Bên còn lại lại là Mễ Phán Phán với gia cảnh bình thường xuất thân từ một thị trấn nhỏ, không chỉ tốt nghiệp trường bình thường mà còn có thai trước khi lập gia đình, ngay cả một công việc đàng hoàng cũng chẳng có.
Ba mẹ Tư chuyên sĩ diện sao có thể đồng ý. Hơn nữa, vào năm đó khi hai nhà Phùng Tư đính hôn đã làm chấn động toàn trường, bây giờ khi Phùng Du gặp khó khăn, bọn họ lại vội vàng muốn hủy bỏ hôn ước thì cũng khó có thể nói rõ.
Phùng Du biết ba mẹ Tư sẽ không cho phép Tư Dương Sóc làm bậy, nếu Mễ Phán Phán là thiên kim tiểu thư nhà giàu thì bọn họ còn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, vậy nhưng địa vị xã hội không tương xứng của Mễ Phán Phán sẽ chỉ khiến nhà họ Tư trở thành trò cười.
Cô giả vờ yếu thế đáng thương ở trước mặt ba mẹ Tư, sau đó lại thông tình đạt lý mà tỏ ý rằng dù gì thì đứa trẻ cũng là máu mủ của nhà họ Tư, cô sẽ đồng ý chấp nhận, chỉ cần sau này đứa bé ấy sẽ không gây trở ngại cho địa vị của con cô. Lời này đúng lúc chọc trúng vào điểm yếu của mẹ Tư, rốt cuộc thì chưa bàn đến việc có phải cháu trai ruột hay không, dáng dấp của đứa trẻ cũng trông giống hệt như khi con trai còn bé, mẹ Tư không khỏi yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Ba mẹ Tư không đồng ý việc hủy bỏ hôn ước, Tư Dương Sóc đau lòng mẹ con Mễ Phán Phán không tên không phận lại nhất quyết muốn giải trừ hôn ước, hai bên bắt đầu xảy ra cãi vả.
Không chỉ bận việc đấu với ba và em trai riêng, Phùng Du vẫn luôn nhín chút thời gian để quạt gió thổi lửa bên phía mẹ Tư, xúi mẹ Tư nhắm vào Mễ Phán Phán, sau đó Mễ Phán Phán cũng bắt đầu gây gổ với Tư Dương Sóc.
Vừa hay có thể quậy ra một vở kịch!
Phùng Du đang xem trò vui lại phát hiện, em trai riêng Phùng Khải của cô còn có một chân với Mễ Phán Phán.
Phùng Du lại bắt đầu gây sóng gió, cô lén báo cho Tư Dương Sóc, dù giữa hai người không có gì mờ ám thì cũng phải tạo ra sự mờ ám để Tư Dương Sóc ghen. Cô vui sướng nhìn Mễ Phán Phán bị Tư Dương Sóc ngược thân rồi ngược tâm, sau đó lại nhìn Tư Dương Sóc bị Mễ Phán Phán ngược tâm.
Đồng thời, Tư Dương Sóc và Phùng Khải cũng giống như hai con linh dương đực đang đấu đá nhau trên thảo nguyên châu Phi, tranh giành một con linh dương cái là Mễ Phán Phán.
Nhân cơ hội này, Phùng Du chuyển sang chèn ép Phùng Khải, cô đã dự tính xong mọi chuyện, nếu Tư Dương Sóc có thể bóp chết Phùng Khải, cô sẽ lập tức giải trừ hôn ước để tỏ lòng cảm kích với Tư Dương Sóc. Vị hôn phu mà lại đi ngủ với bạn thân của bạn để chọc bạn ghen, thích chơi cầm tù, có thể động dục bất cứ lúc nào mà chẳng cần phân biệt trường hợp như thế này… Cô không xài nổi.
