Mặc dù đã đoán được nhưng khi nó thực sự xác nhận, tôi vẫn cảm thấy sốc.
“Ban đầu, ta chỉ muốn ông ấy tự hào về ta. Ông ấy luôn nói ta thích làm gì cũng được.” Bên cạnh tiến sĩ Mễ, sàn nhà màu trắng uốn cong như cát lún, xếp thành hình chiếc cúp: “Nhưng dần dần, nỗi nhớ của ta dành cho ông ấy càng lúc càng dâng trào. Ta muốn gặp ông ấy, chỉ một chút thôi là tốt rồi…”
Cát lún tiếp tục đắp lên rồi ngưng tụ thành hình người thô ráp, ôm cúp quỳ trên mặt đất. Mặc dù không có ngũ quan nhưng từng hạt cát đều toát ra nỗi đau đớn của “chúng”.
Tôi chắc chắn rằng “chúng” đang khóc.
“Khi ta nhìn thấy nó, ta đã nghĩ… sẽ như thế nào nếu chúng ta sống hạnh phúc mãi mãi?”
Hình người đang quỳ trên mặt đất đổ sụp, trong căn phòng trắng tinh không rõ lớn nhỏ, từng đám cát lún hình người ôm nhau trồi từ dưới mặt đất lên, nhanh chóng lấp đầy toàn bộ không gian.
Tôi bị số lượng này hù dọa, nhịn không được bật dậy khỏi mặt đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play