Chương 785
* Khoảng một tiếng rồi, cũng không nói gì khác” Vú Dương đáp.
Lê Nhược Vũ. Em thật là lạnh nhạt vô tình, chính mình mấy ngày hôm nay làm những gì em đều không nhìn thấy sao? Em lại có thể thật sự nhẫn tâm quăng xuống Hoà Phong, lại tự chạy mất.
Tay Lăng Quân không tự chủ được nắm chặt, ngay cả bảng vẽ cũng bị anh bóp xuýt nát, người hoạ sĩ câm kia vội vàng nắm chặt lấy tay Lăng Quân, muốn cướp lại bức tranh kia.
Lê Nhược Vũ quá mĩ miều, ông phải suy tư: thật lâu mới có thể cẩn thận từng ly từng tý hoàn thành bức vẽ này!
Trên tay Lăng Quân vị bóp lại, phục hồi tinh thần, móc từ trong ví một xấp tiền mặt đưa cho người hoạ sĩ kia, đưa cả cái điện thoại di động kia cho ông, đồ Lê Nhược Vũ đã tặng ra bên ngoài chắc chắn anh sẽ không đòi lại, cầm bức tranh rời khỏi quảng trường.
Bỏ lại người câm điếc đằng sau lưng Lăng Quân ô ô kêu loạn, rất tức giận, muốn giành lại bức tranh kia lại * Cảm ơn anh! Ngày hôm nay” Lê Nhược Vũ cảm kích nhìn Hà Duy Hùng một cái, tháo dây an toàn của Hạ Ly bước xuống xe, Hà Duy Hùng cũng đi theo.
” Tôi chính là giúp em một cái đại ân? Em định cảm tạ tôi như thế nào?” Hà Duy Hùng cười nói.
” Việc này…” Lê Nhược Vũ suy nghĩ một chút, lúc đầu muốn nói mời anh ăn một bữa cơm, nhưng đã biết mới đi nói không chừng còn không trở về, bữa cơm kia chỉ sợ cũng khó lòng làm được Hà Duy Hùng lại lắc đầu, giang hai cánh tay, khoé môi giơ lên:” Ôm một cái đi, ngược lại em cũng sắp đi, coi như một cái lễ từ biệt, anh nhưng không chê em chiếm tiện nghỉ của anh!”
Lê Nhược Vũ không do dự chút nào, bắng phẳng ôm anh một cái, đừng nói chuyện ngày hôm nay Hà Duy Hùng giúp cô một cái vội, thì tính đây là từ biệt với bạn bè, chẳng qua là ôm một cái, cũng là chuyện rất bình thường.
Lê Nhược Vũ hơi thở đến gần, Hà Duy Hùng ngẩn người, ngửi sâu một cái, trái tim tự nhiên không khống chế được điên cuồng đập nhanh lên.
Trái tim của Hà Duy Hùng anh đã bao lâu rồi chưa vì một người con gái nhảy vọt?
” Nhược Vũ!” Bên tay đột nhiên vang lên một tiếng gọi, Trần Hi Tuấn đội một cái mũ lưỡi trai, sau lưng đeo một cái balo hai vai lỏng là lỏng lẻo, khuôn mặt ấm áp tràn đầy ý cười có thể hoà tan băng tuyết của mùa đông.
Nếu như không biết số tuổi thật sự của cậu cũng như từng gặp qua mặt cậu, sợ rằng đoán bể đầu cũng không đoán được cậu ta lại là tổng giám đốc của Z0.
” Chat” Một quả cầu thịt mũm mìm từ lâu không gặp Trần Hi Tuấn, sung sướng lao vào trong lòng của Trần Hi Tuấn.
Trần Hi Tuấn xe nhẹ đường quen ôm lấy Hạ Ly vào trong lòng, đi đến trước mặt Lê Nhược Vũ, mới phát hiện bên cạnh cô có một người đàn ông khác.
Có điều Lê Nhược Vũ hình như không có thái độ thù địch với người đàn ông này? Trần Hi Tuấn gật đầu với Hà Duy Hùng, đang chuẩn bị nói cái gì đó, Hà Duy Hùng lại đột nhiên dựng lên vài phần cảnh giác:” Anh chính là Trần Hi Tuấn?” Anh đã thấy anh ta trên tỉ vị, bị Trần Quân phá rối buổi họp báo của Z0.
Hơn nữa Hạ Ly lại gọi người đàn ông này là cha? Cũng không biết nếu Lăng Quân nghe thấy sẽ tức giận thành bộ dáng gì nữa?
* Chào anh, tôi chính là Trần Hi Tuấn” Trần Hi Tuấn một tay ôm lấy Hạ Ly, tại Hạ Ly đem hai tay ôm chặt cổ của Trần Hi Tuấn, không đành lòng gỡ.
ra, chỉ có thể vươn tay về phía Hà Duy Hùng Hà Duy Hùng mấp máy môi, chẳng lẽ mấy năm Lê Nhược Vũ ở Mỹ cùng với anh ta hay sao? Trong lòng không khỏi có vài phần ăn giấm, không đưa tay ra, ngược lại cứng nhắc nhìn về phía Lê Nhược Vũ:” Lăng Quân chả mấy chốc sẽ đuổi đến rất nhanh, em mau cùng anh ta rời đi!
Lê Nhược Vũ cũng không kịp nghĩ nhiều, càng không kịp nói lời từ biệt, Trần Hi Tuấn lại nhạy cảm nhận được địch ý từ phía Hà Duy Hùng.