"Phù.." Thân thể cùng với nghỉ ngơi trong thời gian dài mà thức tỉnh, nhưng cảm giác đầu tiên lại cũng không thoải mái, trái lại mang theo mệt mỏi còn nghiêm trọng hơn so với không ngủ. Tư Hướng Nhan cúi đầu nhìn hướng người trong ngực bị mình ôm chặt, vốn là chân mày nhíu chặt lại ở lần đầu chuyển mắt thấy được trở nên ôn nhu, thậm chí cũng cảm nhận ra khác thường của tay phải, mà đem động tác thả đến càng nhẹ.

Buổi tối hôm qua có thể nói là một đêm kịch liệt nhất mà Tư Hướng Nhan sống 27 tuổi đến nay, cô không nhớ được chính mình và Ông Lẫm Nhiên ở trên giường làm bao lâu, thậm chí không biết mình làm sao mà ngủ, chỉ có ấn tượng mơ hồ là Ông Lẫm Nhiên muốn mình ngủ, kế đó lại đem ngón tay của mình đưa vào trong người của em ấy, cho đến hiện tại Tư Hướng Nhan vẫn rõ ràng nhớ được xúc cảm mềm mại của ngón tay bị hang động nóng bỏng đó nuốt nhả, càng không cách quên đi khi Ông Lẫm Nhiên nở rộ xinh đẹp kinh tâm động phách

Có lẽ là tối qua thật sự quá mệt, Tư Hướng Nhan phát hiện dẫu rằng lúc này đã là hai giờ trưa, nhưng Ông Lẫm Nhiên vẫn là không có dấu hiệu muốn chuyển tỉnh. Nàng cứ như vậy đem thân thể ủ trong ngực mình, giống con thú con vừa sinh đeo theo như vậy, một tay đặt ở phía dưới cổ mình, tay kia khoác lên eo mình. Chẳng qua là mấy cái này cũng không phải điểm chú ý của Tư Hướng Nhan, mà sức chú ý của cô lúc này cũng tập trung ở trên tay phải.

Nếu như nhớ không nhằm, Tư Hướng Nhan rất rõ ràng biết tối qua cô cũng không có kiên trì đến trận hoan lạc này kết thúc, mà là ở giữa đường mê man đi. Cô không biết Ông Lẫm Nhiên ở sau khi mình ngủ lại làm cái gì, chỉ rõ ràng giờ này khắc này ngón tay của mình vẫn đặt ở trong người của đối phương. Trong đó tuy đã trở nên không ẩm ướt như vậy nữa, lại sít sao kẹp lấy ngón tay của mình không chịu để cô lui ra ngoài.

Trường hợp như vậy xác thực bối rối đến quá mức, Tư Hướng Nhan thận trọng xê dịch tay phải, tận lực có thể đem động tác thả nhẹ nhàng, để tránh đánh thức Ông Lẫm Nhiên, nhưng cô lại xem nhẹ sức ảnh hưởng của mình đối với đối phương. Dù cho chỉ là tay phải từ từ rút ra, lại vẫn để Ông Lẫm Nhiên từ trong mộng bị bừng tỉnh, không ý thức hừ ra tiếng.

"Ân.. Nhan Nhan.. nhẹ chút.." Thân thể cũng không đủ ướt át khiến cho rút ra trở nên chật vật, thấy Ông Lẫm Nhiên mở mắt nhìn mình nói ra. Thanh âm đó mang theo khàn khàn của đêm vui vẻ, nghe ra vẫn là vô ý mê người. Toàn thân Ông Lẫm Nhiên lúc này đều tràn đầy lười nhát và chính chắn điềm tĩnh của nữ nhân sau khi tình dục nở rộ, Tư Hướng Nhan nhìn rất lâu, nhịn không được thay nàng đem tóc dài rối loạn chỉnh xong, lại lần nữa ôm lấy nàng.

