Trong phòng tiếp khách của trụ sở, tọa trấn trên chiếc ghế chủ nhân khảm từng khối kim cương đen lớn xa xỉ, phát ra từng tia sáng huyền bí tựa người sở hữu nó là dáng người cao ráo tao nhã của lão đại tổ chức Death.
“Tôi có thể chấp nhận cho các anh khai thác tiềm năng thị trường ở đây.

Nhưng với điều kiện chúng tôi sẽ lấy 6:4.

Tiền anh thu được phải giao cho chúng tôi sáu phần.

Còn không thì phiền anh tìm đối tác khác.”
Lăng Cung không gấp gáp, nhấm nháp một ngụm hồng trà ấm nóng nghĩ ngợi.

Thời gian trôi qua, quyết định cũng đã có.

Anh đặt chén trà xuống lần nữa đưa tay ra:
“Hợp tác vui vẻ.”
Hàn Thiên Nhược không cười, bắt tay với Lăng Cung:
“Thị trường Trung Quốc sẽ không để anh thất vọng đâu.

Tôi không thiếu tiền, nhưng dù sao cũng chuẩn bị đính hôn, sính lễ không thể không có được.”
Lăng Cung thu tay lại, hơi bất ngờ nhìn người đàn ông kiêu ngạo trước mặt, thăm hỏi:
“Ngài đã tìm được ý trung nhân rồi sao?”
Nghe nhắc đến cô, Hàn Thiên Nhược dịu dàng đi trong thấy, từng đường nét trên khuôn mặt cũng thả lỏng phần nào: “Phải.”
“Vậy thì khi nào ngài định cho chúng tôi uống rượu mừng đây?”
“Sắp thôi, đến lúc đó tôi sẽ không quên gửi thiệp mời cho các vị.”
“Được rồi.

Vậy chúng tôi về trước.”
“Chúng tôi tiễn anh ra cổng.”
Hai người đàn ông chiều cao ngất ngưởng ngang bằng nhau, khí chất một âm trầm, một ma mị.

Hàn Thiên Nhược bí ẩn, Lăng Cung lạnh lùng.
Một tổ hợp này không thể đứng chung một chiến trường, mà chỉ có thể hợp tác tự xây dựng từng địa bàn riêng lẻ.

Dù gì cũng có câu “Một núi không thể chứa hai hổ.”
......................
Sau khi đoàn xe Cadillac rời đi, Đường Trạch đã đổi xuống ngồi cùng xe với Lăng Cung.
“Thế nào rồi? Hợp tác không lỗ chứ?”
“Không có lỗ hay lời ở đây.

Bước đầu tiên muốn tiến rộng vào thị trường Trung Quốc lạ nước lạ cái này là tạo mối quan hệ.

Tôi đã đồng ý với hắn ta chia lợi nhuận 4:6.

Ta bốn, hắn sáu.”

“Cmn huynh điên rồi! Đợt trước đến tổ chức Mabel của sư muội.

Huynh đã đồng ý với sư muội chia lợi nhuận thu được là Tiểu Âu bảy, huynh ba.

Bây giờ lại còn chấp nhận hợp tác với Death lợi nhuận như thế, Lasma không nhanh không chậm cũng sẽ hết tiền.”
“Sẽ không hết.

Đây không phải chuyện một sớm một chiều.

Thị trường này là món ăn béo bở mà chỉ có lời không lỗ khi ta biết sử dụng.”
“Mặc kệ huynh đang có dự định gì, nhưng Dạ Phong bên kia gặp rắc rối rồi.

Đệ cũng nên trở về trợ giúp một chuyến.”
Đường Trạch không giấu gì Lăng Cung, thực ra thì anh mới nhận được một cuộc điện thoại từ Dạ Phong.

Ý của nhị sư huynh nói, người trong gia tộc Morlen giết đã được hơn phân nửa, chỉ còn lại mấy tên đã trốn thoát được.
Nhưng lại nghi kị hơn, mấy tên bỏ trốn được lại chính là trung tâm đầu não của gia tộc Morlen.

Nếu không triệt để giết gọn bọn chúng, sau này khả năng cao dư tàn của gia tộc sẽ quay lại báo thù.
“Đi sớm về sớm.”
“Được.”

......................
Phòng bếp trụ sở Death, Hàn Thiên Nhược sau khi tiễn khách xong thì liền bận bịu với việc hâm nóng đồ ăn, chuẩn bị đem qua tập đoàn Victotia cho Mặc Âu.
Hoàng Âm tìm mãi mới thấy bóng dáng cậu bạn trong phòng bếp, không khỏi tò mò hỏi người đang đứng canh bếp:
“Từ khi nào cậu có thói quen tự thân vận động thế? Còn biết cả nấu ăn nữa cơ đấy.”
“Nấu cho bạn gái không được sao?”
“Ợ, là tiểu thần tiên… À nhầm, là người phụ nữ đó hả?”
“Còn ai ngoài cô ấy nữa.”
“Cậu xác định là đang nghiêm túc chứ? Mấy người phụ nữ kiểu này không an tâm đâu.

Khi thấy tiền, thấy sắc thì nhào tới.

Đợi cậu mất trắng lại tung cánh bay đi tìm chỗ kí sinh mới cho xem.”
Hoàng Âm một mực ra vẻ quan tâm thằng bạn mà giảng giải đạo lí.

Trong khi đó đầu óc vẫn còn nhớ đến hình ảnh tiểu thần tiên xinh đẹp đến xuất thần trên xe cách đây mấy hôm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play