Thiên Hữu lập tức tiến lên chặn đường đi của cô, cợt nhả
nói: “Lần đầu tiên tôi đến Trung Quốc, không biết đại sứ quán ở đâu, cô đi cùng
tôi đi.”
“Nơi này là trung tâm thành phố, ra ngoài sẽ có taxi để đi.”
“Cô nhìn tôi xem, mới xuống máy bay, liền rớt hộ chiếu và ví
tiền, cô yên tâm để tôi ở đây một mình sao?”
An Tình nhướng mắt lên, nhìn Thiên Hữu cao lớn đẹp trai
trước mặt: “Có cái gì không yên tâm, chỉ cần anh không bại lộ thân phận, không
làm chuyện vi phạm pháp luật thì sẽ bình an vô sự thôi.”
Cô đưa tay vỗ vai Thiên Hữu, rời khỏi khách sạn.
Thiên Hữu tựa vào quầy lễ tân, đôi mắt hoa đào mảnh khảnh
kia, nhìn bóng lưng An Ý trong lành lạnh lùng, cảm thấy hơi u sầu.
Anh ấy theo ngàn sông vạn núi đến đây, không nghĩ tới lại bị
cô lạnh nhạt, bà chủ vẫn giống như trước kia, tính tình lạnh lùng.
Cảm nhận được tầm mắt bên cạnh, Thiên Hữu quay đầu, nhìn
thấy cô gái trẻ ở quầy lễ tân, đỏ mặt, thỉnh thoảng nhìn trộm anh ấy.
Tay anh ấy chống cằm, đôi mắt đào đa tình kia, đối diện với
quầy lễ tân, chớp chớp, đôi môi mỏng hình chữ V, lộ ra nụ cười mê người.
Lấy chìa khóa ra, lắc lư trước quầy lễ tân: “Cảm ơn cô.”
Nói xong, đeo túi xách, đi vào thang máy ở đại sảnh.
Mấy cô gái ở quầy lễ tân, kích động thiếu chút nữa hét lên:
“Anh ấy đẹp trai quá!”
Thiên Hữu trở về phòng, vứt bỏ túi xách trong tay, cởi quần
áo, đi vào phòng tắm.
Anh ấy mở vòi hoa sen, nước phun ra và tạt vào người anh ấy.
Rửa sạch mệt mỏi trong ngày.
Nước rơi trên đầu anh ấy, theo mái tóc đen rơi xuống, anh ấy
lắc lắc đầu, những giọt n ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.