Thế nhưng cuối cùng cô lại không ngờ rằng, Mễ Phán Phán đã bị ngược đến chết đi sống lại vẫn quyết định chọn Tư Dương Sóc, đồng thời cũng cảm hóa cả Phùng Khải. Phùng Khải ảm đạm buông tay, cam tâm trở thành một người kỵ sĩ bảo vệ trong âm thầm. Hai người đàn ông bắt tay giảng hòa, không đánh nhau thì không quen biết, đánh nhau rồi mới biết cảm thông cho nhau, sau khi thông cảm lẫn nhau, cả hai mới phát hiện Phùng Du chính là người đã khích bác ly gián, đốt lửa khắp nơi.
Phùng Du: “…” Như kiểu vừa quay trúng ô độc đắc.
Tình địch bắt tay giảng hòa cùng nhau liên thủ đối phó với nữ phụ độc ác Phùng Du đã gây ra toàn bộ sóng gió. Phùng Du mệt mỏi đối phó với cả hai người đến sứt đầu mẻ trán, vất vả lắm mới có thể đánh địch một ngàn tự tổn tám trăm, đẩy Phùng Khải vào tù bằng tội kinh tế. Vừa thở phào một hơi, sau khi kết thúc buổi tăng ca, Phùng Du đã bị Cổ Lâm Na lái xe đâm chết ở dưới hầm xe của công ty.
Cổ Lâm Na là bạn thân của Phùng Du, loại thân ai nấy lo. Cổ Lâm Na đứng núi này nhưng lại trông núi nọ, một trái tim mãi hướng về phía Phùng Khải, vừa muốn lợi dụng Phùng Du để đối phó với người trong lòng của Phùng Khải là Mễ Phán Phán, lại vừa muốn thay người mình yêu diệt trừ người chị cùng cha khác mẹ vẫn luôn gây cản trở trên con đường thừa kế tập đoàn Phùng Thị. Thế mà sau đó cô ta lại bị Phùng Du lợi dụng ngược lại, cuối cùng cũng đóng một vai trong tam giác tình yêu máu chó đầm đìa.
Chẳng còn nợ nần gì, Cổ Lâm Na sống không thể yêu hận Phùng Du đã đẩy người mình yêu vào tù, sau khi uống mấy chai rượu, cô ta như được tiếp thêm sức mạnh vào lòng hận thù, lái xe đâm vào Phùng Du.
Cô gái này chết một cách tức tưởi, A Ngư đùa giỡn chiếc điện thoại trong tay, nhớ lại một loạt những việc mà cô gái này đã làm, cô thật sự rất muốn tặng cho cô một like, đúng là nhân tài. Nếu không phải do gặp trúng Cổ Lâm Na phát điên vì tình yêu, cô ấy vốn chẳng cần trở thành hữu duyên của cô.
Còn có thể làm gì được nữa đây, vận may của cô gái này quá xui xẻo, suy nghĩ kỹ một chút, xung quanh cô gái này toàn là những kẻ bị úng não vì tình yêu, xem ra vận may của cô cũng chẳng xui đến như vậy.
A Ngư gọi đến một dãy số rồi đứng dậy đi vào phòng, đóng cửa sân thượng lại: “Chào anh, xin hỏi anh có phải là anh Hứa Tân không?”
Đây là một vị thám tử tư mà Phùng Du đã từng thuê trước kia, rất có thủ đoạn, đã giúp Phùng Du làm không ít việc.
Sau khi hẹn xong địa điểm gặp mặt, A Ngư kết thúc cuộc gọi, cô muốn đối phương điều tra chứng cứ Phùng Viễn Bằng ngoại tình. Để cho Cao Lệ Hoa có thể sớm ngày thấy rõ bộ mặt thật của Phùng Viễn Bằng, không bị ông ta lừa ký vào những hợp đồng ngổn ngang kia nữa.
Tốt nhất là có thể thuyết phục Cao Lệ Hoa ly dị, bà vừa có tiền vừa có thời gian, mới ngoài bốn mươi, hoàn toàn có thể đi thêm bước nữa, muốn bao nuôi bao nhiêu cậu trai cũng được, cần gì phải lãng phí thời gian với gã đàn ông cặn bã như Phùng Viễn Bằng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT