Chương 796
“Ừ, Nhược Vũ đi rồi” Mấy ngày nay Lâm Minh tính khí tốt hiếm thấy, Lê Minh Nguyệt bây giờ là bạn duy nhất của Lê Nhược Vũ ở Trung Quốc, có lẽ Lê Minh Nguyệt có thể biết được tung tích của cô.
“Chị ấy đi đâu?”
“Đi nước ngoài”
“Sao lại bỏ đi!” Lê Minh Nguyệt lập tức khó cào tóc, Nhược Vũ đi rồi thì cô ấy không thể tìm nơi nương náu được nữa, chẳng lẽ lại ngủ ngoài đường sao?
Lê Minh Nguyệt tưởng tượng ra cảnh mình đang ngồi xổm trên đường một cách đáng thương, mưa gió, thỉnh thoảng có vài người tốt bụng lắc đầu đánh rơi mấy đồng tiền trước mặt.
Cô ấy sợ hãi đến phát run lập tức ôm chặt lấy điện thoại, mặc kệ Lâm Minh vẫn luôn nhị ờ xa lạ không nên đến gần, đáng thương ni Quân, anh có thể nể mắt Nhât Linh cho tôi lưu lai vài ngày không? Hà Duy Hùng muốn khi dễ tôi Lâm Minh giật giật khóe miệng, khi dễ? Lê Minh Nguyệt và Hà Duy Hùng đã kết hôn nhiều năm như vậy, chẳng lẽ hai người không làm chuyện kia sao?
Lâm Minh đột nhiên cúi mặt xuống, những người khác không hiếu Hà Duy Hùng, nhưng anh biết rất rõ. Hà Duy Hùng không phải là một quý ông ngay thẳng, hoặc là Liễu Hạ Huệ có người ngồi trong lòng mà vẫn không loạn. Anh ấy và Lê Minh Nguyệt đã kết hôn được ba năm… ba năm trước Hà Duy Hùng cũng đang thích Lê Nhược Vũ.
Hà Duy Hùng thật sự có thể làm đến bước này sao?
Vậy tại sao bây giờ đột nhiên muốn chạm vào Lê Minh Nguyệt? Có phải vì Nhược Vũ không?
Anh ta sao lại không thể? Không phải anh ta còn giúp đỡ mình trước mặt Lê Nhược Vũ sao?
Lâm Minh cười lạnh, Hà Duy Hùng là anh em tốt nhất của anh!
Làm sao lại những tâm tư khác với Lê Nhược Vũ được chứ?
“Cô đang ở đâu?” Lâm Minh im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.
“Bây giờ tôi đang ở bên ngoài…” Lê Minh Nguyệt thấy Lâm Minh thả lỏng ngữ điệu, còn hỏi mình ở đâu mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may là cô ấy có quan hệ tốt với Nhược Vũ, nếu không thì Lâm Minh làm sao có thể giúp cô ấy được.
Lâm Minh nhấp môi, trong đầu lại nảy ra một ý, “Gửi địa chỉ cho tôi, cô ở đó đợi tôi, tôi đến đón”
Nói xong, anh dứt khoát cúp điện thoại, cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.
“May quá, may quá” Lê Minh Nguyệt vỗ ngực, Nhược Vũ tính tình tốt như vậy mà sao lại gặp.
phải một người hung thần ác sát như Lâm Minh vậy chứ?
“Lên xe” Giọng điệu của Lâm Minh cứng đờ, xe dừng lại trước mặt Lê Minh Nguyệt, Lê Minh Nguyệt đang ngồi xổm trên mặt đất nhàm chán vẽ vòng tròn, bị Lâm Minh gọi sửng sốt suýt chút nữa ngã ra phía sau.
May mắn đã ổn định cơ thể kịp thời và ngoan ngoãn lên xe Cô ấy còn đang tìm cách làm sao chào hỏi Lâm Minh, Lâm Minh đã ném một tấm vé trước mặt Lê Minh Nguyệt.
Lê Minh Nguyệt cầm lên, thấy thời gian là một tiếng đồng hồ nữa, cô ấy chợt kinh ngạc, “Anh muốn tôi đi nước ngoài làm gï?!”
“Nhược Vũ ở nước ngoài, không phải cô có.
mâu thuẫn với Hà Duy Hùng nên muốn đi tìm cô ấy sao? Lâm Minh lái xe không liếc mắt, nhẹ giọng trả lời “Hơn nữa, cô cũng chưa từng đi nước ngoài, đi chơi mấy ngày, ở cùng Nhược Vũ đi” Lâm Minh cong cong khóe môi.