"Số hiệu 8006, đây là cơm trưa của cô." Theo kim đồng hồ chỉ hướng 12 giờ, nhân viên đưa cơm đúng hạn mà đến. Ngồi ở trên giường, nhìn đối phương dọn xong bàn cơm, đem ba món một canh trong đó đặt trên bàn. Tư Hướng Nhan rất rõ, đây tuyệt đối không phải đãi ngộ trong tù nên có. Chỉ đáng tiếc, dù cho bắt đầu từ hôm qua thì không có ăn bất cứ thứ gì, Tư Hướng Nhan lại cũng nhấc không động*đũa.
Mảnh vỡ thủy tinh trên đất được dọn sạch sẽ, nhưng vết máu của Ông Lẫm Nhiên lại lưu lại ở trên đất, không kịp thu dọn. Lời nói của đối phương để lại hôm qua rành rành ở trước mắt, giải thích của nàng, khẩn cầu của nàng, và sắc mặt thay đổi cuối cùng đều giống như phim chiếu lại như vậy ở trước mắt mơ hồ không yên. Dù Tư Hướng Nhan thông mình nữa, lại cũng không phán đoán được rốt cuộc cái gì là thật, cái gì là giả.
Nếu như nói Ông Lẫm Nhiên từ khi bắt đầu thì vì hủy đi Tư gia, lại tại sao khi ở trước mặt mình lộ ra ánh mắt và biểu tình đó. Nếu như nàng hôm qua đến là vì giết mình, tại sao không vào thì động thủ mà là phải hư cấu lời nói dối tiếp tục gạt lấy sự tín nhiệm của mình? Nghĩ đến bộ dạng tiều tụy quá nhiều của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan siết chặt góc áo, lại ngừng không được chua sót trong lòng.
Quả nhiên, đến hôm nay cô vẫn là thương tiếc con người kia, mà phần tình cảm này ngàn vạn lần không nên có.
"Tư tỷ, Tư tỷ."
"Cái gì?" trong khi Tư Hướng Nhan xuất thần, nhân viên đưa cơm bổng dưng mở miệng kêu cô. Thấy đối phương đưa cơm xong còn chưa rời khỏi, Tư Hướng Nhan ngẩng đầu nhìn, lúc này mới phát hiện, thì ra nhân viên đưa cơm này không phải người khác, căn bản chính là Chung Cẩn Du cải trang giả dạng.
"Gan ngươi rất lớn." Phát hiện Chung Cẩn Du cười như không cười ngồi ở chỗ đó, vô cùng thư thả cắn lấy quả đào vốn là cho mình, Tư Hướng Nhan bổng nhiên cảm thấy, chính mình ban đầu chọn Chung Cẩn Du gia nhập Tư gia thật sự quá đúng rồi.
"Nếu như không có lá gan giống như Tư tỷ chị, lại làm sao xứng làm thuộc hạ của chị? Ngày mai thì phải ra tòa rồi, kịch khổ tình của chị nên kết thúc rồi chứ?"
"Không có cái gì kịch khổ tình hay không, ta chỉ là chán ghét loại cảm giác bị người quản chế." Kế hoạch bị Chung Cẩn Du ngang nhiên nói ra, Tư Hướng Nhan cũng không để ý, cô cầm lên điếu thuốc một bên từ từ hút, híp mắt hưởng thụ cảm giác khói thuốc quanh quẩn.
"Chuyện của chị trước khi đi giao phó đã xử lý xong, từ thân thuộc đến trực hệ của Tư gia, tất cả nhân viên chúng tôi đều tiến hành điều tra nghiêm mật, nội ứng Trình gia phái đến toàn bộ thanh lý sạch sẽ, người của cảnh sát xếp vào, ngoại trừ Dương Lạc và Ông Lẫm Nhiên ra, còn có không ít quan lớn, chẳng qua đã không cách đối với chị cấu thành bất cứ uy hiếp nào."
"Ý của ngươi, Dương Lạc cũng là người của Trình gia."
"Ân, tôi ban đầu cho rằng hắn là cảnh sát, kết quả sau khi điều tra rõ ràng phát hiện hắn cũng là nội ứng Trình gia phái đến. Còn có, nam cảnh sát trong phòng thẩm vấn mạo phạm chị cũng bị Trình gia mua chuộc, họ mấy năm qua lôi kéo không ít nhân tâm. Chẳng qua là, thông qua điều tra lần này, cho dù họ ẩn núp sâu nữa, cũng sẽ bị Tư gia đào cả gốc."
"Ta luôn rất tin hiệu suất làm việc của ngươi." Nghe qua báo cáo của Chung Cẩn Du, Tư Hướng Nhan khơi lên khóe miệng, ánh mắt cô nhìn người quả nhiên rất chuẩn. Chung Cẩn Du là trợ thủ đắc lực, nếu như cho cô ấy quyền lợn lớn hơn, cô ấy sẽ làm lớn hơn.
"Còn có một chuyện, ngày mai ra tòa, kế hoạch của chúng ta để Ông Lẫm Nhiên nhận hết tất cả tội, hơn nữa để nàng ta thừa nhận nàng ta lấy thân phận cảnh sát ép hại chị. Làm như vậy, thứ nhất có thể để Tư gia rửa sạch tất cả hiềm nghi, thứ hai cũng có thể giải quyết nỗi lo sau này."
"Chỉ là.." Chung Cẩn Du thích nhất chính là nói chuyện một nữa, nhìn cô ấy đem trái đào ăn xong quăng vào trong thùng rác, lại cầm lên trái táo của mình bắt đầu ăn, Tư Hướng Nhan để mặc cô ấy, dù sao cũng không có khẩu vị. "Tư tỷ, nếu như nàng ta gánh tội thay chị, cho dù có thể cứu người trở lại, thân phận của nàng ta bao gồm tất cả của nàng đều sẽ bị xóa sạch, nàng ấy thì là một người chết, tôi sợ sau này chị sẽ hối hận."
