An Ý nhìn vào thời gian: “Chị ơi, chị tự đi dạo nhé, em phải
đến công ty quảng cáo làm việc rồi.” An Tình đáp một tiếng, tiếp nhận thứ An Ý đưa tới. Nhìn cô ấy ngồi lên xe, An Tình đứng ở đầu đường nhộn nhịp
có chút sững sờ. Cô lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho An Thế Kiệt, xác
định Hà Dĩ San đã rời đi cô mới xách đồ về nhà. Trở lại tiểu khu, ở dưới lầu nhìn thấy Hứa Trung rụt rè trốn
trong bụi hoa. Cô đi tới, một cước đá Hứa Trung ra. Hứa Trung sờ mông bị đá, anh ta lớn như vậy chưa có ai dám
đá mông anh ta, tức giận đùng đùng xoay người. Nhìn thấy bóng dáng An Tình, trong nháy mắt anh ta sững
người, ánh mắt không ngừng rung lắc: “Thật trùng hợp! Gặp nhau ở đây.” An Tình khoanh tay trước ngực, đáy mắt lộ ra lạnh lùng: “Anh
ở đây làm gì?” “Tôi đi dạo xung quanh rồi vô tình lạc vào đây thôi.” “Có phải anh đến tìm em gái An Ý của tôi hay không?” Hứa Trung biết thái độ của An Tình không đồng ý anh ta và An
Ý ở bên nhau, hiện giờ lại bị bắt. Trong lúc nhất thời không biết phủ nhận như thế nào: “Tình
cờ đi ngang qua đây, thuận tiện đến thăm cô ấy thôi.” An Tình thấy An Ý để ý đến Hứa Trung như vậy thì đã sớm chấp
nhận tình cảm của bọn họ, nhưng mà cô không thể để cho Hứa Trung dễ dàng vượt
qua cửa ải như vậy. “Bây giờ cô ấy đang làm việc trong một công ty quảng cáo,
anh không biết sao?” Thấy thái độ của An Tình đối với anh ta có chút giảm bớt,
Hứa Trung thở phào nhẹ nhõm, xem ra sau này anh ta và ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.