Chương 340
Dạo này anh toàn dính một chỗ với Lê Nhược Vũ, cô vừa rời khỏi, anh liền có chút thần hồn nát thần tính rồi.
“Nói đi, tra được gì rồi?”
“Tôi giúp cậu việc lớn như vậy, hai vợ chồng các cậu phải mời tôi ăn bữa cơm” Lê Nhược Vũ nói cả nửa năm rồi, cũng không mời cô ăn cơm, anh ta phải tự lực cánh sinh.
“Bàn điều kiện?”
“Đúng, bị cậu oán giận còn làm không công nữa, tôi thiệt thòi biết bao chứ?”
“Được.’ Lâm Minh gật đầu.
Hà Duy Hùng cũng không giốn nữa, anh ta nói thẳng: “Chính là quản lý cấp cao của khách sạn đã tạo điều kiện, cố tình nới lỏng điều tra vào thời điểm đó. Lúc đó camera có góc chết, khách sạn cũng báo lên cấp trên rồi, nhưng mà bên trên nói không cần gấp, thời điểm đó chỉ cách lúc Lê Nhược Vũ xảy ra chuyện một thời gian ngắn, cảm giác như có người cố tình làm như vậy:
“Hạ Tư Duệ là nhân vật quan trọng giam chân Hạ Đông Quân. Nếu như chuyện của Hạ Tư Duệ bị bại lộ, Hạ Đông Quân ắt sẽ không kết hôn với cô ta… Như vậy, Lê Nhược Vũ tất nhiên cũng chịu ảnh hưởng”
Lần trước lúc nhìn thấy Hạ Đông Quân ở cùng với Lê Nhược Vũ, ánh mắt của Hạ Đông Quân khiến cho Lâm Minh hoảng sợ.
Mặc dù Lê Nhược Vũ bây giờ hoàn toàn thuộc về anh rồi, nhưng anh có thể nhìn ra được, Hạ Đông Quân vẫn còn liên quan rất nhiều đến quá khứ của cô.
Cho dù cô sẽ không đến với Hạ Đông Quân, nhưng mỗi lần nhìn thấy Hạ Đông Quân, thậm chí là nhắc đến tên của anh ta, thì lòng cô ít nhiều đều có một cảm xúc không ổn định.
Tình cảm là một thứ gì đó rất kỳ diệu, và áy náy cũng là một loại cảm xúc cực kì mạnh mẽ, khó có thể xua đuổi. Nó sẽ ảnh hưởng đến mọi quyết định của Lê Nhược Vũ, ảnh hưởng đến trọng lượng của người đó trong lòng cô.
Lâm Minh không muốn trọng lượng của Hạ Đông Quân trong lòng Lê Nhược Vũ tăng lên, cho dù chỉ là vì áy náy.
Hà Duy Hùng xem như là nhìn ra tâm tư của anh, anh ta trêu chọc nói: “Ái chà, tổng giám đốc Lâm của chúng ta mà lại có lúc không tự tin à?”
Lâm Minh thản nhiên nói: “Đối diện với cô ấy, tôi luôn không tự tin như vậy.”
Hà Duy Hùng nói: “Tôi cứ tưởng cậu trước giờ đều rất bình tĩnh”
Lâm Minh nói: “Lê Nhược Vũ trước giờ đều lúc nóng lúc lạnh, nhưng lại tràn đầy sức hút chết người.”
Ngay từ đầu thì anh đã thích Lệ Nhược Vũ, chỉ là anh kiêu ngạo, khăng khăng không chịu thừa nhận bản thân lại động lòng với một người phụ nữ không thèm để ý gì đến mình.
Cho nên, mới để ý, mới chiếm đoạt.
Cho dù là hiểu lầm Lê Nhược Vũ xảy ra quan hệ với Hạ Đông Quân, thì anh cũng không muốn để Lê Nhược Vũ rời khỏi, thật ra lúc đó đã yêu rồi nhỉ.
Nếu như không phải Hạ Đông Quân nhắc nhở anh, thì e là đến bây giờ anh vẫn chưa có dũng khí đối diện với lòng mình.
Hà Duy Hùng không nói gì, nhưng thật ra không phải là anh không muốn nói.
Thích Lê Nhược Vũ, nhưng chỉ có thể thích một cách âm thầm trong lòng thôi là được rồi.
“Đúng rồi, cậu với cái cô Lê Minh Nguyệt gì đó bên nhau thật sao?” Lâm Minh biết, Hà Duy Hùng này gần đây không ra ngoài ăn chơi lêu lổng nữa, có vẻ như đã quay đầu vào bờ.