Edit: Điềm Điềm
***********************
Trời dần dần tối đen, Dung Minh đối với loại địa phương trống trải chỉ có đèn đường hai bên cũng không cảm thấy có cảm giác kỳ quái gì.
Hứa Hề thay quần áo từ trong phòng đi ra, nhìn người ngồi trên ghế bên ngoài uống nước cười nói: “Anh không cảm thấy nơi này rất hoang vắng sao?”
Dung Minh đứng lên: “Không, trước kia lúc tôi ở công trường giám sát thi công, cũng không ít lần ngồi xổm ở nơi hoang vắng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).