"Hoan nghênh đến chơi." Trang trí độc đáo, không khí ấm áp trong tiệm cafe, nhân viên phục vụ thấy được người đến nhiệt tình chào hỏi. Tuy con người này thường xuyên là đến ăn không, so với khách thật còn lớn hơn. Thấy được Tư Hướng Nhan cười hướng đến họ gật gật đầu, mà bà chủ nhà mình vừa rồi sắc mặt vẫn như thường trong nháy mắt gương mặt nhuộm lên một tầng nụ cười hạnh phúc của tiểu nữ nhân hạnh phúc. Mấy nhân viên cửa hàng tự giác tan ca rời đi, đem không gian để cho chủ và bà chủ ân ái.
"Có mệt không?" Tư Hướng Nhan mới qua, liền quen thuộc ôm lấy eo của Ông Lẫm Nhiên, vươn tay xoa nhẹ lấy bụng dưới hơi nhô lên của nàng. Hai người từ New Zealand trở về đã qua hơn hai năm rồi, khoảng thời gian này, Tư Hướng Nhan và Ông Lẫm Nhiên tổ chức một hôn lễ long trọng, cơ hồ làm đến cả trấn Đồng Hỗ mọi người đều biết. Tư đại tiểu thư của Tư gia thích đồng tính, còn quang minh chính đại kết hôn với một cô gái thần bí.
Tuy Tư Hướng Nhan không hề quan tâm đối với trẻ con, nhưng Ông Lẫm Nhiên lại thần kì thích trẻ con, ở dưới tình huống hai người thương lượng rất lâu, thì năm nay, Tư Hướng Nhan dẫn Ông Lẫm Nhiên ra nước ngoài làm phẫu thuật, rồi đợi thời gian nữa năm, cuối cùng có đứa con thuộc về bản thân họ. Ông Lẫm Nhiên vốn dĩ nghĩ cái gì cũng không làm, chỉ muốn mỗi ngày ở trong nhà hưởng thụ cái gọi là cuộc sống của "vợ" sau hôn nhân.
Tư Hướng Nhan đối với như vậy không có ý kiến, tiền trong nhà nhiều đến ném cũng ném không hết, đủ cho hai người họ cái gì cũng không làm tiêu đến mấy đời. Thế nhưng, thấy Ông Lẫm Nhiên mỗi ngày ở trong nhà không phải xem tivi thì là ngủ, Tư Hướng Nhan sợ nàng ngột ngạt đến chết, cuối cùng chủ động đề xuất cho nàng lần nửa mở một tiệm cafe, để nàng tùy tiện kinh doanh một chút, nhằm giết thời gian.
"Vừa mệt vừa buồn ngủ, vô vị chết rồi đó. Nhan Nhan, bảo bảo nói nó muốn kem." Tuy mang thai mới năm tháng, nhưng Ông Lẫm Nhiên lại cảm thấy chính minh mang thai năm năm lâu dài như vậy. Nàng luôn đều thích trẻ con, hơn nữa nghĩ đến có thể sinh con cho người mình yêu hoàn toàn chính là chuyện hạnh phúc vô cùng. Nhưng từ sau khi có bảo bảo, thật là dằn vặt Ông Lẫm Nhiên quá chừng.
Tuy nói thân thể đã điều dưỡng không tệ, nhưng bên trong thân thể của Ông Lẫm Nhiên lại sớm có tổn thương. Sau khi mang thai nàng giống như có chứng chán ăn ăn cái gì nôn cái đó, đồ thỉnh thoảng muốn ăn cũng là vô cùng kỳ quặc. Mà đáng ghét nhất là, không khí bây giờ nóng như vậy, nàng thỉnh thoảng muốn ăn kem cũng không được phê chuẩn. Cho nên nói, sinh bảo bảo thật sự là quá cực khổ quá mệt rồi, nhưng vừa suy nghĩ đến đứa con sinh ra sẽ giống Nhan Nhan xinh đẹp như vậy, chính mình có thể cho nó mặc các loại váy công chúa đáng yêu, Ông Lẫm Nhiên lại trong nháy mắt có sức sống.
