Dù là khí hậu hay đồ ăn thì thành phố Bắc vẫn rất khác Sơn Nam. Tối nay tôi đặc biệt chọn một nhà hàng bản địa để dẫn Hạ Nam Diên đi trải nghiệm ẩm thực phương Bắc chính thống.
Ăn xong, chúng tôi đi dạo cho tiêu cơm, sau đó vào siêu thị mua mấy món như đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, khăn tay và bát đũa.
Thực ra những thứ này có thể đặt trên mạng, thậm chí gọi một cú điện thoại là xong nhưng tôi vẫn thích cảm giác đi siêu thị với Hạ Nam Diên. Điều này khiến tôi nhớ lại thời thơ ấu được mẹ dẫn đi siêu thị.
“Hồi nhỏ em cực kì thích đi siêu thị với mẹ, vòi mẹ mua đồ ăn vặt cho em. Mỗi lần xách theo túi to túi nhỏ về nhà, em cảm thấy tràn trề năng lượng.” Ngay cả lúc này, siêu thị để lại trong tim tôi một ấn tượng tuyệt vời đến mức chỉ cần bước vào trong, tâm trạng của tôi sẽ trở nên tốt hơn ngay tức khắc.
“Thế anh có thứ gì khiến tâm trạng anh tốt hơn khi làm nó không?” Tôi nhoài người lên xe đẩy hàng, vừa đạp đạp để cái xe trượt đi, vừa hỏi Hạ Nam Diên đang cẩn thận lựa đồ phía trước.
“Hồi bé, tối ngủ không được với đói bụng, mẹ anh thường nấu chè trứng cho anh ăn.”
Thổ Nham Tung chỉ có quầy bán quà vặt, nhưng Sơn Nam thì có siêu thị lớn, có điều sản phẩm khá đơn giản, không giống như các siêu thị lớn ở thành phố Bắc, hàng hoá rất đa dạng, cái gì cũng có. Đây là lần đầu tiên Hạ Nam Diên đi siêu thị kiểu này nên cảm giác rất mới lạ, đi hai bước lại dừng lại một chút để ngắm nghía.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT