“Sao em thay quần áo nhanh vậy?”

“Tôi thay quần áo hồi nào?”

“Vừa nãy, thay quần áo phục vụ.”

Nghe đến đây, đôi mắt An Tình híp lại, xem ra là anh đã nhìn thấy An Ý.

Cô tiếp tục: “Tôi không có thay quần áo gì cả, anh nhìn nhầm rồi.”

Tống Hàn vội vàng phủ nhận: “Không thể nào.” Nếu anh đã nhìn thì sẽ không quên được, làm sao có thể nhớ lầm.

An Tình kéo kéo quần áo của mình: “Mắt thấy là thật, nhất định là nhìn nhầm rồi.”

Tống Hàn trầm mặc một hồi, không nói gì nữa.

Nhìn thấy quần áo An Tình mặc trên người, có thể thật sự là mình nhầm lẫn.

Anh không thấy vướng mắt nữa.

Sau khi dùng bữa xong, hai người đứng bên lan can, nhìn pháo hoa nở rộ trên bầu trời.

Tống Hàn nhận rượu vang đỏ từ người phục vụ, đi đến bên cạnh An Tình, đưa cho cô.

An Tình nhận lấy, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Hương rượu nồng đậm, hương vị êm dịu, làm cho người ta say mê trong đó.

Lúc này, điện tho�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play