Tần Hoài Sơ cảm thấy, mình và Thẩm Băng Đàn cũng có thể được coi là thanh mai trúc mã, dù sao từ hồi mẫu giáo đã quen biết rồi.
Anh vẫn nhớ ngày đầu tiên khi bước vào trường mẫu giáo, một đám trẻ xung quanh anh nhao nhao gào khóc đến mức làm màng nhĩ của người khác bị thủng đến nơi.
Khi ấy, Tần Hoài Sơ cảm thấy nhà trẻ thật sự không phải là nơi để người ta ở lại.
Mỗi ngày ở nhà cậu đã phải chịu đựng bao nước mắt nước mũi của Cố Tích yếu ớt kia cũng đủ khó chịu, tới đây lại còn phải chịu tội nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT