Nghe Cao Hoa Vinh nói, Hà Dĩ San không ngừng hoảng hốt, bà
ta sợ Cao Hoa Vinh đa nghi, vội vàng phủ nhận: “Từ sau khi ly hôn, tôi cũng
chưa từng gặp ông ta.” “Đứa con gái kia bà cũng không liên lạc à?” Nghĩ đến An Tình, trong mắt Hà Dĩ San tràn đầy ghét bỏ, An
Tình từ nhỏ đã có tính cách lạnh lùng, thích một mình, không thích nói chuyện. Ánh mắt nhìn người tựa như một con sói, sắc bén và kiêu ngạo
không kém. Bà ta rất không thích đứa con gái này, nếu An Tình không bò
ra khỏi bụng bà ta thì bà ta căn bản không muốn nói chuyện với cô chút nào. “Không có, mấy năm nay vẫn sống với bố của con bé thôi.” Nghe vậy, Cao Hoa Vinh nhíu mày: “Khoảng thời gian này bà
qua lại với cô ấy nhiều hơn đi, kể cả chồng cũ của bà nữa.” Ngực Hà Dĩ San đập thình thịch, bà ta không thể hiểu nổi Cao
Hoa Vinh muốn làm gì. “Tôi thật sự không liên lạc với An Thế Kiệt mà.” Nhìn thấy sắc mặt của Hà Dĩ San, Cao Hoa Vinh biết bà ta
hiểu lầm: “Tôi bảo bà và chồng cũ của bà liên lạc nhiều hơn là để bà hiểu rõ
hơn về con gái bà, kéo gần hơn vào quan hệ của hai người, đến lúc đó bà bảo cô
ấy nhường lại vị trí chủ tịch.” Nghĩ đến tính cách lạnh lùng của An Tình, Hà Dĩ San rất
kháng cự, nhưng nhìn thấy thái độ không thể từ chối của Cao Hoa Vinh. Hà Dĩ San chỉ có thể gật đầu đồng ý. Thấy Hà Dĩ San ngoan ngoãn nghe lời ông ta làm, thái độ của
Cao Hoa Vinh dịu dàng hơn rất nhiều. “Trong khoảng thời gian này tôi đều ở nhà, hình như tôi đã
lâu không cùng bà đi dạo phố, ngày mai tôi sẽ cùng bà ra đường một chút, xem bà
có muốn mua gì không.” Đối mặt với sự nhiệt tình đột nhiên đến của Cao Hoa Vinh, Hà
Dĩ San có chút không thích ứng, từ khi gả cho Cao Hoa Vinh. Cao Hoa Vinh hiế ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.