"Bác sĩ từng nói, bây giờ thân thể của em không thể chịu lạnh, Lan và Cẩn Du không phải mua rất nhiều đồ ăn vặt cho em? Em tốt nhất vẫn là.."
"Thế nhưng bảo bảo muốn ăn kem."
"Rõ ràng là bản thân em thích ăn thôi."
Thấy Ông Lẫm Nhiên lại dùng đứa con viện cớ, Tư Hướng Nhan bất đắc dĩ lại buồn cười nói ra. Phát hiện đối phương là thật sự không có dự định nhượng bộ, Ông Lẫm Nhiên giận đùng đùng không để ý Tư Hướng Nhan nữa, mà là ở một bên chuyên chú xay cafe. Sau khi nàng mang thai rất ít đến tiệm, hôm nay đến đây, hoàn toàn là tình huống đặc biệt. Sau khi Trang Kỷ Nghiên nghe nói chính mình có bảo bảo nhất định muốn về nước đến thăm mình, thời gian chính là hẹn ở hôm nay, so với đến biệt thự Tư gia, ở trong tiệm cafe chiêu đãi là lựa chọn càng tốt.
"Sao vậy? Tức giận rồi?"
"Mới không có, chị tránh ra đi, đừng đụng em." Ông Lẫm Nhiên vươn tay đẩy Tư Hướng Nhan ra, một mình ở bên đó chơi đùa cái gì. Nàng mặt váy dài màu trắng có chút rộng thùng thình, tóc dài màu đen tự nhiên phân tán ở trên mặt, rõ ràng bụng đã có độ cong nhô ra rất rõ, nhưng Tư Hướng Nhan lại cảm thấy Ông Lẫm Nhiên hiện tại đẹp kinh người.
Ánh mắt của cô thuận theo chiếc cổ thon dài của Ông Lẫm Nhiên một đường hướng xuống, từ từ đến trước ngực của nàng, bởi vì có nguyên cố của bảo bảo, bộ ngực đó vốn đứng thẳng trở nên càng no đủ, mỗi lần giúp Ông Lẫm Nhiên tắm rửa Tư Hướng Nhan đều sẽ nhìn đến cơ thể phát nóng. Mà hôm nay sáng sớm thức dậy, cô phát hiện, áo lót quần lót của mình tựa hồ lại thiếu một bộ.
"Chút nữa Trang Kỷ Nghiên kia muốn qua đây?"
"Ân, chị ấy nói chị ấy rất nhớ em, nói cần phải đến thăm em, đúng lúc em cũng rất lâu không có thấy chị ấy, ngày đó chị ấy gửi bưu kiện, chị ấy.. ân.." Ông Lẫm Nhiên vẫn đang nói chuyện liên quan đến Trang Kỷ Nghiên, lại phát hiện tay của Tư Hướng Nhan rất không quy tắc đặt đến giữa eo mình vuốt ve tới lui. Hai người sống chung với nhau lâu như vậy, bộ phận nhạy cảm trên người của Ông Lẫm Nhiên Tư Hướng Nhan biết rõ mùng một, ở loại thời điểm này cố ý đi sờ, tuyệt đối là lòng của Tư Mã Chiêu ai nhìn cũng thấy (nói về ý đồ không thể che giấu của một người).
"Chị đừng sờ lung tung, chị không phải không muốn em sao? Nếu đã không làm, thì đừng đốt lửa." Bị Tư Hướng Nhan vuốt ve, Ông Lẫm Nhiên không vui nói ra. Liên quan đến chuyện này, nàng là chất chứa oán hận đã lâu. Từ sau khi mấy tháng trước có bảo bảo, cuộc sống của hai người lập tức thì từ hằng đêm sênh ca của trước đó, trở thành như hiện tại.. trực tiếp không có.
Tuy nói trước ba tháng không thể làm là quy tắc, nhưng đến sau mấy tháng, bác sĩ cũng có nói có thể làm vận động thích hợp, đối với cơ thể có chút có lợi. Nhưng Tư Hướng Nhan đầu gỗ già này luôn lo trước lo sau không đụng mình, không đụng cũng thôi đi, mỗi đêm ôm chính mình còn đốt lửa lung tung, để Ông Lẫm Nhiên khó chịu căn bản ngủ không được. Sinh hoạt tình dục không hài hòa này, trực tiếp khiến cho Ông Lẫm Nhiên luôn đều rất muốn đánh Tư Hướng Nhan.
