Nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, cả người An Tình trở nên
lười biếng.
Giọng nói lạnh lùng của cô nói với người giúp việc: “Tôi
muốn ngủ, không có gì thì đừng làm phiền tôi.”
Người giúp việc bĩu môi, cô thật sự nghĩ mình là tiểu thư
nhà họ Cao sao, dám tùy ý sai khiến bọn họ.
Nghĩ đến việc cô sắp gả vào nhà họ Tống, người giúp việc
cung kính đáp một tiếng, rời khỏi phòng.
Sắc trời dần dần tối sầm, ánh trăng mềm mại, xuyên thấu qua
cửa sổ sát đất, chiếu vào phòng.
Mái tóc dài đen nhánh của An Tình xõa tung ở đầu giường, ngũ
quan lập thể dưới ánh trăng, có chút nhu mỹ.
“Cộc cộc...” Tiếng gõ cửa vang lên.
Đôi mắt An Tình giật giật, lông mi không ngừng run rẩy.
Đầu còn có chút mơ màng, nghe được tiếng gõ cửa càng ngày
càng dồn dập.
Cô mở hai mắt mệt mỏi, đưa tay sờ sờ trán có chút nóng lên,
lại bắt đầu phát sốt.
Ngoài cửa truyền đến giọng nói không kiên nhẫn của người
giúp việc: “Tiểu thư An Ý, bà chủ bảo cô đến đại sảnh lầu một, thử váy cưới mà
nhà họ Tống đưa tới.”
Cô vén chăn lên, đứng dậy và trả lời một cách nhàn nhạt:
“Tôi biết rồi.”
Nhận được phản ứng, người giúp việc xoay người rời đi, đi
đến cầu thang, nhìn thấy người nhà họ Tống đã chờ rất lâu ở đại sảnh.
Cô lại xoay người đi tới cửa phòng An Tình, thúc giục: “Tiểu
thư An Ý, cô nhanh lên, đừng để người ta chờ quá lâu.”
An Tình nghe được giọng nói bén nhọn của người giúp việc, cả
người khó chịu, cầm lấy bình hoa trên bàn, ném vào cửa.
Chiếc bình m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.