"Ngón tay hình như rất khó rút ra." Nếu Ông Lẫm Nhiên đã tỉnh rồi, Tư Hướng Nhan cũng không kiên dè. Cô cười khơi lên cằm của Ông Lẫm Nhiên, tiến đến bên tai nhẹ giọng nói ra, lại xấu xa động rồi động ngón tay tồn tại trong người đối phương. Kỳ thực cô chỉ muốn trêu chọc Ông Lẫm Nhiên một chút, xem thử con người này sẽ xấu hổ không, nhưng mà, ngón tay mới vừa động, Tư Hướng Nhan liền phát hiện đầu trên ngón tay vọt ra từng trận nhiệt lưu, trong chớp mắt liền đem thông đạo khô khốc làm ướt.

"Nhan Nhan là cố ý sao? Chị biết em không cách cự tuyệt chị, bây giờ nên làm sao?" Tình trạng thân thể mình Ông Lẫm Nhiên là rõ ràng nhất, sáng sớm khi nàng tỉnh lại thì cảm giác được sự tồn tại của Tư Hướng Nhan, chỉ là cố nén phân tán sức chú ý của mình, không đi sản sinh cảm giác. Nhưng mà, trãi qua Tư Hướng Nhan vừa động như vậy, *nàng đè nén cũng không chỗ ngăn cản chảy lộ ra ngoài, cản cũng cản không được.

"Chuyện này quá nhiều không tốt." Tư Hướng Nhan suy nghĩ, vẫn là mượn ẩm ướt đem tay rút về, khi nghe thấy chính mình đang triệt để rời khỏi Ông Lẫm Nhiên ngược lại hít một hơi, tổng cảm thấy cách thức vừa rồi của mình có chút thô bạo rất có thể làm đau con người này.

"Nhan Nhan, em muốn tắm rửa." Ông Lẫm Nhiên nhẹ giọng nói ra, hơi dùng sức kẹp chặt hai chân, Tư Hướng Nhan không rời khỏi còn tốt, cô vừa đem ngón tay rút ra, Ông Lẫm Nhiên mới phát giác chân tâm trong đó đau giống như bị lửa đốt bị thương. Nghĩ đến cũng là chính mình tối qua muốn quá nhiều rồi, mới sẽ đau như vậy đó.

"Chị ôm em đi."

"Không cần, mới mức độ này mà thôi, em lại không phải tôm chân mềm." Ông Lẫm Nhiên từ chối ý tốt của Tư Hướng Nhan, nhẫn nhịn đau đớn của chân tâm xuống giường, nhưng mà, hai chân vừa mới chạm phải mặt đất, nàng thậm chí còn không kịp đứng vững, cơ thể liền giống như bị rút đi xương ỉu xìu ngã trên đất.

"Ngô." Xoa lấy eo và chân phải đã không có cảm giác, Ông Lẫm lúc này mới phát giác, thì ra chính mình vừa rồi cảm giác không được mệt mỏi cũng không phải cơ thể có bao nhiêu tốt, mà là mấy vị trí chắc khó chịu kia đều đã chết lặng rồi, bây giờ bắt đầu động tác, tự nhiên sẽ suy sụp thành một đoàn.

"Chị ôm em đi."

Thấy Ông Lẫm Nhiên té ngã, Tư Hướng Nhan vội vàng xuống giường đi qua ôm nàng, nhưng mà, hai cánh tay mới vòng qua, cô thì phát hiện tay phải của mình căn bản không nghe sai khiến, cả cánh tay cơ hồ là không có trực giác, dường như bị người cắt đi. Lúc này Tư Hướng Nhan cũng ngốc mắt, hai người một người ngồi ở trên đất, một người ngồi ở trên giường, đều bộ dạng trầm tư đầy mặt.

Xem ra, sau này thật sự không thể miệt mài quá độ rồi..

"Nhan Nhan, chúng ta nằm chút nữa đi." Sau khi nổ lực, Ông Lẫm Nhiên phát hiện chính mình và Tư Hướng Nhan vẫn thật sự bất tiện làm những công việc đòi hỏi phải tốn nhiều thể lực, chỉ đành đỡ nhau lại nằm về giường.

