
Hiện tại anh ấy đã hạ quyết tâm không để cho cô ta cứ ôm ảo tưởng như vậy, thật ra không chỉ là vì bản thân mình mà còn vì đối phương nữa.
Hơn nữa, chỉ cần người đó không phải là Lê Nhược Vũ, thì anh ấy kết hôn với ai cũng giống nhau.
Nhưng hôm nay có vẻ khác, Hạ Tư Duệ không ồn ào, yên lặng ngồi ở nhà xem TV, không thèm nhìn anh ấy một cái, nhưng Hạ Đông Quân lại không cảm thấy thoải mái chút nào, cô ta quá bình tĩnh, giống như bình yên trước khi giông bão nổi lên Hạ Đông Quân lắc đầu, hôm nay Trần Hi Lam hẹn anh ấy cùng nhau ăn cơm, anh ấy cũng đã đồng ý, chuẩn bị đi ra ngoài “Anh, anh đi ra ngoài sao?” Hạ Tư Duệ quay mặt lại, cười nói.
“Ừ” Hạ Đông Quân thản nhiên gật đầu.