"Sao vậy? Còn đang vì loại chuyện đó tức giận? Xin lỗi, có lẽ là trước đó chị băn khoăn quá nhiều rồi, mới sẽ để em cũng phiền não theo. Kỳ thực em không cần giải quyết sau lưng chị, nếu như thật sự muốn, có thể nói với chị."
"Cái gì a.. em nghe không hiểu lời của chị." Cảm thấy bí mật nhỏ của mình bị phát hiện, sắc mặt của Ông Lẫm Nhiên ẩn ẩn có chút đỏ ửng.
"Nghe không hiểu sao? Vậy thì để chị đến nói cho em biết, thực ra mỗi lần em lén lấy áo lót quần lót của chị chị đều biết, cũng biết em luôn thích sau khi chị ngủ nắm lấy tay của chị đi.."
"Được rồi, không cần nói kỹ càng như vậy, còn không phải Nhan Nhan chị một chút cũng không hiểu phong tình. Cái đó nhẫn nhịn, thật sự rất khó chịu" mặt của Ông Lẫm Nhiên đỏ đến sắp phải chảy ra máu, nàng cắn lấy môi dưới, luôn cảm thấy Tư Hướng Nhan là cố ý.
"Cho nên, bây giờ chị muốn để em thỏa mãn một chút."
"Không được, bây giờ còn đang ở trong tiệm."
"Không sao đâu, chỗ này có cái bàn, em có thể dựa ở đó."
"Nhan Nhan, ân.. chị.. chị là cố ý."
Thân thể được nhẹ nhàng đỡ đến phía trước trên cái bàn, Tư Hướng Nhan dùng một tay ôm bụng của Ông Lẫm Nhiên, tay kia đúng là di chuyển thẳng xuống, xẹt qua chiếc váy, cách đáy quần mỏng manh trực tiếp sờ lên chân tâm của Ông Lẫm Nhiên. Khô khan không giống như chính mình dự đoán, chỉ là đối thoại vừa rồi, thân thể của Ông Lẫm Nhiên thì đã phản ứng lên, chính giữa quần lót có chút thấm ướt, mang theo nhiệt độ nóng bỏng.
"Đã rất ướt rồi, sờ như vậy có thoải mái một chút không?" Cách quần lót, bụng ngón tay của Tư Hướng Nhan ở khe hở cánh hoa của Ông Lẫm Nhiên vuốt ve tới lui, thỉnh thoảng khiêu khích sờ sờ hoa hạch lòi lên của đỉnh núi kia, đều sẽ khơi lên run rẫy của người trong lòng.
"Ngô.. thoải mái, dùng sức một chút nữa, chị đi vào sờ."
Ở giữa dục vọng và xấu hổ, Ông Lẫm Nhiên quyết đoán lựa chọn cái trước. Hai mắt của nàng bởi vì động tình mà bịt kín một tầng hơi nước, chỉ cảm thấy bộ ngực bị đè ép ở trên cái bàn, mặt bàn đá hoa cương kia và đỉnh ngực ma sát nhau, cũng mang cho thân thể xúc động và vui vẻ cực lớn. Nàng kiềm lòng không được dùng hai tay sờ lấy bộ ngực của mình, khát vọng được Tư Hướng Nhan yêu thương.
"Ngoan, đừng gấp, cho dù gấp nữa, cũng phải suy nghĩ cảm nhận của bảo bảo"
"Bảo bảo lại không biết chúng ta đang làm cái gì."
"Làm sao không biết? Bảo bảo nhất định biết, bây giờ chị đang yêu mẹ của nó."
Tư Hướng Nhan vừa nói, từ từ đem quần lót của Ông Lẫm Nhiên cởi xuống, lại không trực tiếp cởi đi, mà là để nó treo ở đầu gối của nàng. Ngón tay quanh quẩn ở giữa, là ngọc trai ẩm ướt lại mềm mại đến quá mức. Nó ướt át, hương mềm.