"Thân thể em khó chịu sao?" Thấy Ông Lẫm Nhiên sau khi lên giường thì nằm không lên tiếng, Tư Hướng Nhan ôm lấy nàng nhẹ hỏi, thay nàng xoa lấy bụng dưới và thắt lưng.

"Nhan Nhan, chỗ đó đau, giúp người ta xoa trong đó." Sự chu đáo của Tư Hướng Nhan để tâm trạng của Ông Lẫm Nhiên trở nên tốt lên, ngay cả đau đớn nóng bừng bừng giữa chân cũng bớt đi rất nhiều. Nàng kéo tay của đối phương qua nhẹ nhàng ấn ở bộ vị trung tâm, bàn tay của Tư Hướng Nhan hơi lạnh và nhiệt độ cao trong đó triệt tiêu nhau, chuyển biến thành một loại xúc cảm thoải mái. Ông Lẫm Nhiên kiềm lòng không đậu hừ ra ngoài, chỉ cảm thấy mới bị Tư Hướng Nhan xoa một chút thì lại khơi lên cảm giác.

"Đợi chút thoa thuốc sẽ thoải mái một chút." Là người thân mật nhất của Ông Lẫm Nhiên lúc này, Tư Hướng Nhan tự nhiên có thể nhìn thấu phản ứng của nàng, cũng phát giác lòng bàn tay ướt át. Đúng lúc khi cầm qua khăn giấy kế bên muốn giúp Ông Lẫm Nhiên lau sạch, tay lại bị đối phương dùng chân kẹp lại với nhau, thân thể cũng bị ôm rất chặt.

"Nhan Nhan, chị có biết em thật sự rất yêu chị không. Tối qua chị có thể muốn em, thật sự rất vui. Ngón tay của chị rất dài, đem thân thể của em một lần lại một lần xuyên xỏ, cho đến bây giờ em vẫn cảm thấy chị đang ở trong em." Thanh âm lời nói của Ông Lẫm Nhiên rất nhẹ, nhưng ngữ điệu lại trằn trọc mà câu người. Nghe thấy lời to gan như thể của nàng, Tư Hướng Nhan cảm thấy mặt có chút phát nóng, chuyện này có lẽ là cô nhiều năm qua lần đầu đỏ mặt.

"Thời gian của chúng ta vẫn còn rất nhiều." Nghe thấy Ông Lẫm Nhiên bắt đầu dùng chân tâm ma sát cánh tay của mình, đem mấy nhiệt dịch quá nhiều kia cọ ở trên thân thể của mình, Tư Hướng Nhan kịp thời khắc chế nàng, lại động một chút tay phải phục hồi lại khí lực, mang Ông Lẫm Nhiên từ trên giường bồng lên. Nước của bồn tắm nóng hơn mấy phần so với bình thường, Tư Hướng Nhan nhẹ nhàng đem người trong lòng đặt vào trong nước, thấy Ông Lẫm Nhiên ngoan ngoãn nằm ở trong đó nhắm mắt dưỡng thần, Tư Hướng Nhan hôn hôn trán của nàng, liền trở về phòng thu dọn bừa bãi đầy mắt kia.

Mở ra cái chăn bị nhào lung tung, ngay sau đó thu vào mắt là ga giường nhăn nhúm không bằng, phía trên từng vũng nước khô đi thực quá ái muội chút rồi. Nhưng mà, chói mắt nhất, thì là vũng vết máu màu đỏ ở giữa ga giường cũng không tính là ít kia. Sờ lấy vũng máu kia, Tư Hướng Nhan phát ngẩng rất lâu, cuối cùng vẫn là dùng dao đem một mảnh vải đó cắt xuống, bỏ vào trong ngăn kéo. Ngồi ở trên giường đợi Ông Lẫm Nhiên ra ngoài, nghĩ đến đủ loại kích tình của hai người hôm qua, Tư Hướng Nhan suy tư một chút, vẫn là cầm lấy điện thoại lên thanh tìm kiếm đánh mấy chữ.

Nếu như bạn gái quá mức đói khát vậy phải làm sao?

Hết chương 55​

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play