Mễ Đại Hữu gọi điện thoại tới, nói chưa gửi tiền đi, đã có người đưa tiền trước ông rồi.
“Lần này hiệu trưởng của bọn mày cũng coi như là đá phải tấm sắt…” Ông kể lại câu chuyện mà ông hóng được cho tôi: “Bố mẹ của mấy thằng côn đồ đó, nói dễ nghe thì cũng có tiếng nói ở địa phương, nói khó nghe thì là dân xã hội đen*. Hiệu trưởng bọn mày sợ bọn họ làm loạn, xảy ra chuyện không may nên định giao một cái tên ra để làm dịu lửa giận của bọn họ. Ai ngờ cậu người ta không phải người thường, kêu cả lãnh đạo thành phố ra luôn, hiệu trưởng sợ đến mức không dám đánh rắm.”
(*)


Thố Nham Tung là một khu vực tự trị khu vực, chính phủ không can thiệp vào việc quản lý nội bộ cũng như không can thiệp vào tín ngưỡng văn hóa của họ. Trước khi cậu của Hạ Nam Diên trở thành ngôn quan, Tằng Lộc là một thôn làng hẻo lánh và lạc hậu hơn bây giờ nhiều. Kinh tế lạc hậu, giáo dục cũng vậy.
Dù chính phủ vẫn có triển khai hạng mục giúp đỡ người nghèo nhưng mức độ hợp tác của người Tằng Lộc rất thấp. Trẻ em chỉ học văn hóa Tằng Lộc, lớn lên cũng chỉ trở thành một người Tằng Lộc bảo thủ như bậc cha chú của chúng, cứ tiếp tục như vậy, mọi người đều biết chuyện này không còn là chuyện nhỏ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play