Chương 735
Lời nói non nớt của trẻ con lại có thế đâm vào điểm yếu của người khác, Lâm Minh ôm thân thể bé nhỏ của cô bé, thừa nhận từ tận đáy lòng: “Đúng, không có các con sao cha vui được”
Lê Nhược Vũ lại không yên tâm để cho Hạ Ly và Lâm Minh ở cùng nhau quá lâu, hiển nhiên viên thịt nhỏ thích mẹ hơn người cha xa lạ này.
Cuối cùng viên thịt nhỏ vẫn chui ra khỏi lòng Lâm Minh, kéo tay Trần Hi Tuấn vào phòng ngủ nghe kể chuyện rồi ngủ Sau khi Hạ Ly đi, Lâm Minh vẫn cứ mãi nhìn cô.
Cô mím môi: “Anh muốn nói gì với tôi?”
Lâm Minh cười lạnh läc đầu, lại không muốn nhắc lại: “Lê Nhược Vũ, em quá tàn nhãn”
“Không phải những gì anh đối với tôi năm đó cũng tàn nhẫn sao?”
“Cho nên em đang trả thù anh sao?”
“Không, tôi chỉ muốn đế cho mình vào con sống hạnh phúc hơn một chút mà thôi”
“Không yêu cũng sẽ hạnh phúc sao?” Lâm Minh chế nhạo: “Hay là em đã yêu Trần Hi Tuấn, muốn ở bên cạnh cậu ta?”
Lê Nhược Vũ siết chặt nắm tay: “Chúng ta đã Iyhôn, tôi thích ai cũng không liên quan gì đến anh”
Lâm Minh lại cười mỉa mai: “Vậy sao? Em chắc chứ?”
Bất chợt cô ngẩng đầu: ‘Anh nói vậy là có ý gì”.
“Em sẽ sớm biết thôi” Màu mắt Lâm Minh sâu thẩm, khẽ nhếch môi làm cho người ta không nghĩ ra rốt cuộc là đang châm chọc hay là cảnh cáo.
Lê Nhược Vũ ngẩng mặt lên nhìn chảm chăm vào anh, muốn tìm ra được một chút đầu mối từ trong vẻ mặt rất ít thay đổi của anh, nhưng anh chẳng tỏ vẻ gì.
“Muốn thoát khỏi anh không dễ đâu, những gì em thiếu anh, anh sẽ lấy cả lãi” Trần Hi Tuấn đã dẫn Hạ Ly về phòng ngủ, nhưng anh vẫn nhìn chăm chắm về hướng phòng ngủ, trầm giọng cảnh cáo: “Em biết ranh giới cuối cùng của anh là gì, tốt nhất đừng làm chuyện khiến anh không thế nhịn được. Nếu không anh cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì đâu”
“Chúng ta đã ly hôn ba năm trước rồi, bây giờ tôi đã độc thân, tôi muốn ở cùng ai, muốn làm cái gì thì anh cũng không có quyền can thiệp”
“Khi nói chuyện đừng nói quá vẹn toàn.”
“Tôi vẫn còn giữ một phần hợp đồng ly hôn”
Lâm Minh khế cười: “Anh cho là em ở cùng với Trần Hi Tuấn thì sẽ thay đổi thế nào, hóa ra vẫn ngây thơ như thế”
Hợp đồng ly hôn?
Chỉ cần anh không đồng ý thì nó chỉ là tờ giấy vụn.
Cô cần môi làm cho mình tỉnh táo hơn: “Anh nghĩ sao cũng được”
Lâm Minh chậm rãi đi tới trước mặt cô, đôi mắt đen nhánh xa xăm nhìn thẳng vào mặt có, ngón tay nhẹ nhàng lau mồ hôi lạnh trên trán cô.
Động tác thân mật như thế khiến cho cô thấy sợ đến nối da gà: “Xem ra tối nay thật không thích hợp để nói chuyện, trưa mai chúng ta cùng ăn một bữa cơm, anh chờ em”
Lê Nhược Vũ không đồng ý lời mời của anh, vẫn kiên định với lập trường của mình: “Bất kể như thế nào cuộc hôn nhân của chúng ta cũng đã là quá khứ, Hạ Ly cũng là của tôi, tôi sẽ không đế cho anh cướp đi”
Dù nói thế nào thì cô tuyệt đối sẽ không lui bước.
Hạ Ly là hy vọng của cô, là ánh sáng của cô.