Là bảo tàng trong biển lớn, chờ đợi chính mình đi tìm kiếm sờ soạn. Xuất phát từ ý xấu và dục vọng chiếm hữu, Tư Hướng Nhan cũng không muốn quá nhanh kết thúc.
"Nhan Nhan, mau vào đi chỗ đó muốn chị muốn cũng đau xót rồi" khó chịu của dục cầu bất mãn để Ông Lẫm Nhiên uỷ khuất cực kì, nàng quay đầu nhìn Tư Hướng Nhan, đáng tiếc hai mắt tràn đầy là đòi hỏi. Bị nàng như vậy trừng lấy, Tư Hướng Nhan cũng mềm lòng xuống. Liền phá tan ý niệm chiến đấu lâu dài, cho dù để Ông Lẫm Nhiên thoải mái một chút trước, đợi đến tối về nhà rồi tiếp tục.
"Bình thường có từng tiến vào chỗ này không?" Từ từ đem ngón giữa thăm dò vào trong đó, cảm nhận được thông đạo nơi đó quá mức tinh xảo, còn chưa đợi Ông Lẫm Nhiên trả lời, Tư Hướng Nhan trong lòng thì có đáp án rồi.
"Không.. không có, em trước giờ chưa từng tiến vào, Nhan Nhan nói chỉ có chị mới có thể.. ân.. rất thoải mái, sâu nữa.. sâu chút nữa cũng không sao."
Dục vọng lâu dài đến nay thì ở thời khắc này được lấp đầy, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy Tư Hướng Nhan cho mình hưởng thụ và khoái lạc rất lớn. Nàng đem tay phủ ở trên tay trái của Tư Hướng Nhan, hai tay của hai người đan xen nhau, vuốt ve sinh mệnh nhỏ trong bụng. Lúc này, không chỉ là sinh lý thỏa mãn, trong lòng cũng đặc biệt hạnh phúc.
Thì ở thời điểm này, cửa của tiệm cafe bổng nhiên bị mở ra, Ông Lẫm Nhiên ngẩng đầu nhìn, phát hiện Trang Kỷ Nghiên vốn là một tiếng nữa mới đến cư nhiên đến sớm. Nàng vội vàng ra hiệu Tư Hướng Nhan trốn đi, mà người sau phát hiện có người xông vào, cũng là nhíu chặt chân mày, vội vàng từ phía sau Ông Lẫm Nhiên đứng dậy, trốn dưới cái bàn phía trước nàng.
"Trang, sao bây giờ chị đến rồi." Ông Lẫm Nhiên bình phục hô hấp của chính mình, tận lực không thất thố với người trước.
"Vốn dĩ muốn mua chút quà cho em, nhưng nghĩ đến em chắc cái gì cũng không thiếu, cho nên thì đến sớm. Làm sao rồi, bảo bảo vẫn tốt không? Là nam hay nữ?" Trang Kỷ Nghiên nhìn theo Ông Lẫm Nhiên, trong lòng lại ngoài ý muốn không cảm thấy khổ sở.
Hai người cách thời gian lâu như vậy không gặp, cô ấy phát hiện chính mình lần nửa thấy được Ông Lẫm Nhiên tuy vẫn vui vẻ, cũng chỉ còn lại vui vẻ, mà không có đố kị hoặc tâm trạng khác. Hôn lễ của Tư Hướng Nhan và nàng cho dù ở nước ngoài chính mình cũng có nghe được, hiện tại nàng sống rất hạnh phúc, cũng có đứa con của họ, chính mình sớm thì nên buông tay, không đi suy nghĩ nữa.
"Bảo bảo rất tốt, mấy ngày trước kiểm tra qua, là con gái, đúng lúc em và Nhan Nhan cũng đều thích con gái, em nghĩ bảo bảo sinh ra nhất định sẽ giống Nhan Nhan."
"Chị cũng cảm thấy con gái đáng yêu hơn, thời điểm đó đứa con chào đời để chị làm má nuôi được không?"
"Có thể a.. ngô!"
"Làm sao vậy?"
