Ở Ma Giới, Hạ Diệp Ân và Hoàng Tiểu Long đang ngồi đọc bức thư của Huyền Vũ gửi đến.
Hạ Diệp Ân ngạc nhiên nói:"thì ra đây là lịch sử bị lãng quên à? "
Hoàng Tiểu Long nhíu mày hỏi:“cô từng là người đứng đầu Tuyệt Thần Giới mà cũng không biết sao?”
Cô lắc đầu đáp:“không, lúc tôi làm nữ đế thì chỉ chú trọng công việc và sự hòa bình của thế giới thôi không có để ý đến những chuyện này nhưng tôi có từng nghe nói Tuyệt Thần Giới không hề đơn độc mà có một thế lực toàn năng nào đó đang âm thầm bảo vệ Tuyệt Thần Giới khỏi sự diệt vong”
Hoàng Tiểu Long trầm tư nói:“vậy đó là lý do dù Thiên Tuyết có khiến Tuyệt Thần Giới suy bại đến mức nào thì chúng ta vẫn không thể nào hủy diệt được Tuyệt Thần Giới đúng không?”
Hạ Diệp Ân gật đầu nói:“có thể là vậy”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“như hồn ma ẩn mình trong bóng tối vô hình, vô dạng thật khó chịu”
Cô cười nói:“câu đó có lẽ không hợp với một mỹ nhân như tôi đâu, tướng công ạ”
Hoàng Tiểu Long phũ phàng nói:“nhưng hợp với ma nữ như cô”
Hạ Diệp Ân rưng rưng nước mắt nhìn cậu.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng bỏ mặc cô mà bỏ đi.
Hạ Diệp Ân phồng má nói:“tướng công à, dù sao ta chính là thê tử của ngươi trên danh nghĩa mà. Ngươi cũng nên quan tâm ta chút chứ”
Trong làng Âm Sát, Huyền Vũ đang ngóng chờ lá thư hồi đáp của Hoàng Tiểu Long và Hạ Diệp Ân nhưng đâu biết hai người nào đó đã quên đi việc hồi đáp thư cho cậu rồi.
Hàng lão đi đến chỗ Huyền Vũ hỏi:"sao trông cậu thất thần vậy? không nhận được thư hồi đáp của người thân cậu ở Ma Giới à? "
Huyền Vũ ngạc nhiên hỏi:"làm sao ông biết tôi đang chờ thư hồi đáp? ông theo dõi tôi? "
Hàng lão lắc đầu đáp:“lão phu không theo dõi cậu chỉ là ngôi làng Âm Sát này chính là con mắt lớn của lão phu vì vậy mọi thứ diễn ra ở trong ngôi làng này lão phu đều có thể biết được. Ta cũng nhìn ra được kẻ phản bội trong nhóm các ngươi đó”
Huyền Vũ tò mò hỏi:"ông biết được người đó là ai sao? "
Hàng lão cười đáp:"tất nhiên là lão phu biết rồi, cậu có muốn nghe lão phu nói ra thân phận kẻ đó không? "
Huyền Vũ lắc đầu đáp:“cảm ơn ý tốt của ông nhưng tôi nghĩ bản thân mình cũng có thể tìm ra kẻ phản bội này”
Hàng lão cười lớn nói:“đúng là tuổi trẻ rất ngông cuồng ha ha”
Huyền Vũ ngơ ngác hỏi:“ý ông là sao?”
Hàng lão cười không nói gì nữa mà rời đi.
Uyển Mộng đang ngắm nhìn bầu trời mênh mông thì Bách Minh đi đến ngồi bên cạnh cô bé.
Uyển Mộng nhíu mày hỏi:"huynh ra đây có chuyện gì? "