An Cẩn hiểu ra, cô đã từng giống như công chúa được nuôi dưỡng ở bên trong tòa thành, biết rất ít chuyện bên ngoài tòa thành.
Nhưng ở Đại lục Thiên Kình một ngàn năm, cô đã từng trải nhiều chuyện, cũng nếm chua ngọt đắng cay của tất cả mọi người trên khắp thế gian.
Bởi vậy, lúc này cô càng có thể cảm nhận được ánh mắt bất đắc dĩ và xót xa lúc Triệu Hân Nhị nói câu nói kia.
"Tốt nghiệp trung học chưa?" Giọng An Cẩn có hơi thương Triệu Hân Nhị.
Triệu Hân Nhị gật đầu: "Tốt nghiệp rồi.
""Muốn học đại học không?" An Cẩn tiếp tục hỏi.
Triệu Hân Nhị sửng sốt, đại học?Đó là nơi cô ấy nằm mơ cũng muốn đến, nhưng bởi vì điều kiện trong nhà, cho dù thi được đại học tốt, cô ấy cũng chỉ có thể lén giấu giấy thông báo đi, không dám đi báo danh.
"Chờ điều kiện trong nhà tốt chút, dành đủ học phí, tôi sẽ đi ghi danh đại học.
" Giọng Triệu Hân Nhị rất kiên định, cô ấy vẫn còn lý tưởng mình muốn thực hiện.
"Ừ.
" An Cẩn gật đầu: "Vú Trần không còn làm nữa, sau này vị trí của bà ta sẽ do cô thay thế, chìa khóa trước đây vú Trần giữ, cô cứ cất trước đi, có cái gì không hiểu có thể đi hỏi chú Chung.
"Triệu Hân Nhị ngẩn ngơ đi ra phòng An Cẩn, thật lâu sau mới phản ứng kịp, nhìn trong tay có thêm một chuỗi chìa khóa, ánh mắt dần dần kiên định.
Cô mới đến không bao lâu mà cô chủ lại tin tưởng cô như vậy, một khi đã như vậy, cô tuyệt đối không thể phụ sự kỳ vọng của cô chủ.
Về phần mấy vấn đề linh tinh như An Cẩn hỏi cô bao nhiêu tuổi, có đến trường không, Triệu Hân Nhị cũng có cách hiểu của bản thân.
Biết đâu cô chủ chỉ quá tịch mịch, muốn tìm người trò chuyện mà thôi.
…Sau khi Triệu Hân Nhị đi ra ngoài, An Cẩn trong phòng lại mở máy tính ra, cô tính mua một vài thiết bị theo dõi mini lắm trong nhà, cùng với chỗ Văn Cầm ở.
Trải qua sàng lọc chọn lựa mọi mặt, cuối cùng An Cẩn chọn một cửa hàng, cũng nhanh chóng chọn được sản phẩm tốt, rồi sau đó đặt đơn.
Mà cùng lúc đó, một tòa nhà lớn ở trung tâm thành phố, trong văn phòng trên tầng cao nhất, Cố Lâm đang báo cáo với Đường Tống: "Boss, cô An vừa mới mua vài thiết bị theo dõi mini thông qua Internet, hơn nữa còn gửi thiệp ở Nền tảng W, muốn tìm kiếm một vị hacker với giá cao.
"Đường Tống đang xem tài liệu đột nhiên ngẩng đầu, đôi mày đen dày hơi nhíu lại, sau một lúc lâu mới từ từ mở miệng: "Thông báo với Winner, kêu cậu ta nhận đơn của An An, cũng đưa thiết bị tiên tiến nhất có trong tay cậu ta cho An An dùng.
"Vẻ mặt Cố Lâm sớm đã biết sẽ thế này, gật đầu, sau đó lại hỏi: "Boss, vậy nên giao thiết bị cho cô An như thế nào? Nếu cô ấy hỏi đến thì nên trả lời thế nào?""Kêu Winner xâm nhập vào cửa tiệm An An đã đặt.
"Lời nói của Đường Tống cực kỳ ngắn gọn nhưng Cố Lâm vẫn hiểu, quả nhiên chỉ cần vừa đụng đến chuyện có liên quan đến cô chủ nhà họ An thì boss luôn quan tâm đến, rõ ràng làm nhiều chuyện cho cô mà lại không chịu để cho cô biết.
"Tôi sẽ đi liên hệ Winner ngay.
" Cố Lâm đáp, rời khỏi văn phòng.
Winner là hacker cao cấp nhất thế giới, chính anh ta thành lập Nền tảng W, truyền thuyết tường lửa phức tạp, anh ta cũng có thể phá, bí mật của bất kỳ ai đều giống như trong suốt ở trước mặt anh ta.
Anh ta là sự tồn tại mà tất cả các ông lớn trên thế giới vừa yêu vừa hận.
Nhưng không ai biết, thật ra Winner chính là một thiếu niên thời kỳ trung nhị (học sinh cấp hai) mà ông chủ tiện tay cứu! tuy bây giờ đã không còn là thiếu niên, nhưng dường như hội chứng Chūnibyō (*) vẫn còn chưa khỏi hẳn.
(*) Hội chứng Chūnibyō hay chuunibyou là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì, khoảng năm 2 Trung học cơ sở.
Tại Việt Nam, Chūnibyō còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi đậy thì".
"Aiz!"Cố Lâm vừa liên hệ Winner vừa không nhịn được thở dài, chỉ mong vị này đừng phát bệnh trước mặt cô An, nếu không cậu ta sẽ không thể chịu đựng nổi lửa giận của boss.
.