Sau khi thấy Ông Lẫm Nhiên nói xong sắc mặt hơi thay đổi, Trang Kỷ Nghiên cho rằng nàng là xảy ra chuyện gì, vội vàng muốn đỡ nàng, lại bị Ông Lẫm Nhiên cản lại. "Không.. không có gì, chính là bảo bảo vừa đạp em một cái" Ông Lẫm Nhiên nhẹ tiếng nói ra, lại có mồ hôi từ gốc trán chảy xuống, sắc mặt cũng trở nên đỏ ửng khác thường theo.
Rung động của thân thể vẫn không có biến mất, Tư Hướng Nhan một mực làm đến kỳ quái, chiếc váy bị kéo lên, khi hoa hạch nhạy cảm bị đối phương dùng cánh môi nóng rực ngậm lấy. Thời khắc đó, Ông Lẫm Nhiên xém chút kích động kêu ra tiếng. Nàng thật sự không nghĩ đến Tư Hướng Nhan sẽ keo kiệt đến bước này, chính mình chỉ là đáp ứng để Trang Kỷ Nghiên làm má nuôi của đứa con, cư nhiên nghĩ đến dùng loại cách thức này để trừng phạt chính mình.
"Nhiên Nhiên, sắc mặt của em nhìn đến hình như rất tệ." Trong kí ức, thần sắc của Ông Lẫm Nhiên luôn là trắng trẻo đến có chút nhợt nhạt, nhưng bây giờ lại là đỏ ửng. Chỉ là, nếu như Trang Kỷ Nghiên biết nguyên nhân thật sự, chỉ sợ sẽ nhanh chóng rời khỏi chỗ này
"Không.. không có.. ân.. bảo bảo đáng ghét, luôn đang quấy nhiễu chúng ta nói chuyện." Ông Lẫm Nhiên che lấy bụng, giả vờ ra một dáng vẻ thật sự bị con đạp, mà Trang Kỷ Nghiên cũng không nghi ngờ khác.
Đầu lưỡi ở lúc này hóa thành con rắn mềm mại ở giữa rừng rậm và nước suối đi chuyển, ngọc trai đã thành thục, lập tức thì có thể thu thập dùng ăn. Trân châu của đỉnh núi kia trở nên đỏ sưng to, ma sát với tưa lưỡi, mang theo khoái cảm điện đi qua. Ông Lẫm Nhiên có thể cảm thấy hai chân của chính mình đã càng ngày càng mềm, nhiệt lưu thuận theo đùi chảy xuống, làm ướt mặt sàn.
"Ân.." Lại là không nhịn được phát ra một tiếng hừ nhẹ, Ông Lẫm Nhiên đem đầu vùi đến cực thấp, hoàn toàn muốn tìm cái khe hở chui vào.
"Em mang thai cực khổ như vậy, Tư Hướng Nhan sao không qua đây đón em? Nếu chị nói, tuy cô ấy là một người yêu không tệ, nhưng thật sự không biết làm sao chăm sóc em.
" Ngạch.. thực ra Nhan Nhan vẫn là không tệ. "
Bàn đến vấn đề của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên trong lòng kêu lớn không tốt, quả nhiên, sau khi nghe được chính mình trả lời, con ngươi tác quái kia càng thêm càn rỡ, khe hở dưới thân bị liếm láp tới lui, phát ra tiếng nước thanh thúy rất nhỏ. Ngón tay thon dài của Tư Hướng Nhan lần nữa xuyên xỏ thân thể của mình, hai phương diện kích thích để Ông Lẫm Nhiên cắn chặt hàm răng, căn bản không cách kiềm chế tiếp nữa.
" Trang, em có chút không thoải mái, chút nữa Nhan Nhan sẽ đến đón em, đổi ngày khác em mời chị ăn cơm, được không? "
" Chỗ nào không thoải mái? Chị giúp em xem thử? "
" Không.. không sao đâu, chỉ là thói xấu vặt, chị đi trước đi, nếu không chút nữa Nhan Nhan đến thấy được chị sẽ ghen. "Thấy Trang Kỷ Nghiên vòng qua trước bàn muốn đi vào, Ông Lẫm Nhiên nhanh chóng cản lại.