"Chung Cẩn Du, lời ngươi nói để ta cảm thấy rất kì lạ, ta tại sao sẽ hối hận? Nàng ta đối với ta mà nói chỉ là một người không quan trọng mà thôi, cho dù nàng ta không bị xử tội, ngươi cảm thấy người Tư gia sẽ buông tha nàng?"
"Được, nếu Tư tỷ đã nói như vậy, vậy thì ngày mai gặp đi." Thấy Tư Hướng Nhan trong mắt lóe qua sự do dự, Chung Cẩn Du ở trong lòng bất đắc dĩ thở dài, đứng dậy rời khỏi.
Quả nhiên, đáp án của Tư Hướng Nhan thì cậy mạnh giống tình cách của cô.
"Lan, ta trở về rồi, ngươi muốn ăn gì, ta đi mua cho ngươi." Từ giám ngục trở về, Chung Cẩn Du có chút không kịp chờ đợi trở về khách sạn, mới đẩy cửa vào thì bất đầu quan tâm đến bữa ăn của nữ nhân nhà mình. Cô ấy biết, loại người lười biếng và chán ghét ra cửa như Chung Cẩn Lan mới sẽ không ở thành phố xa lạ ra ngoài tự mình mua đồ ăn, phỏng đoán mình đi bao lâu, cô thì đói bấy lâu.
Nghe thấy Chung Cẩn Du trở về, Chung Cẩn Lan nằm ở trên giường lập tức có tinh thần. Cô nhanh chóng từ trên giường đứng dậy, xoi gương một chút, lại sửa sang tóc một chút, liền mặc đồ ngủ gợi cảm của mình đi ra ngoài.
"Tiểu Du Du, ngươi làm sao mới trở về, Tư Tư cô ấy thế nào?" áo khoác không từng cởi đi mang theo mấy phần lãnh ý ở bên ngoài, mà Chung Cẩn Lan thì trực tiếp như vậy dựa qua, cũng để Chung Cẩn Du hơi sửng sốt. Thấy đối phương chỉ mặc váy ngủ mỏng manh, trên vai lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn và xương quai xang, mà thân thể của chính mình là bị bộ ngực mềm mại của cô cọ tới cọ lui. Chung Cẩn Du ho khan mấy tiếng, đem Chung Cẩn Lan hoàn toàn không có giác ngộ ôm vào trong ngực.
"Tư tỷ nói rồi, theo kế hoạch ban đầu hành sự."
"Ngày mai ra tòa, ngươi xác định cô ta có thể tỉnh lại? Đến bây giờ cô ta sốt cao còn không lùi, cho dù ngày mai cô ta có thể tỉnh lại, thân thể của cô ta.."
"Lan, chúng ta muốn chỉ là cô ấy tỉnh lại, còn về phương diện khác không ở trong phạm vi xử lý của chúng ta. Cô ấy chỉ cần tham dự, nhận tội, còn về sau này sống chết của cô ấy, là chuyện của bản thân cô ấy."
"Ngươi làm sao bổng nhiên bỏ mặc sống chết của cô ta rồi chứ?" nghe Chung Cẩn Du nói như vậy, Chung Cẩn Lan có chút kinh ngạc, cô là nhớ được, ban đầu Ông Lẫm Nhiên muốn đến trấn X là ai giúp đỡ.
"Sống chết của cô ấy vốn thì không liên quan ta, lúc trước ta chỉ là đứng ở góc độ của Tư tỷ không hy vọng cô ấy chết. Nhưng vừa rồi Tư tỷ đã cho ta đáp án rồi, ta cũng không cần thiết khách sáo với cô ta nữa, không phải sao?"
"Ngươi như vậy, để ta cảm thấy rất kì lạ." nhìn theo Chung Cẩn Du như đang suy tư mấy lời nói vừa rồi này, Chung Cẩn Lan cảm thấy lúc này cô ấy có chút kì quái, lại nói không ra được chỗ nào không đúng.
"Lan, cho ta một chút thời gian, ta muốn đi xem thử Ông Lẫm Nhiên, chút nữa mua đồ về cho ngươi ăn."
"Ân." Thấy chung Cẩn Du vào trong phòng Ông Lẫm Nhiên, thậm chí còn đóng cửa lại, tuy lòng có nghi vấn, nhưng Chung Cẩn Lan vẫn là về phòng.
"Ông Lẫm Nhiên, ta biết, bây giờ ngươi có thể nghe thấy lời của ta." Đứng ở mép giường, Chung Cẩn Du từ trên cao nhìn xuống nhìn theo người nằm ở trên giường. Lúc này nàng không có sức sống của ngày thường, tóc dài màu đen hỗn độn tản mạn, ngay cả hơi thở cũng yếu đến giống như người chết.
"Bây giờ căn phòng này chỉ có hai chúng ta, ở đây là không phải trấn Đồng Hỗ, càng không phải nhà của cô và Tư Hướng Nhan. Nếu như cô ngày mai không xuất hiện, Tư Hướng Nhan thì gặp phải phiền phức, nếu cô từng nói chết cũng phải cứu cô ấy, thì nên lấy ra một chút giác ngộ. Trừ phi cô là loại người vì một chút xíu đả kích thì tìm cái chết, vậy khó tránh quá để người ta xem thường chút rồi."
"Cô nghe đây, muốn chết thì được, nhưng không phải loại cách chết này. Nếu bây giờ cô dự định làm lính đào tẩu, vậy cả đời cô cũng đừng nghĩ đến sự tha thứ của Tư Hướng Nhan"
Hết chương 73
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT