Chương 814

Trên đầu của Hà Duy Hùng xuất hiện ba đường sọc đen, cuối cùng Lê Minh Nguyệt này là EQ thấp hay là IQ thấp vậy? Nói chuyện cũng không biết nói, phá hoại bầu không khí thật sự.

“Tiền lương?” Hà Duy Hùng nhếch môi một cái và nhìn sang Lê Minh Nguyệt, trên vẻ mặt đẹp trai đó xuất hiện thêm mấy phần anh tuấn mà rất tà.

“Tháng này em đình công bao nhiêu ngày rồi?

Em không ngượng khi nhắc đến vấn đề tiền lương với anh sao?”

“Không lẽ anh định ăn gian luôn! Em cùng lầm chỉ xin nghỉ phép ba bốn ngày gì đó thôi!”

“Anh có bao giờ nói cho em nghe là tôi muốn ăn gian?” Hà Duy Hùng bước về trước hai bước và ôm Lê Minh Nguyệt vào trong lòng.

Hà Duy Hùng chỉ quấn một vòng khăn tắm ở dưới, cả người trên là ở trần, bầu ngực của anh ta rộng lớn mà ấm áp, nó dọa cho Lê Minh Nguyệt không dám cử động gì.

Khi Hà Duy Hùng cảm nhận được cơ thể của Lê Minh Nguyệt ở trong lòng của anh ta cứng đơ lại, tâm trạng của anh ta cũng vui vẻ hơn hẳn Anh ta cúi đầu xuống bên cạnh Lê Minh Nguyệt và dịu dàng nói rằng: “Bây giờ nền kinh tế thị trường không tốt đẹp lắm, anh sắp phá sản rồi nế mặt chúng mình quen nhau bấy lâu nay rồi, này anh lấy thân mình đền trả được khôn “Hà Duy Hùng! Sao anh có thể không biết liêm gì đến mức như vậy chứ?”

“Anh đẹp trai như vậy, không phải là anh lỗ hơn sao?”

Khi Trần Hi Lam vừa đến công ty thôi đã có một đám người bu quanh cô và nói chuyện của Lê Nhược Vũ vào ngày hôm nay. Trần Hi Lam chỉ: cảm thấy đầu của bản thân bị bọn họ làm ồn đến mức sắp nổ tung ra rồi.

Cô ta đột nhiên quay người hét lớn một tiếng: “Stop!”

Tất cả mọi người đều bị dọa sợ đến mức ngây cả người ra rồi: “Tôi biết mọi người lo lắng cho.

Tina, nhưng chuyện này để cho tôi giải quyết, làm phiền mọi người quay về vị trí làm việc của mình được không?” Trần Hi Lam vừa mỉm cười, vừa chửi bới Trần Hi Tuấn ở trong lòng của cô ta đến †ận một trăm lẻ tám nghìn lần rồi. Đây là công ty của cậu ta, đó là người phụ nữ của cậu †a, thế mà cậu ta lại bắt cô ta để xử lý đống bừa bộn này.

Trần Hi Lam nhìn thấy mọi người đều đứng ngay tại chỗ và kinh hoảng nhìn bản thân mình, rõ ràng là bọn họ đã bị dáng vẻ của cô ta dọa đến mức ngây cả người ra rồi, khi cô ta thấy thế mới hài lòng gật đầu một cái rồi lắc đầu bước vào trong phòng cà phê.

Lúc này Lê Nhược Vũ đang đứng ở dưới đất và ôm chặt đôi chân của mình, ngay cả cánh cửa căn phòng bị ai đó mở ra cũng không có phát hiện ra.

“Nhược Vũ?” Trần Hi Lam lên tiếng kêu gọi cô nhưng không nhận được một lời phản hồi nào.

“Chị sao rồi đấy? Chị đừng dạo sợ tôi đấy”

Trần Hi Lam không ngờ được là Lê Nhược Vũ lại nghiêm trọng như vậy, khi một người có cùng số phận là phụ nữ như cô ta nhìn thấy bộ dạng yếu đuối đến thế này của Lê Nhược Vũ cũng không nhịn được mà nhói đau trong lòng.

Nhưng Lê Nhược Vũ vẫn không phản hồi cô †a, dường như cô đã hoàn toàn chìm đảm vào trong thế giới của mình rồi, cả thế giới này đều là một mảng đen tối, cô không còn †ìm ra được một tia sáng nào nữa Trần Hi Lam cưỡng bức nâng đầu của Lê Nhược Vũ lên và nhìn thẳng đến chỗ của cô ta.

Lúc này cô ta mới phát hiện ra là đôi mắt của Lê Nhược Vũ vừa đỏ vừa sưng lên thành một cục, cả đôi môi của cô cũng vậy, cứ nhìn vào thôi là biết được đó là dáng vẻ vừa mới bị ai đó ăn hiếp xong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play