" Vậy được thôi, nữ nhân cô ấy nhỏ nhen như vậy, phỏng chừng thấy được chị cũng sẽ không vui. Chị đi trước đây, ngày khác có thời gian chúng ta đơn độc gặp mặt. "
" Được. "Cuối cùng tiễn Trang Kỷ Nghiên đi, Ông Lẫm Nhiên cũng tháo dỡ đi tất cả ngụy trang, nàng nằm sắp ở trên bàn trước, dùng tay xoa lấy ngực trương đến phát đau của mình, phóng túng kêu ra. Tư Hướng Nhan thật sự là quá hư rồi, làm sao có thể khi dễ mình như vậy. Vừa rồi nàng xém chút thì không nhịn nổi kêu ra ngoài, nếu như bị Trang Kỷ Nghiên phát hiện, sau này chính mình cũng không có mặt mũi gặp chị ấy.
" Chị là nữ nhân nhỏ nhen, vì thế, hai người vẫn phải đơn độc gặp mặt? "
" Không.. không có, không phải đâu.. "Lúc này, Tư Hướng Nhan lần nữa đứng dậy, cô nhẹ nhàng ra vào ngón tay, nhẹ tiếng hỏi ra.
" Xem ra chị có được em, chắc là có không ít người đố kị. Em a, thật sự là tên gia hỏa không để người yên tâm, rõ ràng cũng là mẹ của đứa con còn đi câu người. "
" Em không có mà, Nhan Nhan chị khi dễ người ta. "Bị Tư Hướng Nhan nói như vậy, Ông Lẫm Nhiên lại uỷ khuất rồi, nàng nhẹ tiếng hừ ra, vươn tay cầm lên hạt cafe ném ở trên trán Tư Hướng Nhan, làm biểu đạt bất mãn của mình.
" Được rồi được rồi, chị không có trách em, nè, em ngồi lên sofa, như vậy quá cực khổ rồi. "Biết chân của Ông Lẫm Nhiên đã mềm nhũn không cách đứng nữa, Tư Hướng Nhan để nàng ngồi lên sofa, tiếp theo ấn xuống nút khóa cửa đóng tiệm cafe lại, liền lần nữa bắt đầu cuộc vui bị cắt đứt.
Cởi xuống váy dài, thân thể của Ông Lẫm Nhiên không một mảnh vải xông vào màn mắt, bụng của nàng nhô lên, lại không để người cảm thấy khó coi, trái lại tràn đầy gợi cảm và chín chắn của một loại nữ nhân khác. Quỳ ở trước mặt Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan đem hai chân của nàng tách ra, thành kín hôn lấy nơi đóa hoa đỏ bừng kia, từng cái từng cái khiêu khích hoa hạch trên đó.
Đối với sự va chạm của Tư Hướng Nhan Ông Lẫm Nhiên trước giờ cũng không có bất cứ cách nào, đặc biệt là trãi qua lên cao xuống thấp, thân thể đã là nằm ở trạng thái mẫn cảm cực độ. Mắt thấy nữ nhân mình yêu quỳ ở trước mặt mình dùng môi lưỡi lấy lòng chính mình, mà trong bụng là đứa con của họ, Ông Lẫm Nhiên cảm thấy chính mình cũng chịu không được nhiều nữa, rất nhanh thì phải cao triều rồi.
Cảm thấy Ông Lẫm Nhiên run rẫy đến càng ngày càng lợi hại, cuối cùng ở dưới sự liếm láp của chính mình đạt đến đỉnh, Tư Hướng Nhan hài lòng cười ra, cúi đầu đem toàn bộ mật hoa của đối phương toàn số nuốt xuống. Thanh âm nuốt vang vọng ở trong phòng, để Ông Lẫm Nhiên thẹn thùng sờ sờ cái bụng, thấy động tác đáng yêu của nàng, Tư Hướng Nhan ôm lấy nàng, giúp nàng lau sạch mồ hôi trên mặt.
" Rất ngọt đó."
Hết chương 109
* * *HOÀN PHIÊN NGOẠI---
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT