Nhìn An Ý mặc đồng phục chạy ào ào đến, Hứa Trung có chút
tức giận: “Nhà họ Tống thiếu chút tiền này sao? Anh ta còn cần cô ra ngoài làm
việc à?”
Trong mắt An Ý tràn đầy nghi hoặc: “Tôi đi ra ngoài làm việc
có liên quan gì đến nhà họ Tống đâu.”
“Bây giờ cô đã là thiếu phu nhân của nhà họ Tống, cô đến đây
làm việc không sợ bị những thế gia hào môn kia chê cười à?” Nói xong, Hứa Trung
móc ví ra: “Cô thiếu bao nhiêu tiền, tôi đưa cho cô.”
An Ý cúi đầu, không biết nên giải thích với Hứa Trung như
thế nào, gả vào nhà họ Tống là chị cô ấy chứ không phải cô ấy.
Thấy An Ý im lặng không lên tiếng, cho rằng ở nhà họ Tống cô
bị oan uất, không dám nói.
Nghĩ đến nhà họ Tống là hào môn giàu có bậc nhất, còn cô ấy
chỉ là con gái riêng của nhà họ Cao, gia thế lại bình thường, gả vào nhà họ
Tống, đám người kia sẽ làm khó dễ cô ấy cũng rất bình thường.
Hứa Trung ôn nhu an ủi nói: “Cô đừng sợ, tên nhóc Tống Hàn
kia dám bắt nạt cô, tôi giúp cô đánh anh ta.”
Thấy anh ta càng nói càng thái quá, An Ý vội vàng ngăn anh
ta lại, nhìn ra bên ngoài, càng lúc càng mưa càng lớn: “Anh đến cửa hàng bánh
ngọt ngồi một chút đi, tôi mời anh uống cà phê, chờ mưa nhỏ rồi hẵng đi.”
Nhìn thấy nụ cười sáng sủa trên mặt cô ấy, Hứa Trung biết
rõ, bây giờ có lẽ là nên duy trì khoảng cách với cô ấy, nhưng vẫn là ma xui quỷ
khiến anh ta gật đầu.
Anh ta lắc lắc những giọt nước trên người, ngồi trước cửa
sổ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.